Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 131: Lưu lại chứng cứ, nỗi đau thấu trời của Chung Lạc Nịnh

Cập nhật lúc: 2025-12-31 11:58:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Không chỉ công an, vài hàng xóm hiếu kỳ cũng lẻn theo vọt nhà. Mẹ Từ giận cuống, cuống cuồng đuổi : "Đi , hết ! Mấy nhà gì! sẽ kiện các tội xâm nhập gia cư bất hợp pháp."

Dù đám đông nhanh ch.óng công an và Từ đuổi , nhưng vẫn hai ba kịp thấy cảnh tượng trong phòng, đầu là rỉ tai truyền khắp phố phường. Đôi cẩu nam nữ lạ đột ngột xông cho kinh hồn bạt vía, cuống cuồng tìm quần áo che .

Trong khoảnh khắc đó, Cố Thanh Hoan suy tính nhiều. Cô cố gắng giữ bình tĩnh, cô thể để chị Lạc Chanh chịu nhục nhã vô ích, mối thù nhất định báo! Thời đại lực lượng cảnh sát còn mỏng, cô thể đặt hết hy vọng khác, ngộ nhỡ kẻ giở trò lưng thì nỗi khổ của chị và bé Thản Nhiên sẽ đổ xuống sông xuống biển.

Vì thế, nhân lúc công an và Từ bận đuổi , cô nhanh ch.óng lấy từ trong gian một chiếc máy ảnh lấy liền (Polaroid). Cô lén lút bấm máy liên tục, chụp bộ cảnh tượng trong phòng: từ đống quần áo vương vãi sàn, ảnh khỏa của đôi cẩu nam nữ, cho đến cả vệt m.á.u vương ghế do chị Lạc Chanh vùng vẫy để . Đôi cẩu nam nữ mải mặc đồ nên hề , càng ngờ dùng máy ảnh chụp trò hề của . Thời máy ảnh đắt đỏ và cồng kềnh, trừ phóng viên thì chẳng mấy ai mang theo bên .

Cố Thanh Hoan cất "chứng cứ" và máy ảnh gian lập tức vớ lấy cây kéo cắt dây thừng mở trói cho chị. Hai công an xong việc cũng hỗ trợ. Hạ Cường dẫn bé Thản Nhiên ngoài cửa, lặng lẽ lấy tay che mắt đứa nhỏ, thấy cảnh tượng tàn nhẫn , dù lẽ bé trải qua những điều còn đáng sợ hơn thế. Có lẽ vì cứu mạng bé nên Thản Nhiên hề bài xích, cứ để mặc che mắt, ngơ ngác yên tại chỗ.

Vừa cởi trói, Chung Lạc Nịnh liền lao thẳng về phía cửa sổ. Nếu hai công an giữ kịp thời, chị nhảy xuống .

Cố Thanh Hoan đoán sai. Sau Chung Lạc Nịnh giúp cô ngóng tin tức trở về, vì chuyện Từ giấu nhẹm thư từ mà chị cãi một trận kịch liệt với nhà họ Từ. Chị quyết định trắng hết chuyện. Thực chị Từ Kiến Quốc đàn bà khác từ lâu, chỉ là đủ dũng khí đối mặt, chị nhịn nữa nên ngả bài.

Nhà họ Từ đương nhiên cùng một phe. Họ thấy con trai sai, trái còn mắng chị là "chiếm hầm cầu mà vệ sinh", những đẻ con trai mà còn sinh một đứa con gái ngốc nghếch vô dụng. Một chị đấu cả nhà họ? Từ hôm đó, chị và bé Thản Nhiên nhốt c.h.ặ.t trong phòng.

Cha Từ ép chị thừa nhận là kẻ lăng loàn, tự nguyện tay trắng để nhường chỗ cho đàn bà . Ly hôn thì chị đồng ý, nhưng chị tuyệt đối nhận những việc . Con gái nhà họ Chung kiêu hãnh riêng. Hơn nữa, tay trắng là Từ Kiến Quốc mới đúng. Năm xưa cưới , gần như tay trắng, ngay cả căn nhà cũng là do cha chị sắm sửa. Đồ đạc trong nhà phần lớn là của hồi môn của chị, nên chị nhất định nhường bước.

Thế là hai bên cứ thế giằng co. Từ Kiến Quốc thường xuyên dẫn đàn bà về nhà, nhà cách âm kém, chị lầu mà rõ mồn một tiếng lẳng lơ bên . Cha Từ dùng cách "bỏ đói" để ép chị phục tùng, mỗi bữa chỉ đưa một chút cơm nước để giữ mạng. Chút đồ ăn ít ỏi đó chị nhường hết cho con, bản chị nhanh ch.óng gầy rộc .

Chị cũng từng nghĩ đến chuyện bỏ trốn. Cửa phòng khóa ngoài, nơi duy nhất thể thoát là cửa sổ. Dù Từ dùng khóa khóa c.h.ặ.t cửa sổ , nhưng chỉ cần nhân lúc cả nhà vắng, cạy khóa là thể thoát . Thế nhưng, chị một thì dễ, mang theo con thì quá khó. Rời khỏi đây chị về khi tiền, lương thực, giấy tờ? Nếu trốn , chẳng hóa lợi cho lũ sài lang đó và gián tiếp thừa nhận những điều nhơ nhuốc mà họ bôi nhọ chị ? Thế nên chị chỉ còn cách c.ắ.n răng chịu đựng.

Không ngờ đêm qua, Từ Kiến Quốc uống say và dẫn cả nhân tình về phòng. Hắn như phát điên, cửa ấn chị xuống giường đ.á.n.h đập dã man. Bé Thản Nhiên lao đ.á.n.h thì đá văng . Ngay đó, chị trói c.h.ặ.t ghế đối diện giường, bắt trân trối gã đàn ông ghê tởm đó và nhân tình "mây mưa". Nếu bịt miệng, lẽ chị nôn thốc nôn tháo vì ghê tởm. Chị cũng chẳng từ bao giờ, tình cảm với chỉ còn sự căm hận tột cùng.

Bé Thản Nhiên sợ hãi cuộn tròn chân chị, run rẩy thôi. Bé trốn nhưng nỡ bỏ . Hai con tội nghiệp chứng kiến cảnh tượng nhơ nhớp đó cả đêm dài. Chị Lạc Chanh đau đớn ôm con lòng, che mắt cho con nhưng lực bất tòng tâm. Mỗi giây mỗi phút trôi qua đều là sự giày vò như d.a.o cắt da thịt. Sợi dây thừng thắt c.h.ặ.t khiến chị cảm thấy như sẽ mãi mãi thể thoát . Bé Thản Nhiên cứ dùng đôi tay nhỏ bé gỡ dây thừng cho nhưng vô vọng, cuối cùng bé mệt quá mà ngủ chân , gương mặt vẫn còn vương nước mắt.

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-131-luu-lai-chung-cu-noi-dau-thau-troi-cua-chung-lac-ninh.html.]

Chung Lạc Nịnh thức trắng đêm, nghĩ về tương lai mờ mịt. Nửa đêm, Từ Kiến Quốc tỉnh dậy, thấy phòng bí bách, loay hoay định mở cửa sổ nhưng khóa kẹt. Trong cơn say, vớ lấy chiếc ghế đập tan ổ khóa cửa sổ lăn ngủ tiếp. Gió lạnh ùa khiến chị lạnh thấu xương, lạnh lẽo y như trái tim chị .

Sáng , bé Thản Nhiên tỉnh dậy thấy lạnh toát, cửa sổ mở toang gió lùa. Bé sợ lạnh nên kéo chiếc ghế nhỏ trèo lên, định đóng cửa sổ . Loại cửa sổ kiểu cũ mở phía ngoài, bé thấp nên nhoài hẳn nửa ngoài mới với tới. Chung Lạc Nịnh sức lắc đầu ngăn cản nhưng bé chú ý. Chị cố vùng vẫy đến mức cổ tay rướm m.á.u, m.á.u chảy ròng ròng xuống đất mà vẫn thoát dây thừng. Chị cố ghế rung lắc để đ.á.n.h thức đôi cẩu nam nữ nhưng vô hiệu. Chưa bao giờ chị thấy căm hận sự yếu đuối và bất lực của đến thế. Nếu chị quyết đoán hơn từ đầu, nếu chị mù mắt mà lấy gã đàn ông lòng lang thú , đời chị tối tăm thế ...

chuyện gì đến đến, đứa trẻ nhoài quá xa, khi kéo cánh cửa thì mất thăng bằng rơi thẳng xuống . Chứng kiến con ngã xuống, chị suy sụp, nước mắt cũng cạn khô. Cao như thế, lớn rơi xuống còn khó sống chứ đừng là một đứa trẻ. Chị chuẩn cho tình huống nhất, cuộc đời quá đắng cay, chị theo con cho sạch nợ trần gian. Chị tự do là tìm con ngay vì nghĩ rằng con ...

Chứng kiến cảnh đó, ngay cả hai công an vốn cứng rắn cũng đỏ hoe mắt. Cố Thanh Hoan ôm c.h.ặ.t lấy chị, sợ chị điều dại dột: "Chị Lạc Chanh, chị đừng bậy! Thản Nhiên cả!" Lúc ôm chị, cô mới bàng hoàng nhận chị gầy đến mức chỉ còn da bọc xương.

Ánh mắt Chung Lạc Nịnh vô hồn, chị cố đẩy cô : "Đừng ngăn chị! Để chị với Thản Nhiên, nó ở một sẽ sợ lắm..." Nói đến cuối, chị nở nụ thương tâm.

Hạ Cường kịp thời bế đứa nhỏ . "Chị xem ai đây?"

Thản Nhiên thấy liền lao tới. Chung Lạc Nịnh sững sờ, quỵ xuống ôm c.h.ặ.t lấy đứa con mất tìm . Nước mắt chị rơi lã chã cổ con, lạnh buốt. "Thản Nhiên! Thản Nhiên của !"

Hai con cứ thế gọi tên khiến ai nấy đều xót xa. Ngay đó, Chung Lạc Nịnh ôm con ngất lịm . Hạ Cường vội giúp đỡ bế Thản Nhiên dậy, đứa nhỏ chịu rời , cứ nép sát bên chị. Cố Thanh Hoan kiểm tra thì thấy trán và tay chị nóng hầm hập, chắc chắn do đêm qua gió lùa nên cảm sốt nặng. Bé Thản Nhiên cũng sốt nhưng nhẹ hơn .

Cố Thanh Hoan lau khô nước mắt, dứt khoát quyết định: "Hai đồng chí công an, là Cố Thanh Hoan, em họ của nạn nhân. đại diện cho chị là Chung Lạc Nịnh, tố cáo chồng hợp pháp của chị là Từ Kiến Quốc tội ngoại tình, hủ hóa. Đồng thời còn giam lỏng, hành hạ vợ con suốt thời gian dài, gây tổn thương tâm lý nghiêm trọng và khiến bé Thản Nhiên suýt mất mạng. Những gì diễn các đều tận mắt chứng kiến, cần thêm. Nhân chứng vật chứng đều đủ cả. Về việc giam lỏng, các thể ổ khóa cửa và ổ khóa cửa sổ hỏng , cùng với bát đĩa bẩn bàn, đủ để chứng minh chị nhốt trong phòng thể thoát . Xin các hãy thực thi pháp luật công tâm, đừng để kẻ nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật."

 

 

 

 

Loading...