Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 68: Chạm trán mãnh hổ
Cập nhật lúc: 2025-12-31 02:57:05
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
"Cạnh cái hang phân thỏ mới, chứng tỏ bên trong chắc chắn thỏ. Chúng đặt kẹp sập ở đây, đợi nó chui dẫm cơ quan là sẽ kẹp trúng ngay." Hứa Hoài An kiên nhẫn giải thích cho cô hiểu cách của .
"Thế tại mấy cái kẹp của cái to cái nhỏ khác thế ?"
Lần đầu tiên thấy những công cụ săn thô sơ , Cố Thanh Hoan thấy thú vị, lập tức hóa thành "cô nàng tò mò", hỏi han đủ thứ.
"Muốn săn thỏ hoang thì chọn loại kẹp nhỏ nhất. Săn hươu lợn rừng, đại loại là những con mồi tầm trung thì dùng kẹp cỡ . Còn nếu săn hổ, báo gấu xám, những loài dã thú hung dữ, thì bắt buộc dùng kẹp cỡ đại. Nếu chọn sai kẹp, dùng kẹp to bắt thỏ thì sẽ nát chân nó ngay, còn dùng kẹp nhỏ bắt thú lớn thì chẳng tác dụng gì cả. Học cách chọn kẹp chính là bài học vỡ lòng của thợ săn."
Cố Thanh Hoan gật gù chiều hiểu.
"Thế còn cái dây xích , buộc cố định gốc cây là để ngăn chúng chạy mất hả?"
"Thông minh! Chính là đạo lý đó. Thường thì thợ săn kinh nghiệm sẽ buộc thêm một khúc gỗ vướng chân để con mồi khi kẹp sẽ khó di chuyển. nếu săn những con mồi lớn hoặc chạy nhanh, bắt buộc cố định kẹp xuống đất, bằng con mồi chẳng những chạy thoát mà còn mang theo luôn cả cái kẹp của ."
"Thế bỏ thêm chút mồi nhử ? Như chẳng dễ săn hơn ?"
Hứa Hoài An tán thưởng sự thông minh của cô, chỉ cần qua một suy luận rộng .
"Dùng mồi nhử cũng . Trước kinh tế còn khá, các lão thợ săn thường mang theo ít thịt khô hoặc lương thực để dẫn dụ con mồi. giờ thì nhà nhà đều ăn chẳng đủ no, lấy lương thực dư thừa, nên hôm nay mang theo."
Hai cứ thế trò chuyện, đặt thêm hai cái kẹp nữa. Đi thêm một đoạn đường núi, Hứa Hoài An đột nhiên dừng bước, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
"Đợi , gì đó ."
Nói bắt đầu quan sát xung quanh, đó dừng mấy đống vật thể màu đen.
"Hỏng , là phân hổ còn mới, quanh đây hổ qua! Chúng mau rút thôi." Hứa Hoài An ngờ rằng còn đến rừng sâu mà hổ mò tận bìa rừng .
Thực , do đó Cố Thanh Hoan thu hoạch bừa bãi trong núi, dùng linh tuyền tưới cho thực vật để giữ rễ, vô tình thu hút nhiều động vật tụ tập, đến cả hổ cũng xao động mà chạy ngoài.
Hứa Hoài An dứt lời vội vàng xoay nắm tay Cố Thanh Hoan kéo chạy . hôm nay họ đúng là đen đủi, chạy bao xa chạm trán ngay một con hổ Đông Bắc trưởng thành đang ngược chiều tới. Nó hiển nhiên coi họ là con mồi, gầm lên những tiếng điếc tai nhức óc.
Hứa Hoài An theo bản năng chắn mặt cô: "Chạy , đừng ngoảnh đầu , để cản nó!"
Ngay đó, bồi thêm một câu: "Giúp chăm sóc lũ trẻ cho ."
Anh thừa hôm nay khó lòng thoát . Nếu là lúc khỏe mạnh thì còn thể liều một phen, chứ với cái xác gầy yếu , e là chẳng chống đỡ bao lâu nuốt chửng bụng hổ. tuyệt đối thể lùi bước, bằng cả hai đều sẽ mất mạng.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-68-cham-tran-manh-ho.html.]
Cố Thanh Hoan nổi hết da gà da vịt, run bần bật. Trước đây vườn bách thú thấy hổ Đông Bắc chỉ thấy oai vệ, chẳng thấy nguy hiểm gì. Giờ đây, một con hổ hoang dã đang nhe răng trợn mắt, cô một nữa cảm nhận thở của cái c.h.ế.t. Sơ sẩy một chút là cô gặp Diêm Vương ngay, mà còn là kiểu c.h.ế.t thây nữa chứ.
Nghĩ bụng, sống yên mà khó thế . , cô gian mà, sợ, cùng lắm thì chui đó, chỉ là Hứa Hoài An thì rắc rối...
Trong khi đầu óc cô đang xoay chuyển đủ thứ thì trong mắt Hứa Hoài An, tưởng cô dọa cho dại . Anh đẩy cô một cái, hô lớn: "Đi mau!"
Sau đó, vứt gùi xuống, tay lao lên. Tuy nhiên dùng sức bình sinh để chọi cứng với hổ mà chỉ đ.á.n.h lạc hướng nhanh chân chạy sang hướng khác. Khi cô phản ứng thì con hổ đuổi theo Hứa Hoài An . Cô lập tức hiểu dụng ý của : Anh dẫn dụ con hổ để mở cho cô một con đường sống.
Trong hoạn nạn mới thấy chân tình, cô gian để tự cứu . Anh thực lòng sẵn sàng hy sinh mạng sống vì cô. Thú thật, ngay cả cha chắc như thế vì con cái, huống chi là một xa lạ mới chung sống lâu. Nói cảm động là dối, đây là đầu tiên cam tâm tình nguyện c.h.ế.t vì cô.
Trong lòng cô lúc ngổn ngang trăm mối. Cứu ? Chắc chắn . cứu thế nào? Dùng gian ? Nếu thế sẽ lộ bí mật, kéo theo bao nhiêu rắc rối . nếu cứu, cả đời cô sẽ c.ắ.n rứt khôn nguôi, thể tha thứ cho bản . Không gian của cô nay từng cho ngoài , vạn nhất thì tính ?
Suy nghĩ nhiều là nhưng thực tế chỉ diễn trong nháy mắt, cô đưa quyết định. Cô vội vã sải bước đuổi theo.
Hứa Hoài An chạy một đoạn thì kiệt sức, vết thương ở chân đau đến mức nhấc nổi bước nữa, đành . chạy xa thế , chắc hẳn cô an . "Kiếp nhé, kiếp cho gặp cô sớm hơn một chút," thầm nhủ trong lòng.
Con hổ lập tức vồ tới, Hứa Hoài An đón lấy, dồn sức tung một cú đ.ấ.m nó lách né đòn. Con hổ ngờ con mồi dám chống trả còn nó đau, lập tức nổi trận lôi đình, gầm lên lao tới nữa.
Khi Cố Thanh Hoan đuổi kịp thì lúc thấy con hổ hất văng , ngã lăn đất như một con b.úp bê vải rách rưới. Trong lúc dầu sôi lửa bỏng, cô nhanh tay hất một vũng nước linh tuyền hướng khác để dương đông kích tây. Đánh thấy mùi nước linh tuyền, con hổ lập tức đổi hướng lao , màng đến đang đất nữa.
Hứa Hoài An lịm , mắt lên bầu trời, sẵn sàng để hy sinh. Cố Thanh Hoan chạy thục mạng tới, nắm lấy tay , thầm niệm " gian". Giây tiếp theo, cả hai nháy mắt biến mất, hiện bên trong gian.
Cô thở phào nhẹ nhõm, may mà đem ngoài , thì hôm nay tàn đời. Cô mệt lả, đổ gục xuống đất động đậy nữa.
Hứa Hoài An cứ như đang mơ, tin nổi mắt , nhắm mắt mở nữa, cảnh tượng mắt vẫn y như . Rõ ràng mới đây thôi mà chớp mắt đổi sang một nơi khác . Đây là ? Thế ngoại đào nguyên ?
bất kể là nơi nào, chỉ cần cô ở bên, liền cảm thấy vô cùng an tâm.
"Đây là..."
"Đây là tiên cung, là tiểu tiên trời, vì nỡ thấy chịu khổ nên xuống nhân gian giúp một phen đấy." Cố Thanh Hoan nghiêm túc bịa chuyện.
Hứa Hoài An chẳng chút nghi ngờ, ngược còn cô với ánh mắt vô cùng thành kính.