Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 26: Đưa cơm trưa, bán đồng hồ
Cập nhật lúc: 2025-12-31 02:55:48
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/5VOeVJoUJl
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Cố Thanh Hoan tìm một nơi kín đáo, liền mang theo cả lẫn xe trong gian.
Nồi cháo trong gian nhừ, cô cho thêm chút muối và hành lá để gia vị bắc . Chỉ ăn cháo thì đủ, cô hấp thêm một xử bánh bao đông lạnh, tổng cộng chín chiếc. Mấy ngày nay thường xuyên ăn bánh bao đông lạnh nên lượng dự trữ trong tủ cũng sắp cạn. Cô lục lọi tủ lạnh, lấy hai quả dưa chuột món nộm, là một bữa trưa khá .
Tuy nhiên, cô phần ăn nhiều, dù phía bệnh viện cũng cơm đặt . Vẫn như khi, cô xếp đồ cặp l.ồ.ng và hộp cơm xách tay.
Cố Thanh Hoan đạp xe đến khu nội trú của bệnh viện huyện. Vừa tới phòng bệnh thì nhân viên nhà bếp cũng đưa cơm lên. Thấy cô xách theo cặp l.ồ.ng, họ còn khen cô là hiếu thảo cô thấy ngượng ngùng.
Đưa của nhà bếp xong, Cố Thanh Hoan mới bày đồ mang tới .
"Mẹ, bà ngoại, con nấu ít cháo thịt nạc, còn bánh bao và nộm dưa chuột, thích ăn gì thì cứ chọn nhé."
Cộng thêm phần cơm của bệnh viện, ba ăn là dư dả.
"Sao con đến sớm thế? Ừm, cháo thơm thật, ngửi thấy ngon ." Chung T.ử Quân ghé sát .
Được nấu bằng nước linh tuyền, bảo mà chẳng thơm. Hy vọng ăn đồ nấu bằng nước linh tuyền sẽ giúp cánh tay của cô sớm lành . Cố Thanh Hoan múc nửa hộp cháo đặt mặt Chung T.ử Quân.
"Thơm thì ăn nhiều , bà ngoại cũng nếm thử tay nghề của con nhé."
Bà cụ giường bên cạnh thèm thuồng : "T.ử Quân , bà thật phúc, con gái hiếu thảo, nấu cháo thơm nức nở như thế ."
Chung T.ử Quân lời khách sáo mà gật đầu nghiêm túc: "Hoan Hoan nhà hiếu thảo lắm." Con gái bà đương nhiên là nhất .
"Không chỉ hiếu thảo, nấu ăn ngon mà còn xinh nữa, khuôn mặt nhỏ nhắn xem, cứ như hoa như ngọc , chẳng sẽ lợi cho nhà nào đây."
Lời vô ý của bà cụ khiến cả ba bà cháu, con đều trầm mặc.
Cố Thanh Hoan thầm nghĩ, bà cụ đúng là "đụng đó", cô đang sầu muộn chuyện đây. Việc cô gả cho Hứa Hoài An sớm muộn gì cũng lộ với ông ngoại. Nghĩ đến kết cục t.h.ả.m khốc trong sách mà khỏi rùng .
Vì họ chỉ là nhân vật phụ mờ nhạt trong nguyên tác nên thông tin về việc chuyện bại lộ lúc nào cũng chỉ vài dòng ngắn ngủi. Tuyệt đối thể để họ chuyện từ miệng khác, vì khi đó sự việc sẽ thêm mắm dặm muối, gây đả kích kinh khủng. Cố Thanh Hoan quyết định chính sẽ là sự thật, nhưng cần một thời cơ thích hợp.
Về phần Chung T.ử Quân và Trình Thục Anh, sự im lặng của họ là do chuyện cũng là một gánh nặng tâm lý. Hoan Hoan hai mươi tuổi, lứa tuổi nhất để kết hôn. Vốn dĩ cô một vị hôn phu thanh mai trúc mã, nhưng khi gia đình gặp biến cố, vì lo sợ ảnh hưởng tiền đồ nên chủ động từ hôn. Bị kẹt ở nơi hẻo lánh , cô thể gả nhà ai đây?
Nếu là ngày , hàng tá thanh niên tài giỏi cho cô chọn lựa, nhưng giờ đây ngoài thanh niên tri thức thì chỉ nông dân. Mà phận hiện tại của họ quá nhạy cảm, liên lụy đến con cái. Bà Chung vốn giáo d.ụ.c , từng thấy thế giới rộng lớn, cam lòng con gái phí hoài cả đời ở đây. Bà thậm chí từng nghĩ đến việc để con gái về cầu xin chồng phụ bạc tìm cách đưa cô trở thành phố, hổ dữ ăn thịt con, chắc ông đến mức con gái c.h.ế.t dần c.h.ế.t mòn.
Thấy bà và sắc mặt , Cố Thanh Hoan vội lảng sang chuyện khác.
"Bà cụ , bà cũng nếm thử cháo cháu nấu ."
Bà cụ cũng nhận bầu khí , vội chủ đề đồ ăn: "Được, , cảm ơn cháu nhé, cô bé."
Bữa trưa vốn dĩ ấm áp bỗng trở nên trầm mặc lạ thường, mỗi một nỗi niềm riêng. Tuy nhiên, họ hề lãng phí lương thực, đều ăn sạch chỗ đồ ăn mang đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-26-dua-com-trua-ban-dong-ho.html.]
Ăn xong, Cố Thanh Hoan chủ động rửa hộp cơm. Sau đó cô tìm gặp bác sĩ điều trị của Chung T.ử Quân để nắm bắt tình hình. Vị bác sĩ già tâm, dặn dò cô tỉ mỉ về tình trạng hiện tại cũng như những lưu ý khi chăm sóc . Hai ngày nay bà hồi phục khá , nhờ chăm sóc chu đáo, nghỉ ngơi đầy đủ thêm món canh gà pha linh tuyền, dinh dưỡng đầy đủ nên chỉ cần duy trì thì hai ba tháng nữa sẽ bình phục .
Cố Thanh Hoan ghi chép kỹ lưỡng những lời dặn. Vị bác sĩ cô gật đầu lia lịa, quả là một đứa trẻ hiếu.
Buổi chiều, Chung T.ử Quân còn vài chai dịch truyền cuối cùng, Cố Thanh Hoan ở phòng bệnh mãi nên lấy cớ mua đồ để ngoài dạo.
Cô cứ nghĩ gian là thể tiến thẳng đến đỉnh cao nhân sinh, chẳng cần lo tiền bạc. Kết quả là vẫn đau đầu vì tiền, dù hôm nay thu về 400 đồng nhưng chi tiêu cũng lớn. Bao nhiêu già, trẻ nhỏ, bệnh nuôi, còn tiếp tế cho , nhất định tìm cách kiếm thêm tiền.
Cố Thanh Hoan nhắm tới mẫu đồng hồ hiệu Hoa Mai đó. Cô thể trung gian kiếm lời, mua 10 đồng, bán 200 đồng, một vốn bốn lời. Chỉ là bán như thế nào thì cô nghĩ .
Lang thang phố, chẳng hiểu cô đến gần cửa hàng thực phẩm phụ. Nhìn thấy một đàn ông trung niên đang chỉ huy công nhân khuân vác, cô chợt nảy ý định. Đây chẳng là con trai bà cụ ở cùng phòng bệnh ? Cô gặp ông một , ông hứng thú với vụ ăn .
Cô vội tìm nơi gian, đặt mua một chiếc đồng hồ hiệu Hoa Mai. Sau đó cô tìm gặp Lục Kiến Nghiệp. Có lẽ vì nể tình nhà cùng phòng bệnh, ông Lục đón tiếp cô nhiệt tình, còn mời cô văn phòng uống .
Cố Thanh Hoan vòng vo mà thẳng vấn đề: "Chú ạ, cháu mạo phiền, cháu một vụ ăn bàn với chú, thành đều tùy ý chú."
Dù ăn mặc giản dị nhưng khí chất của cô khác biệt, lời dứt khoát khiến nể phục. Lục Kiến Nghiệp là kinh nghiệm, vội từ chối đồng ý ngay mà tỏ ý sẵn lòng lắng .
Cố Thanh Hoan lấy chiếc đồng hồ chuẩn sẵn từ trong túi đặt mặt ông. Lục Kiến Nghiệp mở hộp xem, ông lạ gì món , bản ông cũng đang đeo một chiếc hiệu Hồng Mai y hệt.
"Đồng hồ Hồng Mai , ý cô là ?"
"Chú ạ, chiếc đồng hồ tay chú lúc mua hết bao nhiêu tiền?" Cố Thanh Hoan hỏi ngược .
"Hơn 300 đồng, ?"
"Nếu cháu , cháu một bạn đang giữ một lô đồng hồ Hồng Mai như thế , chỉ bán 200 đồng một chiếc, cần phiếu công nghiệp, chú hứng thú ?"
Nói xong, cô căng thẳng quan sát phản ứng của Lục Kiến Nghiệp. Thực sự cô đang đ.á.n.h cược, cược rằng ông là một thương nhân nhanh nhạy.
Lời của cô khiến Lục Kiến Nghiệp kinh ngạc. Là quản lý cửa hàng thực phẩm phụ, ông khứu giác kinh doanh cực kỳ nhạy bén. Ý của cô rõ ràng: Cô nguồn hàng đồng hồ giá rẻ, cần phiếu. Nếu ông lấy về bán 250 đồng thì chắc chắn khối tranh mua. Mỗi chiếc lời 50 đồng, bằng nửa tháng lương của ông .
Người khác thể cách, nhưng ông thì thừa quan hệ và đầu , chỉ là lô hàng bao nhiêu chiếc, liệu ông đủ sức ôm hết .
Lục Kiến Nghiệp nở nụ của một thương gia: "Cháu gái , bạn của cháu tổng cộng bao nhiêu chiếc? Tất cả đều mới như thế chứ?"
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng
Cố Thanh Hoan thầm thở phào nhẹ nhõm, cô cược thắng.