Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 117: Trộm nhà khó phòng, sự lựa chọn

Cập nhật lúc: 2025-12-31 08:35:01
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7V9isjfm8I

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hứa Minh Sơn và Lưu Quế Phương chuyện gì xảy , thầm nghĩ cái con nhỏ ch·ết tiệt thật là mất mặt hổ, cứ như cả đời ăn gì bằng.

Đại Thành cũng trứng gà rừng của cô ăn vụng. Lần nào cũng , sự dạy bảo của Lâm Hiểu Mộng, thằng bé giờ đây coi thường bà cô , nó chằm chằm cửa phòng Hứa Mỹ Linh với vẻ hằn học.

Trong khi đó, thủ phạm là Hứa Mỹ Linh đang ở trong phòng chia chác chiến lợi phẩm với chồng là Trần Giang Hà. Cô còn đắc ý khoe khoang: “Anh xem, em với , gì ngon cũng đều nghĩ đến đầu tiên.”

Trần Giang Hà đáp lời, nhưng ít còn nặng lời với cô như . Mấy ngày nay liệt giường, việc ăn uống vệ sinh đều do cô hầu hạ, gì ngon cô cũng nhường , lòng dù sắt đá cũng mủi lòng. Nói cũng , Hứa Mỹ Linh tuy tính tình gì nhưng đối với thật lòng, hơn nữa cô đang m.a.n.g t.h.a.i nên Trần Giang Hà cũng sinh vài phần thương xót.

Hai đang mỗi một nửa quả trứng thì thấy tiếng c.h.ử.i đổng của đàn bà đanh đá bên ngoài. Trần Giang Hà suýt thì nghẹn, miếng trứng mắc ngang cổ họng, lên xuống xong. Hứa Mỹ Linh thấy vội vàng vỗ lưng cho xuôi khí, mãi mới nuốt xuống .

Trần Giang Hà lập tức nổi giận: “Chẳng trứng là cô nhặt ?”

sa cơ lỡ vận, cũng cho phép mất phong độ. Việc Hứa Mỹ Linh trộm đồ ăn là điều thể chấp nhận nổi.

Hứa Mỹ Linh chẳng chút để tâm: “Thì đúng là nhặt mà, em nhặt ở trong nhà ? Cái chị dâu suốt ngày lén lút tẩm bổ cho con trai chị , tưởng em chắc, ăn của chị hai quả trứng thì ?”

Cái thói ăn trộm mà còn bao biện của Hứa Mỹ Linh sụp đổ quan niệm của Trần Giang Hà. Anh tuy lành gì nhưng loại chuyện tuyệt đối , cũng khinh thường thèm . Có một trộm cắp như , đứa trẻ sinh sẽ giáo d.ụ.c thành hạng gì? Anh hiện giờ hận thể bóp ch·ết cô , ánh mắt như phun lửa vợ.

Hứa Mỹ Linh bất mãn thái độ của chồng: “Anh cái kiểu gì đấy? Em trộm đồ chẳng cũng vì bồi bổ cho , còn sang trách em? Nếu em trộm thì đồ trong nhà bao giờ đến lượt ăn? Nói thật cho , dạo những món ngon em mang đều là đồ em trộm đấy, nào, thấy ghê tởm thì nôn !”

Từ lúc mang thai, tính tình cô cũng nóng nảy hơn hẳn. Thấy Trần Giang Hà tỏ vẻ ghét bỏ mặt, cô liền kiềm chế bản .

Trần Giang Hà ngờ đây chẳng đầu. Nghĩ đến việc từng cảm động vì những món cô mang cho, bỗng thấy lợm giọng. Anh nhoài mép giường, đưa tay cổ họng cố móc cho bằng hết đống đồ ăn .

Hứa Mỹ Linh tức nổ đom đóm mắt, thấy bên ngoài Lâm Hiểu Mộng vẫn đang mắng nhiếc, cô liền mở cửa lao .

“Lâm Hiểu Mộng! Chị ăn của nhà , uống của nhà , lấy của chị hai quả trứng thì ? báo cáo chị tội đào chân tường xã hội chủ nghĩa là phúc đức lắm , chị nên thầm cảm ơn !”

Đừng tưởng cô , Lâm Hiểu Mộng cứ cách dăm bữa nửa tháng lên núi tìm đồ, chắc chắn là giấu giếm riêng. Trước đây vợ của lão Nhị "điên" từng Lâm Hiểu Mộng kiếm một củ nhân sâm già trăm tuổi, chắc chắn chị giấu để bán lấy tiền.

Hứa Minh Sơn và Lưu Quế Phương dạo cũng chẳng hài lòng gì với Lâm Hiểu Mộng, đặc biệt là chuyện cô xúi giục chồng đòi phân gia. Thấy con gái mặt đối đáp, hai ông bà cũng chẳng buồn can thiệp, chỉ trong phòng xem kịch . Tốt nhất là Mỹ Linh cho đàn bà một bài học, để cô còn dám hỗn hào với bề nữa!

Lâm Hiểu Mộng từng thấy ai trộm cắp mà còn ngang ngược, ăn c·ướp la làng như thế.

đào chân tường xã hội chủ nghĩa? Mỗi mang đồ về thì cô là đứa ăn nhiều nhất, cô mà báo cáo! yên thì cô cũng đừng hòng sống thanh thản.” Lâm Hiểu Mộng cũng chẳng dạng . Thực tế là đồ núi, dù là đặc sản thú rừng, từ xưa quy ước ngầm là ai kiếm đó hưởng, miễn là quá lộ liễu.

Đại Thành thấy cô ăn trứng của mà còn lý sự, còn bắt nạt , thằng bé chịu nổi nữa. Nó điên tiết lao tới, dùng đầu húc mạnh bụng Hứa Mỹ Linh.

Hành động cả nhà hú vía. Hứa Minh Sơn và Lưu Quế Phương cánh cửa suýt chút nữa thì hét lên vì kinh hãi, trong bụng Mỹ Linh còn đang m.a.n.g t.h.a.i cơ mà. Lâm Hiểu Mộng cũng hoảng sợ, cô sợ Mỹ Linh thì cô sẽ đổ vấy lên đầu , nghĩ thôi thấy ghê tởm.

May mà Hứa Mỹ Linh là lớn, thô kệch khỏe mạnh, cô tóm lấy Đại Thành ném mạnh xuống đất, gằn giọng: “Cái thằng ranh con ch·ết tiệt, mày cũng hư hỏng y hệt con mày!”

Đại Thành ném bất ngờ, mặt đập xuống đất trầy cả một mảng da, đau quá nó gào t.h.ả.m thiết: “Mẹ ơi, con đau quá!” Đứa trẻ uất ức thương nên ngừng .

Thực vết thương quá nghiêm trọng, chỉ là vết trầy nhẹ, nhưng tiếng của con trẻ như đổ thêm dầu lửa, khiến cơn giận của Lâm Hiểu Mộng bùng phát đến đỉnh điểm.

“Hứa Mỹ Linh! liều mạng với cô!” Lâm Hiểu Mộng xong liền lao xô xát với cô em chồng.

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng

Đến lúc thì Hứa Minh Sơn và Lưu Quế Phương thể yên nữa vì sợ con gái cưng .

“Vợ thằng Cả, chị cái gì thế? Mỹ Linh nó đang mang bầu đấy!” Lưu Quế Phương mở cửa quát lớn một tiếng xông giúp con gái.

Lâm Hiểu Mộng một chống hai đương nhiên xuể. Cô Lưu Quế Phương nhân cơ hội nhéo cho mấy phát đau điếng, nước mắt trào đau uất ức. Lúc đồ của cô trộm, lúc cô nh.ụ.c m.ạ thì ai một lời, thấy Hứa Mỹ Linh đ.á.n.h là hai ông bà lập tức nhảy mắng nhiếc, đ.á.n.h đập cô. là con dâu cũng chỉ như cỏ rác, khúc ruột sinh nên họ chẳng hề xót thương.

May mắn , niềm an ủi duy nhất của cô là Đại Thành. Thấy đ.á.n.h, nó nhào tới ôm c.h.ặ.t lấy chân bà nội: “Bà nội đừng đ.á.n.h cháu! Nội đừng đ.á.n.h !”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-117-trom-nha-kho-phong-su-lua-chon.html.]

Ở kiếp , đứa trẻ Lưu Quế Phương nuôi dạy sai lệch, một lòng chỉ hướng về bà nội, bà gì cũng cho là đúng. Nghĩ đến đây, Lâm Hiểu Mộng như thêm sức mạnh, cô đột ngột hất Lưu Quế Phương bà ngã chổng vó xuống đất. Hai con ôm c.h.ặ.t lấy .

“Trời đất ơi cái con tiểu tiện nhân , đến chồng mà mày cũng dám đ.á.n.h, ôi cái lưng già của !”

Hứa Mỹ Linh vội vàng giả bộ hiếu thảo chạy đỡ , hai con cùng chung mối thù về phía Lâm Hiểu Mộng. Hứa Minh Sơn nếu phân xử thì cái nhà chắc chắn sẽ tan nát.

“Thôi đủ ! Chuyện chẳng bao nhiêu, mỗi bớt một lời . Mỹ Linh, con nên tùy tiện lấy đồ của chị dâu. Còn vợ thằng Cả, chị cũng đ.á.n.h Mỹ Linh, nhỡ sảy chuyện gì thì cho thối mũi.”

Đây vẫn là cách xử lý cũ của ông, mỗi bên đ.á.n.h một gậy cho xong chuyện, nhưng thâm tâm ông vẫn thiên vị con gái . Lâm Hiểu Mộng chắc chắn để ông "giơ cao đ.á.n.h khẽ" như nữa.

“Thưa cha, ý cha là đồ của con cứ để cho ch.ó ăn như ? Đây đầu! Đồ con nấu cho con ăn mà là cho cháu đích tôn của cha đấy. Cha thử nghĩ xem nhà chúng chuyện thì sẽ thất vọng đến mức nào, vốn thương yêu Hứa Mỹ Linh như thế. Vậy mà cô đối xử với cháu như , trộm đồ còn đẩy ngã thằng bé, cha vết thương mặt nó xem!”

Hứa Mỹ Linh cãi : “Ai bảo nó định húc ! đang mang thai, nhỡ chuyện gì chị gánh vác nổi ?”

“Cô đúng là ăn c·ướp la làng, nếu cô trộm đồ thì chẳng chuyện gì xảy !”

“Cái gì gọi là trộm? Đây là nhà của , thích ăn gì thì ăn! Còn báo cáo với chị chắc?”

Câu chạm đúng nỗi lòng của Lâm Hiểu Mộng, cô thuận thế luôn: “Nhà của cô? Cô là đứa con gái gả , suốt ngày dẫn chồng về ở lỳ tại nhà đẻ, để cho thối mũi! Đã lấy chồng còn bắt nhà ngoại nuôi, định rể phục dịch đấy ? Suốt ngày ở nhà lười biếng, việc nhưng ăn thì nhiệt tình. Đồ cô ăn là do trai cô , cô còn bắt nạt cháu , lương tâm cô ch.ó tha ! Hôm nay cho một câu trả lời dứt khoát: Bao giờ họ dọn ? Và trả những thứ trộm cho !”

Nói những lời , Lâm Hiểu Mộng thấy cả nhẹ nhõm hẳn, bao lâu nay cô kìm nén quá nhiều. Kiếp cô vốn tính tình nhu nhược, luôn , cách từ chối nên chịu thiệt thòi. " hiền cũng lúc trở nên mạnh mẽ", giờ đây cô đang dần thoát khỏi cái bóng của quá khứ để lên đấu tranh.

Hứa Minh Sơn thở dài một tiếng, cái gì đến cũng đến. Lời Lâm Hiểu Mộng sai , ông cũng chẳng cãi . Xưa nay con gái lấy chồng là theo chồng, huống hồ nhà mới , bà nhà cũng lén cho con gái tiền phòng , cô thể tự lập .

Lưu Quế Phương vẫn là cố chấp, con lúc nào cũng là vàng là ngọc, đời nào để con dâu bắt nạt.

“Lâm Hiểu Mộng, chị cái gì đấy? còn ch·ết , cái nhà đến lượt chị chủ! Mỹ Linh ở đây bao lâu là tùy nó, đây là nhà nó!”

Hứa Mỹ Linh đắc ý lườm Lâm Hiểu Mộng một cái.

“Trời ơi! Thật là quá ức h.i.ế.p ! Có nhà ai mà em chồng để chị cung phụng như thế ?” Lâm Hiểu Mộng thực sự sắp suy sụp, nước mắt lã chã rơi. là "tú tài gặp quân hèn", lý mà chẳng nổi. Cô cứ ngỡ sống một đời sẽ thoát khỏi những xiềng xích , nhưng xem nỗi đau vẫn cứ đeo bám buông.

Mẹ con liền tâm, Đại Thành ôm c.h.ặ.t lấy chân , hằn học bà nội và cô: “Mọi bắt nạt cháu, cháu ghét ! Đợi cháu lớn lên, cháu kiếm tiền cũng cho một xu nào hết!”

Câu của đứa trẻ Hứa Minh Sơn và Lưu Quế Phương sững sờ. Họ chăm lo cho con gái thật đấy, nhưng mất tình cảm của con trai và cháu nội. "Lời đôi với việc ", sự ảnh hưởng của lớn đối với trẻ nhỏ thật đáng sợ. Những lời bậy bạ, những việc sai trái của lớn chỉ mang tổn thương cho con trẻ.

Hứa Mỹ Linh nhận mức độ nghiêm trọng, cô vẫn nhơn nhơn: “Ai thèm tiền của mày! Sau tao con trai tao nuôi.”

Hứa Minh Sơn vốn là trọng truyền thống và coi trọng chuyện nối dõi, đó là lý do ông thà c.h.ế.t cũng phân gia để ở với con Cả. Nay thấy cháu nội những lời như , hai ông bà thể xem xét . Hứa Mỹ Linh con cô nuôi, nhưng tuổi già của hai ông bà vẫn cần con trai và cháu nội phụng dưỡng.

Đặt lên bàn cân so sánh, cán cân trong lòng họ lập tức nghiêng lệch. Ngay cả Lưu Quế Phương cũng dám mở miệng bênh con gái thêm câu nào nữa, bà lầm lũi im lặng.

“Mỹ Linh, chị dâu con đúng đấy. Con lấy chồng thì nên ở mãi trong nhà đẻ nữa. Hai ngày tới các con dọn qua nhà mới mà ở !” Hứa Minh Sơn rít một t.h.u.ố.c lào trầm giọng quyết định.

“Cha! Cha điên , cha thà giúp mụ đàn bà xa chứ giúp con ? Cha còn là cha của con hả!” Hứa Mỹ Linh kinh ngạc gào lên.

 

 

 

 

 

Loading...