Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 42: Vô điều kiện bênh vực

Cập nhật lúc: 2025-12-31 02:56:23
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ơ, cái shop bán hồng tim gà thế mà lên kệ bốn chai Mao Đài ? Lại còn là Mao Đài năm 75? Có thật ?

Mặc kệ thế nào, cứ đặt đơn , chẳng bảo giả một đền mười đó , kiểu gì cũng lỗ. Nhanh tay thì còn, chậm chân thì mất. Gần như chỉ trong nháy mắt, kho hàng bốn chai bốc sạch sẽ. Rất nhiều mới mở giao diện thì hệ thống báo sản phẩm bán hết. Độ tranh đoạt thể so với vé xem buổi biểu diễn của ca sĩ hàng đầu.

Nhiều bắt đầu chú ý đến cửa hàng của Cố Thanh Hoan, thậm chí bắt đầu lùng sục danh tính của cô, tìm dấu vết của chủ shop nhưng đều thất bại. Chủ yếu là vì đồ cô bán cố định, cứ như gì bán nấy, hơn nữa đều là đồ rừng tự nhiên, hàng thật, tạo một cảm giác thần thần bí bí nhưng vô cùng tin tưởng.

đoán chủ shop là một nông dân sống trong rừng sâu núi thẳm, cũng đây là chiêu trò màu, giai đoạn đầu đ.á.n.h bóng tên tuổi để livestream bán hàng. Mặc kệ thiên hạ bàn tán, Cố Thanh Hoan hiện giờ chẳng gì. Cô đang ở trong một vạt rừng quả phỉ, quyết chiến với đám nấm mật ong.

Nói thế nào nhỉ. Nhặt xuể, thực sự nhặt xuể! Cô chẳng kịp bỏ bao tải nữa, cứ thế ném thẳng gian, để lát nữa đó dọn dẹp . Gần như cứ chạm cây nấm nào là nó biến mất tại chỗ, chỉ còn một cái hố nhỏ chứng tỏ nó từng tồn tại.

Dù với tốc độ đó, Cố Thanh Hoan cũng nhặt mất nửa giờ mới hái gần hết vạt nấm , trong gian chất thành một gò đất nhỏ. Thật sự quá nhiều! "Gậy đập hươu, gáo múc cá, gà rừng bay thẳng nồi cơm", câu quả ngoa chút nào. Vùng Đông Bắc đất rộng của nhiều, sản vật quá phong phú. Ở vùng núi chỉ cần chăm chỉ một chút thì mùa đông lo đói, tuy chẳng ăn thịt cá linh đình nhưng mấy thứ thổ sản thì thể ăn no thỏa thích.

Thu thập nấm xong thì đến lượt quả phỉ. Quả cây chín thể chín hơn, rụng đầy đất cũng ít. Cô vẫn dùng chiêu cũ, nhổ tận gốc vài cây dời gian, vẫn để mầm sống và tưới nước linh tuyền khi rời . Khu trồng trọt trong gian thêm một loại thực vật mới.

Cố Thanh Hoan tiếp tục sâu núi, còn gặp một vạt dương xỉ lớn, chỉ tiếc cô thời gian hái từng cây một, đành để . Đi tiếp một đoạn, cô bắt gặp bốn cây hồ đào rừng. Hồ đào rừng tác dụng bổ thận, trị hen suyễn, giảm mỡ m.á.u, công hiệu lớn hơn nhiều so với hạt óc ch.ó thông thường, là thực phẩm dưỡng sinh lý tưởng nhất. Đồ thế , nhất định "đóng gói" mang thôi.

Trên đường về, cô còn đụng một ổ thỏ, chúng nó hiên ngang chạy ngang qua mắt cô. Cô bám theo thì thấy chúng chui một cái hang. Tục ngữ câu "thỏ khôn ba hang", chắc chắn còn lối thoát khác. Cô tìm quanh quẩn thì thấy mấy cái lỗ nhỏ tương tự.

Đã thì cho trót, cô bịt hết các lỗ thấy, chỉ chừa một cửa chính. Sau đó cô đốt cành thông ném trong hang, đặt sẵn bao tải ở cửa hang. Đám thỏ bên trong khói hun chịu nổi, chạy loạn xạ chui tọt hết bao tải. Cô đếm tổng cộng sáu con. Đám thỏ định ăn ngay mà nuôi giống trong gian. Thỏ sinh sản nhanh, trong gian thiên địch, chẳng mấy chốc sẽ thành một đàn lớn, lúc đó tha hồ mà ăn.

Sắp xếp xong đám thỏ, thời gian cũng còn sớm, Cố Thanh Hoan thong thả xuống núi về nhà. Khi gần đến nhà, cô mới lấy những thứ chuẩn sẵn đặt lên xe đẩy: hai cân thịt ba chỉ, ba cân xương sườn, hai miếng mỡ lá, một hộp sữa bột bao bì, hai cân bánh hạt dẻ và một cân kẹo sữa Thỏ Trắng. Trong nhà thiếu chất đạm, trẻ con và bệnh đều cần bổ sung dinh dưỡng, sáng tối uống một ly sữa bột thể bổ sung canxi để nhanh cao. Còn lý do với nhà thì cứ bảo vô tình gặp lén bán thịt nên mua một ít, quá hảo!

Chung T.ử Quân ngờ con gái mua nhiều đồ về thế, bà bắt đầu thấy đau đầu. Không hưởng thụ, ngược cuộc sống đây của bà gì, mấy thứ chỉ là vật tư tầm thường. Bà chỉ sợ con rể thấy con gái quán xuyến gia đình. Ở cái vùng núi , nhà ai mà một lúc mua hai cân thịt, ba cân xương sườn còn thêm hai cân mỡ lá? Cùng lắm là mua vài lạng về ăn cho mùi thịt thôi.

lúc ăn cơm, bà cố ý dạy bảo con gái ngay bàn ăn, thực chất là cho con rể : “Hoan Hoan, tiêu tiền vung tay quá trán như thế nữa nhé, thì thôi.” Con gái bà, bà tự dạy bảo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-42-vo-dieu-kien-benh-vuc.html.]

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng

Hứa Hoài An Cố Thanh Hoan với ánh mắt nghi hoặc: “Cô mua gì thế?” Từ tối qua khi cô "vồ" trúng và xảy cảnh tượng hổ , cứ mải nghĩ ngợi nên kỳ tích là còn cảm xúc cực đoan khống chế nữa.

Cố Thanh Hoan bĩu môi: “Con mua thịt chẳng để bổ sung cho cả nhà , xem Hứa Hoài An gầy trơ xương kìa. Còn sữa bột nữa, bọn trẻ đang tuổi ăn tuổi lớn, uống sữa mới cao , hồi phục cánh tay cũng cần bổ sung canxi chứ.”

Hứa Hoài An lập tức lên tiếng ủng hộ: “Mẹ, đừng giận, Hoan Hoan đúng đấy ạ, cả nhà đều cần dinh dưỡng. Tiền con đưa cho cô là để cô tự ý chi tiêu, cô mua gì cũng hết.”

Ngay cả hai đứa nhỏ cũng len lén quan sát sắc mặt Chung T.ử Quân, sợ bà mắng . Chung T.ử Quân xong thì buồn giận. Hóa cả nhà chỉ bà là thôi ? Họ còn đồng lòng "đối ngoại" nữa chứ. như yên tâm, con rể vô điều kiện bênh vực con gái , thế là hơn tất cả thứ .

“Mẹ? Mẹ mắng con nữa ạ?” Cố Thanh Hoan đợi một lúc thấy tiếp, bèn ướm hỏi.

Chung T.ử Quân lườm cô một cái: “Mẹ còn gì nữa? Cả nhà đều thấy con đúng, nữa chẳng thành tội nhân thiên cổ ?” Thật trong lòng bà vui. Dễ tìm báu vật vô giá, khó gặp tình. Con gái bà gả đúng .

Hứa Hoài An xong thì mặt thoáng vẻ ngượng ngùng. Anh cũng tại sốt sắng bảo vệ Cố Thanh Hoan đến thế, những lời đó cứ thế tuôn khỏi miệng. Cố Thanh Hoan cũng thấy ngại, vội cúi đầu gắp thức ăn. Cả nhà tiếp tục bữa cơm. Trưa nay vẫn là màn thầu bột hỗn hợp ăn kèm khoai tây sợi trộn. Trong nhà thực sự hết rau xanh .

Ăn xong, Cố Thanh Hoan đẩy chiếc xe nhỏ cửa, cô đến điểm thanh niên trí thức đòi rau củ của . Đến nơi đúng lúc đang ăn cơm.

“Cố Thanh Hoan? Cô đến đây gì? Ở đây cơm cho cô !” Tưởng Tuyết thấy cô như con gà chọi, lập tức tỉnh táo hẳn. Mọi cũng cô với ánh mắt dò xét. công nhận, Cố Thanh Hoan khi lấy chồng hình như càng xinh hơn? Diện chiếc áo bông mỏng hoa nhí màu tím sẫm khiến khí sắc cô , mái tóc dài b.úi bằng một chiếc trâm gỗ đơn giản mà thanh thoát. Gương mặt chút phấn son mà trắng mịn như trứng gà bóc. Khí chất cao quý ưu nhã toát lên rõ rệt, đến mê hồn hơn cả hồi còn ở đây.

Thế nhưng cô mở miệng, bao nhiêu hình tượng trong mắt lập tức tan tành: “Bớt nhảm !” Đây là với Tưởng Tuyết.

đến lấy những thứ thuộc về . Đồng chí Khâu Thục Hà, chia lương thực, chắc cô quên tính phần rau củ đất phần trăm của nhỉ?”

 

 

 

 

Loading...