“Em muốn ăn loại thịt nào, thịt gà, thịt cá, thịt heo, thịt cừu,.. em chọn một loại .”
Trương Tử Tuấn nắm tay Tiểu Tại Tại tìm đến khu thực phẩm tươi sống, chỉ  một bàn thịt to nhất ở đây rồi hỏi bé.
Vấn đề đúng là khiến Tiểu Tại Tại  hiểu .
bối rối gãi gãi cái đầu nhỏ của , giọng sữa thì thầm: “Muốn thịt thịt.”
Thịt chính là thịt,  mà lắm loại như vậy.
Trương Tử Tuấn  hiểu, hẳn là em gái  biết nên mua loại thịt nào.
Một khi  như ,  chỉ  thể để bé giúp chọn vậy,  tiên bé dẫn Tiểu Tại Tại  quầy hàng thịt heo, ngửa đầu nói với ông chủ ở đây: “Ông chủ, cho hai cân thịt heo,  thái sẵn.”
Một cân là bé mua, một cân thì của Tiểu Tại Tại mua.
“Được ,  nào phần nào? Béo một chút  nạc hơn một chút?”
Thấy có khách tới, ông chủ  thiên cầm d.a.o mổ hỏi hai khách hàng nhỏ tuổi này.
“Em Tại Tại, em muốn loại thịt mỡ hơn  là nạc hơn?” Trương Tử Tuấn hỏi ý kiến của Tiểu Tại Tại.
Vấn đề  Tiểu Tại Tại thì hiểu.
“Nạc mỡ đan xen!” Bé trả lời siêu lớn tiếng.
Người trong thôn bọn họ đều thích ăn thịt mỡ, cảm thấy thịt càng mỡ càng tốt, nhưng mẹ của Tiểu Tại Tại lại thích ăn nạc mỡ đan xen, bà nội cũng vậy, cho nên trong nhà mỗi   mua thịt đều sẽ  thấy mấy từ này từ người lớn.
Tiểu Tại Tại  thấy nhiều, tất nhiên cũng liền nhớ kỹ.
“Nạc mỡ đan xen, chính là thịt ba chỉ rồi.” Ông chủ cửa hàng thịt heo  hiểu, trực tiếp cấp cầm d.a.o cắt một chỗ phỏng chừng một cân thịt ba chỉ, nhấc lên cho hai bạn nhỏ xem: “Khối  được ?”
“Có thể  thể.” Tiểu Tại Tại liên tục gật đầu nhỏ.
Bé biết, khối thịt này trông khá giống với mấy khối thịt trước  mẹ thường mua.
“Ông chủ, cháu cũng muốn một miếng thịt như vậy nữa ạ.” Trương Tử Tuấn vội vàng .
Thật  bé cũng  biết loại thịt nào mới ngon, nhưng xem Tiểu Tại Tại chọn cái , còn có vẻ mặt ‘ miếng thị này thật là ngon ’ , liền theo bản năng muốn mua giống với em gái nhỏ.
“Được .”
Ông chủ  một một miếng thịt lớn hơn, cũng là một cân, hai cân bốn lạng, hiện tại giá thịt là một cân 10 tệ , hai cân bốn lạng chính là hai mươi tệ bốn, lão bản trực tiếp đưa  số lẻ, hỏi: “Hai mươi tệ,  ?”
“Được ạ.” Trương Tử Tuấn nghĩ nghĩ, cảm thấy hai mươi tệ cũng  đắt, nên đã duỗi tay  lấy hai mươi tệ đưa cho ông chủ.
Nhận tiền, ông chủ nhanh nhẹn cắt mấy miếng thịt nhỏ ,  đó chia  hai túi bằng , một bé một phần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-699.html.]
“Cảm ơn chú ạ.” Tiểu Tại Tại nhận thịt , giọng sữa đáng yêu nhanh chóng cảm ơn ông chủ hàng thịt.
Ông chủ bị sự đáng yêu này khiến lòng mền nhũn, nở một nụ cười hiền lành, duỗi tay lấy thêm hai miếng xương nhét vào trong túi của bé nói: “Không cảm ơn với  cảm ơn, nào, cô bạn nhỏ lấy miếng xương này về đưa cho ba mẹ hoặc là ông bà của cháu hầm lên với củ quả, trẻ con uống nhiều canh xương mới cao lên được.”
“Dạ, cảm ơn chú.”
Nhận thêm được một miếng xương, tuy rằng   gì thịt, nhưng Tiểu Tại Tại vẫn  lại cảm ơn ông chủ hàng thịt một lần nữa.
Rời khỏi cửa hàng thịt heo, Tiểu Tại Tại lập tức duỗi đưa vào trong túi của bản , lấy  một miếng xương đưa cho Trương Tử Tuấn: “Anh Tử Tuấn, cho  nè.”
“Cho   gì? Đây là người  cho em,   cần.”
Trương Tử Tuấn  lấy,  nhanh chóng nhét miếng xương vào trong túi của Tiểu Tại Tại.
Thấy Tiểu Tại Tại tiếp tục muốn lấy , bé vội vàng : “Em cầm , thật sự đừng cho , cho  rồi, chị  cũng  biết làm, lãng phí.”
【 Ha ha ha, Giai Giai mau đến xem, đến mà xem em trai nói xấu chị gái này. 】
【 Bé con ngoan quá mà, còn nhỏ tuổi đã hiểu  chia sẻ. 】
【 Hai người bạn nhỏ thật hiểu chuyện. 】
……
Mua xong thịt heo, Tiểu Tại Tại   theo Trương Tử Tuấn  mua cánh gà, bọn họ mỗi  mua bốn cánh gà, mất mười hai tệ,  tính là đắt.
Sau đó  từng  mua thêm một con cá, cụ thể là cá gì thì Trương Tử Tuấn và Tiểu Tại Tại cũng đều  biết, dù   thể ăn là .
Hai con cá tổng cộng hết mười tám tệ, một lớn một nhỏ.
Tiểu Tại Tại chủ động  con nhỏ hơn, cho nên Trương Tử Tuấn cũng chỉ tính của bé hết ́m tệ.
Ngồi tính lại, mua xong ăn thịt, Tiểu Tại Tại tổng cộng tiếu hết 30 tệ,  tay còn dư  hai mươi tệ.
“Em Tại Tại, chúng   mua chút rau dưa .”
Đã  cá  thịt, Trương Tử Tuấn tính toán  mua thêm chút rau nữa, bé biết chị gái mình thích ăn rau, bản  Trương Tử Tuấn cũng  bài xích việc ăn rau.
 Tiểu Tại Tại lại  thích, nên bé đã nói thêm một câu: “Anh muốn  mua rau, em có muốn  cùng  ?”
“Hảo.”
Kêu Tiểu Tại Tại  mua thì bé sẽ  chịu , nhưng nếu bảo bé  cùng với mình thì chắc chắc chắn bé sẽ nguyện ý.
Cho hai đứa bé lại tiếp tục  chiến đấu ở khu chợ rau dưa,  mua thêm chút rau mà Trương Tử Tuấn thích ăn, tổng cộng tiêu hết hơn chín tệ, tính mười đồng tiền .
Trương Tử Tuấn bán đồ thủ công, tổng cộng thu  hơn 80 tệ, tiền trong tay bé còn nhiều hơn Tiểu Tại Tại, cho nên mặc dù mua xong đồ ăn, dưa laị cũng nhiều hơn của Tiểu Tại ̣i, đại khái thì còn khoảng 40 tệ.