Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 683
Cập nhật lúc: 2024-10-29 14:02:41
Lượt xem: 9
“Anh trai đừng lấy……” Tiểu Tại Tại còn nhớ rõ hành động định giao thú bông gấu trúc của bé ra của anh trai, thút tha thút thít khóc: “Hu hu hu…… Mẹ ơi, muốn mẹ cơ, anh trai đừng đoạt mất mẹ .”
Ninh Hiên nghe vậy thì sửng sốt.
Động tác ôm em gái dỗ dành bé hơi ngừng lại.
Bởi vì anh đột nhiên phát hiện, thật ra từ sau khi Tiểu Tại Tại đến thế giới này cho tới bây giờ, vẫn luôn bất an vô cùng.
Bé rất nhớ mẹ, nhưng bé chính bởi vì quá mức hiểu chuyện và ngoan ngoãn, biết nếu bản thân khóc đòi mẹ sẽ khiến ba ba và các anh trai khó xử, cho nên mạnh mẽ nhét cảm giác nhớ mẹ này xuống, chỉ có thể chuyển dời tình cảm với mẹ lên trên người con gấu bông gấu trúc này.
Khó trách bé vẫn luôn thích ôm con gấu trúc thú bông này, nếu một ngày không ôm ngủ không yên.
Lúc đầu Ninh Hiên chỉ biết em gái đi đâu cũng thích đưa theo con gấu bông này, cho tới bây giờ mới phát hiện, lý do bé luôn thích ở bên cạnh gấu bông, là bởi vì đối với bé mà nói, chú gấu bông này không chỉ là ‘ bạn bè ’ của bé, là vật trấn an cảm xúc của bé, còn là nói để bé tỏa lòng nhớ thương với mẹ.
Rất nhiều lúc bé kêu gấu bông là: “Meo meo”.
Nhưng trên thực tế có phải chăng, chỉ là tiểu gia hỏa phát âm sai, thật ra bé vẫn luôn kêu là “Mẹ”? (*)
(*) Meo meo (miêu miêu ) 猫猫 /Māo māo/
Mẹ ( ma ma ) 妈妈 / Māmā /
Cho nên nếu hiện tại bọn họ lấy đi thú bông, thì không khác gì việc tách một bé gái hơn hai tuổi khỏi mẹ.
Quá mức tàn nhẫn.
Tiểu Tại Tại khóc đến thê thảm, thậm chí có chút khó thở, nhưng dù thế bé vẫn ôm chặt con gấu bông này, sợ bị người khác đoạt mất, khiến cho cả phòng phát sóng lo lắng cho bé.
【 Con gấu bông đó là vật trấn an của Bé con đúng không? Không được lấy mất của bé đâu. 】
【 Gửi tới tổ tiết mục bức thư Vạn Huyết Cầu Tình, để cho Bé con giữ lại đi! 】
【 Từ đạo ngươi không phải người. 】
【 Bé con của chúng ta khóc quá đáng thương. 】
【 bé con đừng khóc nữa nha. 】
……
“Không có việc gì, không ai cướp ‘ meo meo ’ của Tại Tại đâu nhé.”
Ninh Hiên nhẹ nhàng vỗ vào thân hình nhỏ nhắn của em gái, một bên dỗ dành bé, một bên ôm bé đến chỗ tổ tiết mục nói chuyện.
Các món đồ chơi khác có thể nộp hết lên được, nhưng duy chỉ con gấu bông này là không thể.
Nếu thật sự không được, dù có mang danh không có trách nghiệm, Ninh Hiên cũng sẽ không quay chương trình này nữa.
Tiết mục không còn em gái bảo bối của nữa thì làm gì còn quan trọng!
Nói thật, nhìn bé gái khóc thảm thiết như vậy, đã nấc cả lên, lại còn không hề có ý định dừng lại, Từ Hao cũng có chút d.a.o động.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-683.html.]
Nếu không…… Thì tạo ra một trường hợp ngoại lệ?
Nhưng trường hợp ngoại lệ cũng không thể dễ dàng tạo, còn phải nhận được sự đồng ý từ những người khác, rốt cuộc người khác đều phải giao, thì bé lại không giao ra, việc này hiển nhiên không công bằng.
“Bảo bối đi hỏi ý kiến nhé, hỏi mấy chị và anh trai ở kia xem có đồng ý cho con giữ lại con gấu bông này không nhé, nếu các bạn nhỏ đồng ý, thì con có thể giữ lại, nếu không đồng ý, vậy thì vẫn phải nộp lên.”
Nộp lên thì chính là chuyện không bao giờ, bé sẽ không bao giờ để người khác đoạt mất mẹ của bé.
Nhấp môi hồng, Tiểu Tại Tại chủ động chui xuống từ dưới lồng ngực anh ba, ôm thú bông, cố gắng bước những bước nhỏ, chạy đến trước mặt từng anh trai chị gái hỏi xin ý kiến.
“Anh trai, hức…… Tại Tại có thể giữ lại meo meo được không?”
Người thứ nhất mà Tiểu Tại Tại hỏi chính là người lớn tuổi nhất, cũng là Trương Tử Tuấn- bé trai hiểu chuyện nhất.
Trương Tử Tuấn nhìn vào đôi mắt to trong tràn đầy sự chờ mong của em gái nhỏ, không chút do dự liền gật đầu: “Có thể.”
“Vậy chị thì sao ạ?” Tiểu Tại Tại quay đầu lại, hai mắt ngấn lệ nhìn về phía Trương Giai Giai.
Trương Giai Giai gật đầu dịu dàng nói: “Có thể được.”
“Cảm ơn anh chị.” Tiểu Tại Tại hiểu chuyện cảm ơn chị em Trương gia, sau đó lại chạy đến trước mặt Lan Ỷ và Lan Như.
Bé còn chưa kịp mở miệng hỏi, Lan Như đã chủ động nắm lấy tay nhỏ của Tiểu Tại Tại, nhẹ nhàng lắc qua lắc lại, mỉm cười ngọt ngào với bé: “Chị đồng ý để em Tại Tại giữ lại bạn thân nhất của em đó, chị họ của chị cũng đồng ý luôn.”
Chỉ có trẻ con mới có thể hiểu được thế giới của trẻ con.
Bé Lan Như biết, chỉ gấu bông nhất định là bạn bè thân thiết nhất của Tiểu Tại Tại, đó là lý do vì sao mà em ấy lại quan tâm nó nhiều như vậy.
Trong nhà bé cũng có một ‘ bạn tốt ’, nhưng đó là một con gấu Teddy, bởi vì sợ bị làm bẩn, cho nên lần này bé không muốn mang theo.
“Cảm ơn chị nhỏ, cảm ơn chị lớn xinh đẹp.”
Nhận được sự đồng ý của hai tổ khách mời, Tiểu Tại Tại thắng lợi vội nhảy nhót về phiá tổ khách mời cuối cùng.
Nhìn thấy Tiểu Tại Tại lại đây, biết bé tới làm gì nên Lạc Ngô nở một nụ cười thân thiện với bé: “Chúng ta đều đồng ý.”
“Anh nhỏ……” Tiểu Tại Tại chần chờ mà nhìn về phía Lạc Ngọc lúc này hai mắt đang dại ra, nhìn như chịu phải đả kích gì đó quá lớn vậy.
Lạc Ngô rất muốn giấu cậu em trai ngốc này đi, ít nhất không để mất mặt trước màn ảnh, nhưng điều này hiển nhiên vô dụng, chỉ có thể bất đắc dĩ mà giải thích với Tiểu Tại Tại: “Không có việc gì, em ấy chỉ là nhất thời không tiếp thu được hiện thực, qua một lát là tốt lên thôi.”
Tiểu Tại Tại vẫn chần chờ một chút, đột nhiên tiến lên một bước, nhét chú gấu bông mà bé vẫn luôn trân trọng, ôm một cách gắt gao ở trong lòng vào trong tay của Lạc Ngọc đang thất thần.
Lạc Ngọc cảm thấy trong lòng bàn tay có xúc cảm mềm mại của lông nhung, quay đầu lại, liền đối diện với nụ cười xán lạn của Tiểu Tại Tại.
“Anh trai nhỏ đừng buồn nữa nha, meo meo của Tại Tại, sẽ cùng chơi với anh.”
【 Oa, bé đang chủ động chia sẻ người bạn tốt của mình với người khác kìa! 】
【 Ngoan quá. 】
【 Hình ảnh này thật là đẹp. 】