Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời - Chương 110: Lời dặn cuối cùng và lựa chọn khó khăn

Cập nhật lúc: 2025-12-31 08:34:54
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9AHwsBoteW

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Vợ chồng Vân Nhuận Hòa cùng Lương Tri Thu vội vàng cùng Vân Niệm Chu trấn an khách khứa và xin . Hôn lễ đang xảy chuyện , tâm trạng cả ba đều tệ, chẳng còn tâm trí mà quản phía nhà họ Cố.

Phản ứng của Cố Duẫn Xuyên kỳ lạ. Ông giống như dự đoán sẽ ngày nên lúc hề kích động, thản nhiên chấp nhận kết quả. Trước mặt , ông ung dung bưng bát cơm lên, lùa hết thức ăn miệng, chậm rãi nuốt xuống. Sau đó, ông rút khăn tay trong túi lau miệng, bình tĩnh : " thể với con gái vài câu khi ?"

Công an cũng khó ông : "Được."

Cố Duẫn Xuyên về phía Cố Thanh Hoan: "Hoan Hoan, mấy năm nay cha với con, hãy sống cho . Bà nội con nhiều năm gặp hai chị em, bà nhớ các con lắm, lúc nào rảnh hãy ghé thăm bà cụ."

Trong mắt ngoài, đây đơn thuần là lời dặn dò cuối cùng của một cha khi xa. Cố Thanh Hoan ngơ ngác, ý ông là gì? Thăm bà nội ? Ông đang úp úp mở mở chuyện gì đây? Lúc mà còn xây dựng hình tượng cha hiền thì ích gì chứ?

những cứu ông mà còn thấy vui mừng. Kẻ tệ bạc cuối cùng cũng gặp báo ứng, thật là hả lòng hả .

"Bà nội con sẽ chăm sóc." Cô đáp ngắn gọn.

Nếu Cố Duẫn Xuyên nhắc tới, cô cũng quên mất nguyên còn một bà nội ruột. Trước đây vì những chuyện xa Cố Duẫn Xuyên mà nguyên và Lan Đình cắt đứt liên lạc với bộ nhà họ Cố. cũng , trong ký ức của nguyên , bà nội đối xử với hai chị em vẫn khá .

Thấy thái độ đạm mạc của con gái, dường như chẳng mảy may quan tâm đến kết cục của , Cố Duẫn Xuyên thở dài một tiếng. Mẹ ông đúng, tất cả đều là do ông tự tự chịu, đáng đời lắm. Từ lúc vì thỏa mãn d.ụ.c vọng cá nhân mà bắt đầu giả sổ sách, ông nghĩ đến ngày , chỉ là ngờ nó đến nhanh như . Mọi chuyện đời đều thoát nhân quả báo ứng, đạo trời tuần .

Hạ Xu Hoa thấy đàn ông đến lúc c.h.ế.t vẫn chỉ nghĩ đến con gái ruột thì lòng đau như cắt. Cô hiện tại trắng tay , đây!

Lúc vị công an đột ngột lên tiếng: "Vị nào là Hạ Xu Hoa, vợ của Cố Duẫn Xuyên, mời bà cùng để phối hợp điều tra."

Hạ Xu Hoa sợ mất mật, kích động hét lên: "Không liên quan đến ! Mọi việc đều do ông , các bắt !"

Trần Chiêu Đệ cũng vội chạy tới: "Mọi chuyện đều do Cố Duẫn Xuyên , cũng là hại, bà vô tội! Các điều tra rõ ràng thì bắt bừa bãi."

Nếu cũng tù, cô sẽ thực sự cô độc nơi nương tựa.

Đồng chí công an giải thích: "Chúng sẽ oan uổng cho bất kỳ ai, hôm nay chỉ mời bà về để hỗ trợ điều tra. Nếu bà thực sự tham gia phạm tội thì cần lo lắng."

Hạ Xu Hoa bấy giờ mới thở phào nhẹ nhõm. Tiền bạc đều do Cố Duẫn Xuyên mang về cho cô tiêu xài, cô thể giả vờ như gì. Nghĩ đến đây, cô dậy theo công an. Vừa lên mới nhớ chuyện mất kiểm soát lúc nãy, cô hổ đến mức chỉ đào cái lỗ mà chui xuống.

Các vị khách thấy cảnh đó đều che miệng nhạo.

"Người đàn bà nãy chắc là sợ đến mức vãi cả quần hả?" "Nhà họ Vân dù cũng là gia đình tiếng tăm, tìm cho con trai cô con dâu nhà ngoại như thế ?" "Mọi , thực cô con dâu là do Niệm Chu tự chọn đấy, vợ chồng ông Nhuận Hòa đều đồng ý ." "Thế nên mới , thời nay nên cổ xúy cái kiểu tự do yêu đương, chẳng đối phương gốc gác , cả nhà muối mặt theo. Cứ như thời chúng , cha đặt con đó sống cả đời." "Phải đấy, giới trẻ bây giờ đúng là càng lúc càng tệ." "Thế cỗ ăn tiếp ?" "Hôn lễ coi như xong nhỉ? Thật là đen đủi, mới cưới xong cha vợ thành tội phạm, cuộc sống tính đây!" "Cô tân nương qua thấy bạc phúc, môi mỏng, ."

Mọi xì xào bàn tán, ai nấy đều với ánh mắt dò xét. Sau khi công an đưa hai , bầu khí trở nên vô cùng gượng gạo. Cố Thanh Hoan thấy tiếc, bữa cỗ ngon thế mà chắc chẳng ăn nổi .

Gia đình nhà ngoại của Hạ Xu Hoa cũng thật kỳ quặc. Con gái công an mang mà họ vẫn dửng dưng như , cứ như mười đời ăn, ăn uống lén nhét thức ăn trong túi áo, trông thật gai mắt.

Cố Thanh Hoan quan tâm vì Cố Duẫn Xuyên với nguyên . cái gia đình do một tay Hạ Xu Hoa nuôi dưỡng, đúng là một lũ vô ơn, chuyên hút m.á.u khác. Chỉ Hạ Xuân là còn chút tình nghĩa, thấy cô bắt , cô bé bế đứa nhỏ lo lắng cuống quýt tại chỗ, gì đó nhưng phận thấp kém chẳng gì, nhất thời ngơ ngác.

Cố Thanh Hoan dứt khoát kéo Hứa Hoài An rời , kịch nhất xem xong, ở cũng chẳng để gì. Còn việc Trần Chiêu Đệ ứng phó thế nào với đống hỗn độn tiếp theo là chuyện cô cần bận tâm.

________________________________________

Vân Nhuận Hòa kéo Vân Niệm Chu một góc.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-ke-nuoi-con-chong-ba-dao-cung-chieu-len-troi/chuong-110-loi-dan-cuoi-cung-va-lua-chon-kho-khan.html.]

"Con tính thế nào? Chuyện nháo thành thế , là thôi luôn . Làm cho ngô khoai một , mặt tuyên bố hủy bỏ hôn sự , con vẫn thể tìm khác. Dù cũng là nhà họ Cố , chúng từ hôn là chính đáng. Còn nếu con vẫn khăng khăng cưới cô thì coi như gì."

Vân Nhuận Hòa dây dưa, ông việc luôn hướng tới việc giải quyết vấn đề. Chuyện xảy ông oán trách, chỉ đưa lựa chọn. Ông cúi đầu đồng hồ: "Ta cho con hai phút để suy nghĩ, đó cho kết quả."

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mẹ Kế Nuôi Con, Chồng Bá Đạo Cưng Chiều Lên Trời
- Thập Niên 70: Vợ Béo Mềm Mại Được Chồng Sĩ Quan Cưng Chiều Như Mạng
- Xuyên Về Thập Niên 70 Gả Cho Trưởng Quan Tuyệt Hậu, Ta Nằm Không Cũng Thắng

Vân Niệm Chu cũng đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt. Quả thực, hôm nay là ngày mất mặt nhất trong đời . Hai lựa chọn của cha, lòng phần nghiêng về cái thứ nhất. Tuổi trẻ khí thịnh, sợ mất mặt. Nhìn tình hình , Cố Duẫn Xuyên chắc chắn là tội thật , nếu gánh danh tiếng cha vợ là tội phạm, cả đời khó mà ngóc đầu lên .

khi ánh mắt chạm Trần Chiêu Đệ đang giữa đám đông, mủi lòng. Cô với gương mặt cầu khẩn, nước mắt lem nhem trông t.h.ả.m hại. Nghĩ đến việc cô từng đối xử với và tình nghĩa bao năm qua, đành nghiến răng chấp nhận. Nam t.ử hán đại trượng phu, thể mãi trốn tránh mà hưởng phúc, cũng gánh vác trách nhiệm.

"Cha, con là đàn ông, lúc bỏ rơi cô chẳng khác nào hủy hoại cả đời cô , con ..." Vân Niệm Chu lắp bắp .

Vốn tưởng cha sẽ mắng nhiếc hoặc thất vọng, ngờ Vân Nhuận Hòa thở dài, vỗ vai : "Con trưởng thành ! Ta hy vọng con ghi nhớ quyết định hôm nay và hối hận. Cứ theo ý con !"

Đây vốn là một lựa chọn khó khăn. Đứng lập trường danh dự nhà họ Vân, Vân Nhuận Hòa đưa phương án từ hôn. khi Vân Niệm Chu chọn tiếp tục thực hiện hôn ước, ông hề tức giận mà ngược còn thấy mừng thầm, đứa trẻ cuối cùng cũng nhu nhược. Mọi chuyện vốn luôn mâu thuẫn như : là chủ gia đình, ông từ hôn để giữ thanh danh; nhưng là một cha, ông mong con đàn ông bản lĩnh gánh vác.

Sau đó, Vân Nhuận Hòa giải thích với , mong khách khứa đừng bận lòng, cứ việc ăn uống tự nhiên. Vân bà nội vì quá giận bỏ về từ sớm, ngay cả Vân Niệm Chu cũng bà ghét lây. Bà gả nhà họ Vân mấy chục năm, kinh qua bao sóng gió, đây là mất mặt nhất.

Vợ chồng Vân Nhuận Hòa thu xếp xong xuôi các việc yến tiệc liền bay rời khỏi Kinh Thị ngay trong đêm. Trước khi , ông gọi Vân Niệm Chu đến dặn dò đôi lời. Lương Tri Thu bao giờ quản thúc con trai, cũng quan tâm đến tiền đồ của .

"Mọi chuyện tùy con quyết định. Đã kết hôn thì nên tu tâm dưỡng tính mà sống cho t.ử tế. Ta dặn bà nội chu cấp tài chính cho con nữa, con tự lo lấy. Ta mong con đạt thành tựu gì to tát, nhưng ít nhất đừng để nuôi con cả đời."

Vân Niệm Chu ngày thường như một tên tiểu bá vương, nhưng ánh mắt uy nghiêm của cha, chẳng còn chút nhuệ khí nào. "Cha, con , con nhất định sẽ nên sự nghiệp."

"Ta hy vọng con dùng hành động chứng minh, chứ lời ."

Vân Niệm Chu thích việc cha luôn phủ định , hai cha c.o.n c.uối cùng chia tay trong vui. Sau đó một thời gian, để chứng minh bản với cha, thực sự lâu về nhà họ Vân, cũng kiên quyết ngửa tay xin tiền bà nội. Chàng thiếu gia đầu tiên cảm nhận sự khắc nghiệt của cuộc đời.

________________________________________

Lại về Cố Duẫn Xuyên, khi bắt, với những bằng chứng do học trò Lưu Tiểu Lục cung cấp, ông chỉ còn cách thừa nhận hành vi phạm tội, đồng thời kéo theo cả Hạ Xu Hoa. Theo luật pháp hiện hành, nếu phối ngẫu chuyện thì thể miễn truy cứu trách nhiệm. Cố Duẫn Xuyên đời nào chịu khổ một để Hạ Xu Hoa nhởn nhơ, ông trực tiếp cung cấp bằng chứng cô tham gia và sử dụng tiền tham ô.

, Hạ Xu Hoa cũng chịu trách nhiệm liên đới bồi thường tiền đó. Cố Duẫn Xuyên nhất quyết thừa nhận trong nhà còn tiền, hỏi đến là bảo: "Tiêu hết ". Ông rõ dù nộp tiền thì tội danh cũng giảm bao nhiêu, chi bằng để tiền đó cho con cái. Cả đời ích kỷ, đến phút cuối ông một việc ích.

Công an điều tra quả thực tìm thấy tiền tham ô cả, Hạ Xu Hoa giải thích thế nào cũng vô dụng. Kết quả cuối cùng, Cố Duẫn Xuyên kết án mười lăm năm tù, tịch thu tài sản và trả tài vật cho nhà máy. Hạ Xu Hoa tuy phạt tù nhưng chịu trách nhiệm bồi thường dân sự, nghĩa là nửa đời còn lụng để trả nợ tiền tham ô mấy ngàn đồng đó.

Khoảng bốn, năm ngàn đồng — con mà nửa đời ăn uống cũng chẳng kiếm nổi, nghĩ đến thôi thấy đáng sợ. Nghe phán quyết, cô gần như phát điên nhưng thể đổi gì.

Sau , mất sự che chở của Cố Duẫn Xuyên, cô ghét bỏ, sống trong cảnh nghèo túng khổ sở. Khi cô tìm đến con gái Trần Chiêu Đệ, cô chẳng những nhận đồng nào mà còn con gái ghẻ lạnh vì liên lụy đến .

Vân Niệm Chu dù chọn gánh vác trách nhiệm nhưng thực tế luôn phũ phàng hơn tưởng tượng. Lúc yêu đương thì thấy cái gì cũng , sống chung mới thấy thực tế là cơm áo gạo tiền. Bỏ lớp màn nhung mộng mơ, cuộc sống chỉ còn những vụn vặt lo toan, hai bắt đầu cãi vã triền miên. Mất sự hỗ trợ của nhà họ Vân, Vân Niệm Chu chẳng là gì cả, tìm một công việc hồn cũng nhờ vả các mối quan hệ của cha , mà còn kén cá chọn canh. Bản cũng chịu khổ, việc gì cũng kiểu "ba ngày đ.á.n.h cá hai ngày phơi lưới", kiên trì nổi. Tổ ấm nhỏ của hai lung lay sắp đổ, cãi như cơm bữa.

Tất nhiên, đó đều là chuyện của .

 

 

 

 

Loading...