Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 30: Thử quần áo mới

Cập nhật lúc: 2025-12-31 02:56:11
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chuyện thể lớn mà cũng thể nhỏ.

Nếu tố cáo là bao che cho đang cải tạo ở chuồng bò về đây hưởng phúc, khéo cái ghế của ông cũng chẳng giữ nổi. hơn một năm trở đây, bầu khí cấp dường như đổi, Ủy ban Cách mạng cũng còn căng như , chắc là sẽ chuyện gì đại sự xảy nhỉ?

Đoàn Sinh Phát vẫn còn lưỡng lự quyết.

Cố Thanh Hoan bèn bồi thêm một liều t.h.u.ố.c an thần: "Đại đội trưởng Đoàn, cháu sẽ để bác khó xử . Cháu sẽ cho cháu trốn kỹ trong nhà lộ mặt, sẽ ai ạ."

"Vậy ! Các hành sự cẩn thận một chút, bên sẽ thu xếp thỏa." Đoàn Sinh Phát nghiến răng .

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng

"Vậy thì cảm ơn bác nhiều lắm." Cố Thanh Hoan tươi cảm ơn.

Tiễn Cố Thanh Hoan xong, Đoàn Sinh Phát cầm túi bột mì hảo hạng bàn ngoài. Ông định sang nhà Bí thư chi bộ bàn bạc một chút, tránh để chuyện gì thì ông chịu trận, xuống nước thì cùng xuống.

________________________________________

Cố Thanh Hoan lời cam đoan thì mừng rỡ, vội vàng đạp xe về nhà. Gần đến nơi, cô lấy đống nhu yếu phẩm chuẩn sẵn trong gian , buộc c.h.ặ.t lên xe.

Hai đứa nhỏ tiếng gõ cửa, phấn khích chạy mở.

"Mẹ ơi, về!"

"Mẹ, giờ mới về ạ?"

Cố Thanh Hoan : "Mẹ chút việc nên về muộn. Đói đúng , mang bánh trứng về đây, hai đứa ăn tạm lót ."

Cô đưa bánh trứng cho hai đứa nhỏ, dỡ đồ xe mang trong phòng.

"Mẹ cũng ăn ạ." Bối Bối tâm lý đưa miếng bánh trong tay lên sát miệng Cố Thanh Hoan.

Cô tượng trưng c.ắ.n một miếng nhỏ. Đại Bảo cũng vội vàng đưa tới: "Mẹ ăn ."

Cố Thanh Hoan công bằng c.ắ.n mỗi bên một miếng, hai đứa nhỏ mới thỏa mãn bắt đầu ăn.

"Mẹ mua cho hai đứa hai bộ quần áo mới mặc mùa đông đây, đây xem nào."

Cố Thanh Hoan đặt cái bọc lớn nhất lên giường gạch ở phòng phía Đông. Quần áo mới trải đầy cả giường, còn một chiếc chăn bông nặng năm ký, vỏ chăn hoa văn rực rỡ vui mắt. Ngoài còn áo bông, quần bông, áo len, quần len, quần áo lót mùa thu, tất len, quần lót nhỏ, giày bông, thiếu thứ gì.

Hai đứa trẻ đến ngây , quên cả ăn bánh. Nhiều đồ quá, từ trong ngoài đều là đồ mới. Hơn nữa kiểu dáng quần áo đều , là những mẫu mã mà chúng từng thấy bao giờ.

Đôi mắt Bối Bối lấp lánh niềm vui sướng, cô bé chạm quần áo mới nhưng sợ tay bẩn hỏng đồ.

"Mẹ ơi, tất cả đều mua cho chúng con ạ? Đẹp quá mất! Con thích lắm!" Bối Bối hề giấu giếm sự yêu thích của , sang rúc lòng Cố Thanh Hoan.

"Con thích là ." Cố Thanh Hoan xoa xoa cái đầu nấm nhỏ của cô bé.

Đại Bảo cũng hiếm khi vui mừng như thế. Cậu bé thấy , chỉ đồ của chúng, mà bố cũng hai bộ. Mùa đông năm nay, chúng rốt cuộc còn sợ lạnh nữa.

thấy đồ của .

"Mẹ ơi, chỉ mua cho chúng con thôi ạ? Có đủ tiền ? Bọn con chỉ cần một bộ là , cũng mua cho một ít ạ." Đại Bảo hiểu chuyện Cố Thanh Hoan, bộ quần áo cũ cô thực sự còn tươm tất.

Bối Bối cũng căng thẳng sang, sợ mua gì cho bản .

"Đồ của ở trong cái bọc bên ngoài , chỗ đều là của hai đứa. Hai đứa mau ăn nốt bánh , rửa tay sạch sẽ để thử quần áo xem ." Cố Thanh Hoan chút cảm động.

Dù chăm sóc chúng là sự tự nguyện, nhưng gặp những đứa trẻ hiểu chuyện và đáng yêu thế , tâm trạng cô vẫn thấy . Hai đứa trẻ cũng đồ mới thì yên tâm hẳn, vui sướng lao khỏi cửa. Lúc chúng mới thực sự dáng vẻ của những đứa trẻ.

Cảnh tượng ấm áp của ba lọt mắt Hứa Hoài An. Hai ngày qua, cảm thấy cả thể xác lẫn tinh thần đều thoải mái từng . Các con chăm sóc yên tâm hẳn, ngay cả những cảm xúc nôn nóng, bạo ngược ngày cũng bình lặng xuống.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-30-thu-quan-ao-moi.html.]

"Cảm ơn cô, vất vả cho cô ." Một giọng nam trầm ấm, đầy từ tính vang lên.

Cố Thanh Hoan giật . Vừa nãy cô để ý là Hứa Hoài An lúc đang tỉnh táo.

"Anh tỉnh ? Vừa , đây đều là đồ mua cho và hai đứa nhỏ, thử ?" Cố Thanh Hoan ngượng nghịu vân vê ngón tay.

" thử , vất vả cho cô sắm sửa những thứ ." Ngay cả tất và đồ lót cũng đủ, cô quả là một chu đáo.

Thật lòng mà , lúc Hứa Hoài An chút cảm kích cha . Tuy họ từ bỏ , nhưng đưa Cố Thanh Hoan đến. Sự hiện diện của cô khiến cuộc sống trở nên hơn.

" , hôm nay lĩnh tiền trợ cấp , tổng cộng 405 đồng. Mua sắm linh tinh và đống đồ hết hơn 100 đồng." Cố Thanh Hoan ước tính một con đại khái.

Hứa Hoài An đống đồ đều là hàng tuyển chọn kỹ lưỡng, chắc chắn hề rẻ, nhưng cô lòng sắm sửa đồ mùa đông cho ba bố con là .

"Cô cần báo cáo với . , tiền bạc trong nhà đều do cô tự do chi phối. Mẹ cô bên đỡ hơn ? Nếu cần thiết, cô cần thương lượng với , cứ lấy tiền trong nhà mà dùng. Cô cũng nên sắm sửa ít đồ mùa đông cho họ , điều kiện ở chuồng bò gian khổ, mùa đông sẽ khó khăn."

Dù Cố Thanh Hoan tiền riêng nhưng cảm giác khác tin tưởng vẫn tuyệt vời. Không cần cô cũng sẽ sắm đồ cho gia đình , nhưng sự hào phóng của khiến cô khá bất ngờ và thấy vui vẻ. Vì thế, khi chuyện cô cũng mang theo chút chân thành.

"Mẹ hôm nay xuất viện , cảm ơn . Chiều nay mới đón bà về, đồ đạc cần sắm cũng sẽ thu xếp, chỉ là..." Cố Thanh Hoan ngập ngừng.

"Có chuyện gì ?" Hứa Hoài An khó hiểu cô.

Cố Thanh Hoan bối rối: "Chỉ là chuyện , bà yên tâm nên sang đây xem thế nào."

Hứa Hoài An lập tức hiểu ngay. Người nào tin con gái gả cho một kẻ điên thể tự lo liệu cho bản mà chẳng giật cơ chứ? Gia đình Cố Thanh Hoan đây là nhà gia giáo, hẳn là của cô sẽ khó chấp nhận một con rể như .

Anh bất giác l.i.ế.m môi đầy lo lắng: "Vậy... khi nào nhạc mẫu tới?"

Dù cuộc hôn nhân của họ bình thường, Hứa Hoài An vẫn nén nổi sự căng thẳng. Mẹ Cố Thanh Hoan nếu thấy trong bộ dạng liệu chán ghét ? Nếu bà đồng ý thì ? Anh nên buông tay để Cố Thanh Hoan rời ? còn hai đứa trẻ tội nghiệp, chúng mới chỉ hưởng những ngày . lấy lý do gì để giữ cô đây? Hoàn cảnh nhà như thế .

Hứa Hoài An nghĩ ngợi m.ô.n.g lung.

"À, đợi trời tối hơn một chút sẽ đón bà. Vết thương ở tay bà khá nặng, bà ở nhà một thời gian, chuẩn xong xuôi cả , cứ yên tâm. , với tự nguyện gả cho , đừng hớ đấy nhé. Nếu bà lời nào quá đáng, mong lượng thứ cho." Cố Thanh Hoan vội dặn dò.

Hứa Hoài An hiểu ý cô, thấy cô ý định bỏ thì lòng cũng yên phần nào. Nếu chỉ một , thà ch·ết cũng liên lụy khác, nhưng còn hai đứa trẻ đáng thương, hứa với của chúng là sẽ chăm sóc , nên chỉ đành tiếp tục phiền cô .

" hiểu mà. đang trong tình trạng thế , quả thực phiền cô quá nhiều. Nhạc mẫu tức giận cũng là lẽ đương nhiên, chỉ ơn thôi chứ sẽ oán giận bà ." Hứa Hoài An nghiêm túc .

Vừa dứt lời, hai đứa nhỏ lao để thử quần áo. Cố Thanh Hoan chuẩn, quần áo của hai đứa đều vặn, chỉ rộng một chút để còn lớn thêm .

"Quần áo của con quá, còn là đồ mới nữa, thích quá !" Bối Bối múa tay múa chân ngắm nghía bộ đồ mới.

"Vừa lắm ạ, thật là giỏi." Đại Bảo cũng tiếc lời khen ngợi.

Hai đứa nhỏ mặc đồ mới nhảy nhót giường gạch, cả căn phòng ngập tràn khí hạnh phúc. Hứa Hoài An cũng lây niềm vui đó, gương mặt hiếm khi lộ nụ .

Cố Thanh Hoan ngẩn ngơ, lên trông cũng trai đấy chứ, mang một vẻ mong manh, bệnh tật. Cô ma xui quỷ khiến thốt :

"Hay là, cởi trói phần cho nhé? Anh thể dậy thử quần áo mới xem ?"

Hai ngày nay nước linh tuyền, t.h.u.ố.c, tâm trạng hiếm khi định như thế . Chỉ cởi trói nửa chắc là nhỉ?

 

 

 

 

Loading...