Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 57: Tìm tới tận cửa

Cập nhật lúc: 2025-12-31 02:56:54
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Ba lớn ngờ còn chuyện xảy , trong lòng đều vô cùng phẫn nộ. Chắc chắn là do bà Lưu Quế Phương dạy, chứ một đứa trẻ mấy từ như "con hoang", "tang môn tinh". Xem buổi sáng vẫn còn đ.á.n.h nhẹ tay quá.

“Đại Bảo, các con ở bên ngoài bất cứ chuyện gì, nhớ về cho nhà ngay lập tức. Đừng sợ, tin con sẽ bừa. Chuyện hôm nay đúng là nên cảm ơn bạn Nhị Đản của con, đợi mai xà phòng khô , sẽ đích cùng con mang sang tặng bé.”

Cố Thanh Hoan cố gắng giữ bình tĩnh để chuyện, tránh các con sợ hãi thêm. Đại Bảo vốn quen tự gánh vác, đây bé và em gái chịu uất ức gì bên ngoài đều c.ắ.n răng chịu đựng, vì chẳng ai chủ, cũng chẳng ai tin bọn trẻ chuyện . Thế nên bé mới theo bản năng bảo em gái đừng cho lớn, vì sợ ghét bỏ. Nếu vì nhắc đến chuyện của Nhị Đản, bé cũng định thật.

Lời của Cố Thanh Hoan như dòng suối mát lành, dịu dàng mà tĩnh lặng. Đại Bảo và Bối Bối nghĩ đến nhiều viễn cảnh, nhưng duy nhất ngờ tới là sẽ nhận sự quan tâm và tin tưởng từ cô. Người lớn chẳng đều sợ trẻ con gây họa ở bên ngoài ?

Hứa Hoài An chứng kiến cảnh , trong lòng đột nhiên cảm khái vạn phần. Nếu thời niên thiếu một như Cố Thanh Hoan thì hạnh phúc bao. Tin tưởng vô điều kiện, kiên định ủng hộ, dịu dàng khích lệ, bọn trẻ thực sự quá hạnh phúc.

________________________________________

Nói về phía nhà họ Hứa, về đến nhà là họ lập tức "tam đường hội thẩm" Lâm Hiểu Mộng, ép cô rõ chuyện nhân sâm rừng. Lâm Hiểu Mộng cũng thuộc hạng "lợn c.h.ế.t sợ nước sôi", dù giờ chứng cứ, cô nhất quyết nhận, còn c.ắ.n ngược Cố Thanh Hoan là kẻ đ.â.m chọc ly gián. Hai ông bà nửa tin nửa ngờ, đành tạm gác chuyện đó .

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng

Bà Lưu Quế Phương đ.á.n.h mặt mũi bầm dập, đầy thương tích, nhưng cũng may ảnh hưởng đến gân cốt. Hứa Minh Sơn tiếc tiền đưa vợ lên bệnh viện huyện, chỉ tìm thầy lang vườn bốc ít t.h.u.ố.c về uống. Bà uống t.h.u.ố.c nghỉ ngơi, lẻn phòng Lâm Hiểu Mộng lục lọi nhưng chẳng tìm gì khả nghi vì Lâm Hiểu Mộng cất hết đồ gian.

Tức tối chỗ phát tiết, bà tiện tay nhồi nhét đầu thằng cháu Đại Thành những tư tưởng xa, bảo Đại Bảo và Bối Bối là lũ trẻ hư, gặp mặt cứ việc bắt nạt chúng để đòi công bằng cho bà nội. Thế nên buổi chiều Đại Thành mới rủ mấy đứa bạn cùng bắt nạt hai em Đại Bảo. kết quả là Đại Bảo tẩn cho một trận.

Đại Bảo là đứa trẻ bình thường, nếm trải đủ đắng cay của cuộc đời nên khi tay cũng quyết liệt như một con sói nhỏ. Đánh chút nương tay vì bé hiểu rằng nếu mềm lòng thì chịu thiệt chính là . Đó là kinh nghiệm xương m.á.u từ gian khó mà .

Đại Thành ăn đòn đau, lóc về kể với bà Lưu. Lưu Quế Phương lập tức bày mưu tính kế cho cháu trai, bảo nhất định tìm cách trả thù.

Ngày mai là Trung thu, xưởng nghỉ nên Hứa Hoài Chí về nhà lúc trời gần tối. Lâm Hiểu Mộng cũng về tầm đó. Mấy ngày nay lao động chân tay khiến cô mệt mỏi rã rời, trong lòng thầm nghĩ sớm đổi sang công việc nhẹ nhàng hơn. Tốt nhất là ép hai cái "máy cổ hủ" chia gia sản để cô ở riêng, như mới mang đồ trong gian dùng . Lưu Quế Phương thì bủn xỉn, nhà rõ ràng lương thực mà bữa bánh bột ngô đen, bữa bánh ngô vàng, cô ăn đến phát ngấy .

Vừa bước chân nhà, cô thấy con trai Đại Thành mặt sưng đỏ, sụt sùi lóc: “Bố ơi, chiều nay con bờ sông chơi với nhóm thằng Cục Đá, Đại Bảo với Nhị Đản bắt nạt con, chúng nó đè con xuống đất đ.á.n.h, còn suýt quăng con xuống sông nữa, con đau quá!”

Thù mới hận cũ chồng chất, Lâm Hiểu Mộng lập tức nổi trận lôi đình. Lũ nhãi con đáng c.h.ế.t, dám bắt nạt con trai cô !

Hứa Hoài Chí tuy chút nghi ngờ vì sống chung mấy năm nên Đại Bảo hiểu chuyện thế nào, chắc cố ý đ.á.n.h . con trai lóc t.h.ả.m thiết, thấy những vết bầm tím thằng bé, khỏi tin lời con. Đứa trẻ lớn chừng chắc tự đ.á.n.h để vu oan cho khác.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-57-tim-toi-tan-cua.html.]

Trong lòng Hứa Hoài Chí dâng lên sự tức giận. Thấy Lâm Hiểu Mộng đùng đùng dắt con cửa tính sổ, cũng vội vàng đuổi theo.

Lúc , nhà Cố Thanh Hoan đang ăn cơm. Hôm nay cả nhà đồng lòng hiệp lực, cùng xà phòng gieo xong hạt giống rau. Vì thế buổi tối cô đặc biệt nấu cơm gạo trắng, ăn kèm với tương ớt thịt lợn bà Chung , thêm đĩa cà chua xào trứng, cà tím xào đậu cove và canh rau, ăn ngon nức mũi.

Nghe tiếng đập cửa dồn dập, Cố Thanh Hoan đoán ngay là kẻ đến thiện cảm, cô vội bảo bà Chung bưng bát đũa trốn, đừng để lộ diện.

Hứa Hoài An mở cửa thấy vợ chồng cả cùng đứa cháu đang hằm hằm đó, mặt đen như đ.í.t nồi. Trên đường , Lâm Hiểu Mộng còn thêm mắm dặm muối kể chuyện Hứa Hoài An đ.á.n.h bà Lưu sáng nay, khiến Hứa Hoài Chí lúc giận thất vọng. Tuy mừng vì em trai tỉnh táo , nhưng ngờ em giờ biến thành hạng nhận cả cha .

“Anh cả mới về ạ? Anh chị đến việc gì thế?” Hứa Hoài An vẫn tôn trọng . Trước lúc bệnh nặng, cha mặc kệ nhưng mỗi khi cả về đều giả vờ đối xử với một chút. Hứa Hoài Chí nào về cũng giúp tắm giặt, lau , đút cơm và trò chuyện, vẫn luôn ghi nhớ cái ơn đó.

“Anh cả gì chứ, chú đừng quàng họ. Đến cha mà chú còn ruồng rẫy thì em cái nỗi gì. Mau giao hai đứa nhãi ranh nhà chú đây, xem chúng nó đ.á.n.h Đại Thành nhà thành thế đây!” Lâm Hiểu Mộng gắt gỏng.

Hứa Hoài Chí cũng lộ vẻ hài lòng: “Chú hai, chú khỏe mừng, nhưng ngờ giờ chú biến thành cái đức hạnh , thật quá thất vọng.”

Hứa Hoài An sững , gì sai cơ chứ?

Cố Thanh Hoan ở trong phòng thấy những lời hổ của hai vợ chồng . Đại Bảo và Bối Bối hoảng sợ cô, sợ rằng vì đại bá tìm tới cửa mà sẽ nổi giận với .

Cố Thanh Hoan xoa đầu trấn an hai đứa nhỏ: “Yên tâm, nhất định để ai vu oan cho các con .”

Nói xong cô trực tiếp lao cửa: “Ai ở đây mà năng bậy bạ thế!”

 

 

 

 

Loading...