Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 178: Tân nương đã tới rồi

Cập nhật lúc: 2025-12-31 17:18:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Gia Truân. Nhà họ Hứa đang vô cùng náo nhiệt chuẩn hôn lễ. Từ sáng sớm một nhóm các bà các cô tới giúp một tay, việc rôm rả chuyện đông chuyện tây.

Lâm Hiểu Mộng mấy ngày nay tuy nghỉ ngơi tẩm bổ, nhưng cô cũng để rảnh rỗi. Cô bỏ tiền thuê ngăn riêng hai gian phòng thuộc về nhà , quy hoạch thành một cái sân nhỏ độc lập. Vì hiện tại đất đang đóng băng thể khởi công xây dựng, nên cô cho quây tạm một vòng hàng rào tre, đợi đến mùa xuân năm mới xây tường gạch.

chờ thêm một giây nào nữa, chỉ vạch rõ giới hạn với nhà họ Hứa. Bếp và nhà vệ sinh tiện ngay, cô nhờ dựng tạm hai cái lều tranh, bắc bếp nấu nướng tạm bợ, chờ sang năm mới dọn dẹp t.ử tế. Cái sân vây , lối thông với sân chính của nhà họ Hứa cũng bít kín, cô mở hai cánh cổng mới, quyết tâm đóng cửa bảo sống ngày tháng của riêng .

"Xấu thì hổ ai", Hứa Hoài Chí dù trong lòng bất mãn đến mấy, hôm nay cũng mặt để giữ thể diện cho em trai. Còn trong lòng bao nhiêu phần chân thành thì chỉ .

Lâm Hiểu Mộng lấy cớ đang ở cữ, cứ ru rú trong nhà ngoài, đến cả bé Đại Thành cô cũng khóa cửa nhốt trong phòng cho sân. Cô chẳng dính dáng gì đến chuyện của Hứa Hoài Ngọc, sợ cái vận đen của ám .

Các bà các cô trong làng thì thầm đoán già đoán non, hiểu nhà họ Hứa . Lưu Quế Phương vốn là chồng ghê gớm, cường thế như đồng ý phân gia, cả Lâm Hiểu Mộng nữa, vất vả lắm mới m.a.n.g t.h.a.i tự nhiên sảy. Tóm , thi phát huy trí tưởng tượng, thêu dệt nên đủ thứ chuyện đời.

Ngày đại hỉ, Hứa Hoài Ngọc đáng lẽ hớn hở diện đồ mới đón dâu, nhưng giờ bẹp giường, ngợm rã rời. Cái bẫy kẹp vốn gỉ sét, ông thầy lang chỉ rửa ráy qua loa chứ sát trùng triệt để, khiến vết thương bắt đầu nhiễm trùng, mưng mủ, cổ chân sưng to như cái bánh bao. Cơn sốt cao kéo dài kiệt sức, hai ngày nay chợp mắt t.ử tế.

Hôm qua Hứa Minh Sơn lên công xã mời bác sĩ về truyền cho hai chai nước hạ sốt, hôm nay mới tỉnh táo hơn một chút. Lưu Quế Phương cầm quần áo mới giúp con trai đồ.

"Mẹ, bên phía Lệ Quân sắp xếp ai đón? Anh cả ạ?" Hai ngày nay mê man, chẳng còn sức mà để ý đến mấy việc vặt .

Lưu Quế Phương vênh mặt : "Nó lớn lù lù đấy , còn cần ai đón nữa? Mẹ nhắn bảo nhà họ Nghiêm , bảo họ tự nghĩ cách mà qua đây."

Hứa Hoài Ngọc giật nảy bật dậy: "Cái gì? Mẹ cái gì ! Mẹ thế còn chịu gả con gái qua đây ? Chẳng nhục ?"

Dù Hứa Hoài Ngọc khốn nạn đến , vẫn hiểu ngày đại hỉ mà để tân nương tự mò đến cửa là điều thể chấp nhận .

"Anh gào cái gì! Chẳng vì cái chân thương ? Ai bảo thích thể hiện, tưởng giỏi như thằng hai chắc? Hứa Hoài Ngọc, cho , cô dâu mới về nhà là cho nó nếm mùi ngay từ đầu, nếu trị nổi nó ."

"Thế... thế ngộ nhỡ cô tới thì ?" Hứa Hoài Ngọc thấy lời cũng lý, bèn lý nhí hỏi .

"Nó dám tới ! Nhận lễ hỏi của nhà họ Hứa , giấy đăng ký kết hôn cũng ký , nó tới thì còn gả cho ai nữa?" Lưu Quế Phương khẳng định chắc nịch.

"Vậy thì ạ! Mẹ, hôm nay vất vả cho ." Hứa Hoài Ngọc vốn là kẻ khéo sắc mặt, sẽ dại gì mà cãi đài với lúc .

"Biết , cứ yên tâm, bảo đảm sẽ cho một cái đám cưới thật nở mày nở mặt. Anh cứ đây một lát, chờ tân nương tới sẽ bảo cả cõng ."

________________________________________

Nghiêm Lệ Quân bỏ ở nơi cách Hứa Gia Truân một dặm đường. Đường làng giống như đường cái lớn, tuyết đọng dày, xe đạp chỉ thể dắt bộ, nên đưa cô đến đây xong là xe về luôn. Thực cũng sợ nhà họ Hứa tẩn cho một trận, vì ông rõ chuyện nhà họ Nghiêm "treo đầu dê bán thịt ch.ó", tráo mất lễ hỏi.

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-178-tan-nuong-da-toi-roi.html.]

Tội nghiệp Nghiêm Lệ Quân một xách chiếc rương da lảo đảo tuyết. Một mặt cô thấy con đường mà dài thế, thật là mệt nhọc. mặt khác, cô ước con đường đừng bao giờ điểm dừng, để cô đối mặt với những lời chất vấn và c.h.ử.i rủa của nhà chồng.

đường dù dài đến cũng lúc kết thúc, cuối cùng cô cũng tới Hứa Gia Truân. Gió lạnh thổi suốt dọc đường, bộ quá lâu khiến gương mặt trang điểm kỹ càng của cô trở nên nhem nhuốc, mái tóc cũng rối bời.

Đi trong làng, những ngang qua đều chỉ trỏ bàn tán, cô chỉ cúi gầm mặt bước , giả vờ như thấy những lời khó lọt tai đó.

"Cô nương là ai mà lạ thế?" "Mặc đồ đỏ rực rỡ, còn xách rương da, chẳng lẽ là cô vợ thành phố của thằng ba nhà lão Hứa?" "Chắc , Lưu Quế Phương bảo lễ hỏi cả 'ba món xoay một món kêu' cơ mà, cô nương một , đến đưa dâu cũng chẳng thấy , chắc là ." ...

Mãi đến khi thấy cô thẳng về phía ngôi nhà gạch xanh ngói đỏ khang trang của nhà họ Hứa, họ mới xác định đây chính là cô dâu mới của Hứa Hoài Ngọc, lập tức kéo theo để xem náo nhiệt. Chuyện đây? Chẳng bảo nhà gái điều kiện lắm , thế nào mà chật vật thế .

Đồng hồ điểm gần 11 giờ trưa, Lưu Quế Phương ở cổng ngóng đến mòn cả mắt mà vẫn thấy đoàn đưa dâu . Trong lòng bà bắt đầu thấp thỏm, chẳng lẽ đúng như lời con trai , nhà họ Nghiêm giận quá nên cho con gái sang thật ?

Đang lúc ruột gan như lửa đốt, bà cuối cùng cũng thấy từ xa một bóng dáng màu đỏ đang tiến gần. Nhìn kỹ thì đúng là Nghiêm Lệ Quân chứ ai khác. Lưu Quế Phương thầm khấn A Di Đà Phật, cuối cùng cũng tới , nếu thì hôm nay bà giấu mặt .

Vì quá nóng lòng, bà bỏ qua luôn chi tiết Nghiêm Lệ Quân một , cứ ngỡ đoàn đưa dâu còn ở phía , cô dâu chạy cho kịp giờ. Bà vội vàng giục Hứa Hoài Chí chuẩn đốt pháo, tân nương tới !

Trong tiếng pháo nổ giòn giã, Nghiêm Lệ Quân bước tầm mắt của . Cô vốn dĩ xinh xắn, nhưng vì những chuyện đau lòng gần đây nên mắt sưng mọng, thêm lớp trang điểm lem nhem do gió tuyết nên trông nhếch nhác. Những đang hóng xem cô dâu thành phố trong sân đều cảm thấy thất vọng: Đây là gái thành phố đấy ? Cũng thường thôi mà.

Mấy đàn bà tinh mắt thấy chiếc rương da màu đỏ thẫm tay cô thì trầm trồ: "Cái rương thật đấy." " thế, làng chắc chẳng mấy nhà rương da của hồi môn nhỉ? Người thành phố đúng là khác." ...

Những tiếng bàn tán đó khiến thói hư vinh của Lưu Quế Phương thỏa mãn tột độ. Bà vênh váo : "Chứ còn gì nữa, thằng ba nhà cưới vợ thì kém cạnh ? Lát nữa còn nhiều đồ ở phía lắm! 'Ba món xoay một món kêu', các bà thấy bao giờ ?"

"Ôi, đủ cả bộ bốn món cơ ? Làng đây chắc là nhà đầu tiên đấy. Người bình thường cưới xin một hai món là oách lắm , các bác sắm đủ cả bộ luôn, đúng là nhà Bí thư khác, ăn rộng rãi thật." Dương Phượng Muội – kẻ đây vốn ưa Cố Thanh Hoan – vội vàng nịnh bợ.

" thế, đúng thế, rộng rãi quá."

Đa đều khen Lưu Quế Phương đám cưới thật t.ử tế, thật bài bản. Chỉ Trần Phượng Cầm, con dâu trưởng của nhà Đại đội trưởng là khinh khỉnh bĩu môi, nhưng cô gì. Bố chồng cô là uy tín trong làng, đó tham gia chứng kiến việc nhà họ Hứa phân gia, về nhà kể rõ ngọn ngành cho cả nhà .

Nhà họ Hứa thật sự sống đạo nghĩa, nhất là mụ Lưu Quế Phương . Hổ dữ còn ăn thịt con, thế mà thằng hai lính sinh t.ử kiếm tiền về, cuối cùng một xu, thấy điên là tống khứ ngay, quăng cho trăm bạc là xong nợ. Còn thằng ba ăn hại, lười biếng thì chia nhà chia tiền, cưới xin còn màu mè như thế. Cái tâm của mụ Lưu Quế Phương đúng là lệch đến nách .

Trần Phượng Cầm cũng hai con trai, một lớn một nhỏ. Nói thật, để đối xử công bằng tuyệt đối là khó, nhưng cô tự nhủ nhất định bao giờ sống như mụ Lưu Quế Phương , đứa thì coi như cỏ rác, đứa thì nâng như trứng mỏng.

 

 

 

 

Loading...