Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 165: Đại ca Trình Phúc Sinh
Cập nhật lúc: 2025-12-31 17:18:14
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngưu Tráng cẩn thận đ.á.n.h giá một lúc lâu mới nở nụ : "Được đấy, là đồng hồ hoa mai mới tinh, cô hai trăm đồng ?"
Cố Thanh Hoan gật đầu: "Anh thấy chứ?"
"Hàng thì đấy, nhưng giá cả..." Ngưu Tráng định ép giá. Tuy giá rẻ nhưng dân trong nghề như họ, chẳng bao giờ chuyện mặc cả.
Cố Thanh Hoan hiểu ý gã. Cô mở chiếc giỏ của , lấy hai chiếc hộp còn đặt mặt gã.
"Ba... ba chiếc cơ ?" Ngưu Tráng ngờ cô tới ba chiếc đồng hồ như . Nếu ôm hết, gã ít nhất cũng kiếm hơn một trăm đồng, khi hơn hai trăm cũng nên.
"Không chỉ thế !" Cố Thanh Hoan đặt hai tay lên hộp đồng hồ. " một lô hàng thế , ít nhất hai mươi chiếc, một nuốt trôi ?"
Cố Thanh Hoan trưng tư thế đàm phán. Cô Ngưu Tráng chỉ là tay sai, đằng gã chắc chắn còn đầu.
Ngưu Tráng vốn tưởng chỉ một chiếc, gã tự bỏ tiền túi mua kiếm chút tiền lẻ tiêu xài thì còn . Không ngờ tận hai mươi chiếc? Rốt cuộc là hạng nào mà "hổ báo" thế ? Việc gã tự quyết định . Nhìn tư thế của Cố Thanh Hoan là đẩy một lượt, hai mươi chiếc là bốn nghìn đồng, gã lấy nhiều tiền thế. Hơn nữa, ôm nhiều hàng thế vạn nhất kẹt thì hỏng bét.
đây rõ ràng là cơ hội kiếm tiền. Ngưu Tráng đảo mắt mấy vòng nảy ý định: "Hàng của cô nhiều quá, quyết , để đưa cô gặp lão đại của chúng ."
Cố Thanh Hoan vốn dĩ tìm một đại ca thực thụ để bàn chuyện ăn lớn, chuyện tìm đến tận cửa thế cô đương nhiên phản đối: "Được thôi!"
Ngưu Tráng dẫn cô đến một cái sân bên cạnh, nơi rõ ràng lớn hơn và tinh xảo hơn cái sân nhiều. Sau khi trong, gã với thanh niên mở cửa: "Lục Nhi, khách quý, tiếp đón cho cẩn thận, chuyện với Phúc một chút."
Nói xong, gã cầm theo một chiếc đồng hồ hoa mai mất.
"Vâng ạ Ngưu, khách quý mời lối !"
Cố Thanh Hoan cũng chẳng sợ, theo thiếu niên tên Lục Nhi ở sảnh ngoài. Lục Nhi niềm nở bưng lên một đĩa bánh hồng cùng một ấm : "Mời cô dùng tự nhiên."
"Cảm ơn." Cô đương nhiên dám ăn uống gì ở đây, gái dặm trường, vạn nhất hạ t.h.u.ố.c thì chỉ nước . Hơn nữa cô cũng tháo khăn che mặt để lộ diện mạo.
Đợi mười phút, một đàn ông trẻ tuổi bước , Ngưu Tráng theo phía với vẻ mặt nịnh bợ. Cô vốn tưởng khống chế chợ đen là đàn ông trung niên trở lên, ngờ trẻ thế , thật đúng là hiếm thấy.
"Đây là Phúc của chúng ." Ngưu Tráng giới thiệu.
"Chào Phúc." Cố Thanh Hoan cố ý hạ thấp giọng chào hỏi.
Trình Phúc Sinh xuống ghế chủ vị: "Nghe cô một lô đồng hồ hoa mai?"
"Vâng, chỉ đồng hồ, còn thể cung cấp xe đạp và đài radio cần phiếu." Cố Thanh Hoan ẩn ý rằng nếu đầu hợp tác , sẽ còn nhiều vụ ăn lâu dài.
Trình Phúc Sinh bắt đầu thấy hứng thú: "Vậy lô đồng hồ cô định bán thế nào?"
"Giá chốt là hai trăm đồng một chiếc, hai mươi chiếc tổng cộng bốn nghìn đồng, tiền trao cháo múc." Cố Thanh Hoan dứt khoát.
Trình Phúc Sinh chỉ do dự vài giây: "Được! Hàng lấy, nhưng kiểm tra xong mới đưa tiền."
Đại ca đúng là đại ca, mắt chớp lấy một cái đồng ý ngay. Cố Thanh Hoan vốn tưởng giằng co nửa ngày mới chốt .
"Không thành vấn đề." Cô gật đầu. " về lấy hàng, hai mươi phút sẽ mang hàng qua đây, lúc đó tiền trao cháo múc."
"Được." Trình Phúc Sinh gật đầu.
Cố Thanh Hoan cầm ba chiếc đồng hồ khỏi sân nhỏ, lập tức rẽ con ngõ gần đó.
"Anh Phúc, cần em theo xem cô là hạng nào ?" Một lấy hai mươi chiếc đồng hồ hoa mai thì đơn giản chút nào, Ngưu Tráng nháy mắt hỏi.
"Không cần." Trình Phúc Sinh trẻ tuổi mà thể mở đường m.á.u ở chợ đen thì là lý do. Tiền nào thể kiếm, tiền nào , hiểu rõ như lòng bàn tay. Anh việc nguyên tắc riêng, thế nên mấy năm nay mới ai động .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-165-dai-ca-trinh-phuc-sinh.html.]
Cố Thanh Hoan cố ý tiết lộ còn nhiều hàng cũng là để phòng hờ nảy lòng tham, định "ăn đen". Anh hiểu, chỉ là chấp nhặt mà thôi.
"Anh Phúc, giá cô báo chắc vẫn ép thêm chút nữa, đồng ý ngay?" Ngưu Tráng thắc mắc.
"Không ép ! Cô sẽ nhả ." Trình Phúc Sinh xoay hai quả hạch đào trong tay, khẳng định chắc nịch.
"Tại ? Anh còn mặc cả cô đồng ý?"
"Làm nên quá tham lam. Cứ cho là lô đồng hồ bán ba trăm một chiếc mà cần phiếu, chúng cũng kiếm tịnh hai nghìn , thế là đủ ." Trình Phúc Sinh lười giải thích thêm. Giữa với một loại khí trường, và Cố Thanh Hoan phát tín hiệu cho thấy cô sẽ chấp nhận ép giá. "Cậu chuẩn bốn nghìn đồng ."
"Dạ !" Ngưu Tráng đành hậm hực rời .
Cố Thanh Hoan rẽ trái rẽ trong các con ngõ, luôn để ý quan sát sợ bám đuôi, kết quả là chẳng ai theo cả. Được , lẽ cô lấy bụng tiểu nhân đo lòng quân t.ử, cái tên Phúc việc xem cũng quy tắc.
Tìm một góc vắng vẻ, cô lẩn gian. Cô đặt mua liền một lúc hai mươi chiếc đồng hồ hoa mai, cho một cái túi đen lớn. Suy nghĩ một chút, cô đặt thêm một chiếc xe đạp nữ hiệu Phượng Hoàng 26 inch. Chiếc xe cô từng thấy ở bách hóa, giá 188 đồng còn cần phiếu, mà lúc nào cũng cháy hàng. Dĩ nhiên xe nam 28 inch cũng , nhưng xe nữ khan hiếm và dễ bán hơn, giá thể đẩy lên cao một chút.
Cô cũng tìm hiểu về đài radio, loại bán dẫn hiệu Hồng Đăng của Hải Thị giá niêm yết là 98 đồng và cần phiếu. Cô đặt mua một chiếc y hệt để mang qua thăm dò tình hình. Máy may cũng , nhưng nặng quá cô vác nổi.
Xếp hàng lên xe đạp, cô quan sát thấy ngõ liền xuất hiện cùng với xe hàng. Cô đẩy xe sân nhỏ lúc nãy. Vừa gõ cửa, Lục Nhi mở ngay, thái độ còn niềm nở hơn : "Mời cô , Phúc đang đợi bên trong."
Cố Thanh Hoan đẩy xe sân. Ngưu Tráng động tĩnh vội chạy giúp cô mang đồng hồ và đài phòng.
"Anh Phúc, hàng của ở đây cả, các cứ việc kiểm tra. Ngoài còn mang theo một chiếc đài Hồng Đăng mới tinh, xem ưng , ưng cũng , chiếc coi như tặng ."
Cái đài giá vốn chỉ hai mươi đồng, tặng cô cũng tiếc. Xe đạp Phượng Hoàng thì đắt hơn, vốn 99 đồng. Tính lợi nhuận đồng hồ vẫn là cao nhất, đúng là một vốn bốn lời, chỉ tiếc là thể một bán cả trăm chiếc, nếu thì giàu to.
Trong lúc Cố Thanh Hoan đang mải suy nghĩ vẩn vơ, Trình Phúc Sinh buông cặp hạch đào xuống cùng Ngưu Tráng kiểm tra hàng. Đây chuyện đùa, bốn nghìn đồng là một món tiền lớn. Hai ngại phiền hà, kiểm tra kỹ từng chiếc đồng hồ, xác nhận đều là hàng mới thật mới yên tâm.
Trình Phúc Sinh chiếc đài bàn, trong lòng tính toán. Xem cô gái thật, trong tay cô quả thực nhiều hàng xịn.
"Ngưu Tráng, giao tiền cho khách."
Ngưu Tráng lấy một bọc tiền chuẩn sẵn đưa cho Cố Thanh Hoan. Đến lượt cô kiểm đếm tiền, còn hai thì nghiên cứu chiếc đài cô mang tới. Sau khi xác nhận đủ tiền, cô cất túi đen.
"Xong , tiền hàng sòng phẳng. Giờ chuyện về đài và xe đạp nhé! Như thấy đấy, loại xe đạp nữ Phượng Hoàng 26 inch mười chiếc. Ngoài , xe nam Phượng Hoàng 28 inch loại hộp xích kín còn hai mươi chiếc. Đài Hồng Đăng loại năm mươi cái. Thực còn mười chiếc máy may nữa, nhưng vì nặng quá nên mang qua cho các xem ."
Hai đến con thì thầm kinh ngạc, phụ nữ lai lịch gì mà nhiều mặt hàng khan hiếm thị trường đến thế. Trình Phúc Sinh cũng ngu mà hỏi thẳng, là ăn ở chợ đen thì nên quá tò mò.
"Cô bán thế nào?" Vụ lớn, nếu trót lọt thể kiếm bằng nửa năm thu nhập, nhất định nắm lấy. Người khác thể lo đẩy hàng, nhưng thì . Tuy ở Kinh Thị nhưng mạng lưới ăn của tỏa khắp các vùng lân cận.
"Anh Phúc hào sảng quá, cũng vòng vo. Lô hàng định bán trọn gói nên giá cả bảo đảm sẽ hài lòng. Loại xe nữ 26 inch bách hóa bán 188 đồng cộng thêm phiếu, để cho giá 160 đồng. Xe nam 28 inch bách hóa bán 177 đồng, để 150 đồng một chiếc. Thế là quá nể mặt chứ?"
Ngưu Tráng định gì đó nhưng sắc mặt Trình Phúc Sinh thôi. Anh nhếch môi: "Cô bán trọn gói lấy tiền xong là phủi tay, còn rủi ro thì chịu hết, lợi nhuận mỏng thế thì chẳng bõ công." Dù cô sẽ nhượng bộ nhưng vẫn thử vặn vẹo.
Cố Thanh Hoan liền bấm đốt ngón tay tính toán cho xem: "Anh Phúc thế là sai , chỉ kiếm chút tiền lẻ, phần lớn là hưởng đấy chứ! Trời đất chứng giám, thật lòng đẩy lô hàng nên giá báo đều là giá sàn . Như chiếc xe nữ kìa, ngoài cửa hàng cung đủ cầu, nếu cần phiếu thể bán 250 đồng. Anh tính xem, một chiếc xe bỏ túi gần 100 đồng, mười chiếc là một nghìn đồng . Còn xe nam, lấy 150 đồng, bán ít nhất cũng 230 đồng, sang tay cái là kiếm 80 đồng. Hai mươi chiếc là 1600 đồng. Chỉ riêng chỗ xe đạp kiếm hơn hai nghìn năm trăm đồng . Chắc chắn lời, rủi ro thì đấy nhưng với tầm cỡ của thì đáng gì."
Lời tâng bốc của Cố Thanh Hoan rõ ràng Trình Phúc Sinh hài lòng. Anh cũng giá trị của đống hàng , thực tế giá cô đưa hợp lý, chỉ là thích cảm giác một phụ nữ nắm thóp nên mới cố tình ngược .
"Khéo mồm khéo miệng thật đấy!" Anh như .
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng