Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 127: Công tác
Cập nhật lúc: 2025-12-31 11:58:19
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/60Kv5w6q9c
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chờ Hứa Mỹ Linh , cô mới lấy đĩa thịt heo bọc bột chiên xù giấu trong gian , cùng Đại Thành chia ăn.
Bên , bàn cơm ở nhà chính, cũng ăn uống hết sức hài lòng. Có cá, thịt, tôm, chứng tỏ nhà họ Hứa coi trọng khách. Thêm đó là tay nghề của Lâm Hiểu Mộng như dệt hoa gấm, khiến cả ba nhà họ Nghiêm đều vô cùng ý. Cha Nghiêm tươi rạng rỡ, luôn miệng khen thức ăn hôm nay ngon và chuẩn vị.
Hứa Hoài Ngọc thấy chuyện sắp thành, tảng đá trong lòng cũng rơi xuống, gã lén lút nắm lấy tay Nghiêm Lệ Quân gầm bàn. Hai mỉm .
Ăn xong là đến lúc ngả bài. Vì hai tự do yêu đương, bà mối giới thiệu nên chuyện đó đều do lớn hai nhà trực tiếp thương lượng.
Cha Nghiêm bày tỏ rằng Hứa Hoài Ngọc là một trai , nhưng hiện tại gã đang thất nghiệp ở nhà, công tác thì . Nghiêm Lệ Quân việc ở thành phố, hai vợ chồng kết hôn xong chẳng lẽ mỗi một nơi? Tóm , Hứa Hoài Ngọc một công việc để nuôi gia đình, dù là tạm thời chăng nữa, chứ thể để Nghiêm Lệ Quân kiếm tiền nuôi cả nhà khi cưới .
Hứa Hoài Ngọc gượng , mặt biến sắc. Lão già , còn dám chê gã việc . Hứa Minh Sơn nào tìm việc cho con trai, chẳng qua là tìm ! Hơn nữa gã ham chơi quen, chẳng chịu tu chí.
Lưu Quế Phương cũng cảm thấy mất mặt. Trong lòng bà, con là nhất, giờ bóng gió chê bai nên bà cũng chẳng vui vẻ gì. đối phương cũng là sự thật, thằng út tìm một công việc định, thể bám víu cha cả đời.
Ý của cha Nghiêm rõ ràng: trai , thể xem xét, nhưng công việc đàng hoàng thì mới bàn tiếp chuyện cưới hỏi.
Nói xong xuôi, nhà họ Nghiêm xin phép cáo từ. Hứa Hoài Ngọc tiễn tới đầu làng. Cha Nghiêm đạp xe chở vợ con , khi còn vỗ vai Hứa Hoài Ngọc bảo rằng kỳ vọng gã.
Hy vọng trong lòng Hứa Hoài Ngọc bùng cháy. Nói gã bao nhiêu tình nghĩa với Nghiêm Lệ Quân thì cũng hẳn, chủ yếu là gã tìm một cô vợ thành phố cho xứng tầm với . Vợ cả là thanh niên tri thức thành phố, ngay cả thằng hai "điên khùng" cũng tìm vợ thành phố, gã thể kém cạnh quá nhiều. Nghiêm Lệ Quân ngoại hình khá, công việc, còn dễ lừa, là lựa chọn nhất gã thể tìm .
Nghĩ đến đây, gã vội chạy về nhà bàn bạc với cha .
Lâm Hiểu Mộng thấy cả nhà mặt mày ủ rũ, cứ ngỡ buổi xem mắt hôm nay thất bại. Cô thót tim, nếu chuyện kết hôn của Hứa Hoài Ngọc đổ bể, chẳng lẽ việc phân gia của cô chờ thêm bao lâu nữa ? Thôi xong, bữa cơm hôm nay coi như công .
Đến khi Hứa Hoài Ngọc về, Hứa Minh Sơn gọi cả nhà họp. Lâm Hiểu Mộng mới chuyện hủy, mà là nhà gái chê gã việc , yêu cầu gã tìm việc mới cho cưới.
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng
Cô thầm sướng rơn trong lòng, tên tiểu t.ử thối Hứa Hoài Ngọc cuối cùng cũng nếm mùi đau khổ ? ngờ giây tiếp theo, Lưu Quế Phương nhắm ngay Hứa Hoài Chí.
"Thằng cả, con dù gì cũng là công nhân kỹ thuật của xưởng sắt thép, thể tìm cho em con một chân tạm thời trong đó ?"
Hứa Minh Sơn cũng sang, ông cũng ý đó. Trong nhà giờ chỉ chỗ thằng cả là thể nhờ vả.
Hứa Hoài Chí sa sầm mặt: "Lần con chẳng tìm cho nó ? Chính nó chê chê nọ chịu đấy chứ!"
"Anh cả, tìm cái việc gì thế? Phu xúc than ? Có xứng với bằng cấp và phận của em ? Em dù gì cũng là học sinh cấp ba, bắt em xúc than?" Hứa Hoài Ngọc khó chịu.
Hứa Hoài Chí cũng nổi cáu: "Cấp ba thì ? Ai mới mà chẳng bắt đầu từ những việc bình thường nhất, mới từ từ lãnh đạo chú ý, qua sát hạch của xưởng mới biên chế chính thức? bây giờ là công nhân kỹ thuật bậc cao, nhưng cũng chịu bao nhiêu khổ cực mới ngày hôm nay. Miếng ăn thể một nuốt trôi, trèo cao ngã đau đấy!"
"Thế thì cũng tìm việc gì như công nhân bình thường chứ, xúc than thì tương lai gì?" Hứa Hoài Ngọc cãi .
"Mỗi một vị trí, công nhân trong xưởng đủ từ lâu , mấy năm nay tuyển thêm ai . Nếu quan hệ với sư phụ thì ngay cả việc xúc than cũng , đừng mà điều! Chú việc đó, tìm một thanh niên , giờ sắp chính thức đấy." Hứa Hoài Chí cũng hận em chịu cố gắng.
Hứa Hoài Ngọc bĩu môi: "Vào chính thức ? Cả đời xúc than thì thà , ai thích thì mà !"
Lâm Hiểu Mộng lạnh, cái loại như Hứa Hoài Ngọc thì cả đời chỉ kẻ lêu lổng. Kiếp khi cô mất, gã vẫn kết hôn, thế nào, nhưng chắc cũng chỉ núp lưng cả Hứa Hoài Chí để hưởng sái mà thôi. Kiếp , gã đừng hòng chiếm của họ thêm một chút tiện nghi nào. May mà Hứa Hoài Chí bây giờ còn nhu nhược, một mực lời cha như nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-127-cong-tac.html.]
Lưu Quế Phương đành lòng thấy hai con cãi , lập tức mặt hòa giải: "Lão Tam, bớt lời , cả cũng vì cho con thôi. Thằng cả , con xem, bây giờ bảo việc là cho cưới, mà em con cứ nhất quyết thích cô bé . Cha cũng hết cách , con là cả, giúp em con thêm một nữa ?"
Hứa Hoài Chí nhíu mày, im lặng.
Hứa Minh Sơn cũng lên tiếng: "Thằng cả, nếu con cách thì nhờ vả quan hệ tìm việc cho em. Đầu xuân tới, tiểu học công xã tuyển , cha sẽ để vợ con ứng tuyển."
Đây coi như là một kiểu trao đổi. Lâm Hiểu Mộng thầm mắng, lão già đó rõ ràng hứa sẽ lo liệu công việc cho cô, giờ biến nó thành điều kiện trao đổi. Thật Hứa Minh Sơn cũng chẳng chắc chắn lấy suất đó , nếu chắc chắn thì ông để con trai giáo viên cho , tội gì hứa cho con dâu.
Hứa Hoài Chí vợ đang cần một công việc để đổi cảnh hiện tại. Xưởng sắt thép đàn ông, khó tìm việc phù hợp cho vợ, công việc ở trường tiểu học thực sự hợp với cô.
Vì thế, một hồi trầm ngâm, : "Con sẽ cố gắng thử xem! dù con tìm việc gì, chú cũng , nếu đừng mong giúp đỡ gì nữa!"
Giọng Hứa Hoài Chí mang theo vẻ tức giận. Lưu Quế Phương lập tức đẩy thằng út: "Mau hứa với con , bảo đảm con sẽ việc t.ử tế."
Hứa Hoài Ngọc nghĩ bụng, công việc để cưới chạy tang cũng , nên vui vẻ đồng ý: "Anh cả, phiền giúp đỡ. Lần bất kể việc gì em cũng sẽ nghiêm túc."
Sắc mặt Hứa Hoài Chí mới dịu đôi chút. Còn Lâm Hiểu Mộng thì chẳng tin nổi một lời ma quỷ nào của tên . dù thì chuyện cũng tạm thời hướng giải quyết.
________________________________________
Ba nhà họ Nghiêm đường về cũng bàn bạc sôi nổi.
"Cha, tự dưng cha đưa yêu cầu đó? Con thấy nhà họ vẻ vui." Nghiêm Lệ Quân khó hiểu. Trước khi chẳng là nếu điều kiện thỏa thì đồng ý ? Cha cô đột ngột gây khó dễ như , cô lo gả về sẽ nhà chồng khó. Thật cô ưng ý, nhà họ Hứa trông cũng , sắm "tam chuyển nhất vang”, chứng tỏ gia cảnh khá. Quan trọng nhất là Hứa Hoài Ngọc trai dẻo miệng.
"Con gái ngốc, cha là vì cho con thôi. Con chỉ thấy bề nổi, tuổi trẻ các con yêu đương chỉ sướng mắt chứ tính chuyện lâu dài. Thằng Ngọc thì , nhưng việc , cưới về gánh nặng chẳng đè lên vai con ? Hơn nữa, con ở thành phố, nó ở quê, mà sống chung ? Nó chẳng bảo trai nó lúc nào cũng tìm việc cho nó đó ? Điều kiện chắc quá khó ! Sau cả hai đứa đều phố, thuê một căn phòng mà sống, cha cũng dễ bề trông nom. Ở trong làng sống trướng cha chồng, dễ dàng gì ."
Mẹ Nghiêm phân tích thiệt hơn cho con gái hiểu. Thật gia đình họ thương con, nếu chẳng nuôi cô ăn học hết cấp ba. Chẳng qua là gặp lúc ngặt nghèo mà thôi. Họ lo cầm tiền sính lễ xong thì con gái về nhà chồng khinh rẻ, nên mới yêu cầu Hứa Hoài Ngọc việc . Như đôi trẻ thể ở thành phố, họ cũng yên tâm hơn.
Nghiêm Lệ Quân hiểu nỗi khổ tâm của cha , thấy cũng . Chỉ là Hứa Hoài Ngọc tìm việc , thời buổi việc như "mỗi củ cải một cái hố", khó khăn.
Cha Nghiêm thở dài: "Cũng bao giờ họ mới thu xếp xong việc . Thằng em cả của con đợi lâu , nhà gái mà để cái bụng lùm lùm mới cưới thì hàng xóm thối mũi."
Mẹ Nghiêm cũng thở ngắn than dài: "Sao đẻ cái loại con trai như thế chứ! Chẳng đứa con dâu nhà sẽ nữa."
Nghiêm Lệ Quân nghĩ đến em trai gây họa mà lòng đầy bực dọc. Nếu vì nó, cô việc gì vội vàng lấy chồng, thậm chí còn chia một nửa tiền sính lễ . Cô thể hình dung lúc cưới, nếu nhà trai chuyện sẽ nổi giận và khinh thường cô đến mức nào.
Một bên là đại sự cả đời của , một bên là tương lai của em trai, cô như đặt đống lửa. Có đôi khi cô thật sự trốn chạy khỏi ngôi nhà . Làm chị cả là trách nhiệm với cuộc đời của em trai ? Cô thật sự cam lòng, nhưng nghĩ đến công ơn dưỡng d.ụ.c hai mươi năm của cha , cô chỉ đành nuốt nước mắt mà chấp nhận.