Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 650
Cập nhật lúc: 2024-10-28 08:17:17
Lượt xem: 6
Mà ngoại trừ việc thiết kế thời trang ra, thật ra nếu Bạch Hinh ném việc của công ty cho Ninh Hàn, anh cũng có thể quản lý tốt, cho nên vợ vất việc cho hai ngày cũng không có vấn đề gì.
Chưa kể, vốn dĩ chỉ là một câu nói đùa, nhưng bây giờ Bạch Hinh là chân thật tâm động.
“Đây…… Vậy có được không?” Ngoài miệng nói như vậy, trên thực tế trong đầu cô đã lên kế hoạch nên đi đâu chơi, đi spa nào thư giãn cùng với chị em.
"Không sao, mệt mỏi chỉ là chuyện trong ngày."
Ninh Hàn rũ mắt xuống, ra thế yếu vừa phải.
Sáng nay anh đã thử sử dụng chiêu này nhưng chỉ có một tý, phát hiện chiêu này lại rất hữu dụng với vợ, lúc này lập tức dùng tiếp.
Quả nhiên, thấy anh như vậy, Bạch Hinh đột nhiên chột dạ, nhưng khó có được một cơ hội đi chơi thư giãn một ngày, rối rắm hai bên, cô hạ giọng mềm lại, thương lượng nói: “Nếu không…… Anh giúp em làm việc một ngày, rồi em giúp anh trông em gái nhé?”
Khi các chị em ra ngoài chơi, cũng ngẫu nhiên sẽ có người mang theo con của mình đi chơi, rốt cuộc khi các cô đến tuổi này, trên cơ bản đều đã có gia đình, nên có con cũng rất bình thường.
Cho nên Bạch Hinh tính toán, buổi chiều khi cô đi dạo phố cũng có thể mang theo Tiểu Tại tại đi cùng.
“……” Ninh Hàn trầm mặc một chút.
Đây không phải là kết quả mà anh muốn, nhưng tính lại, muốn vãn hồi tình cảm giữa hai vợ chồng cũng phải là chuyện một sớm một chiều, kết quả này, cũng coi như là một khởi đầu tốt rồi.
Sau khi suy nghĩ cẩn thận, anh đang định mở miệng đáp ứng, lại không ngờ khi nhìn anh trầm mặc lâu như vậy, Bạch Hinh cho rằng anh không đồng ý, liền tăng giá cả nói: “Hay là chờ khi em trở về sẽ đưa anh đi ăn khuya nhé?”
“Mang đến công ty của anh?”
Nếu là như vậy, vậy thì vợ không chỉ phải cùng ăn khuya với anh, mà còn phải qua đêm ở đây với anh.
Rốt cuộc muộn rồi, cũng không thể về nhà được.
Bạch Hinh: “…… Mang về nhà, chẳng lẽ đêm nay anh lại không định về nhà sao?”
Cô không muốn chồng ngủ ở đây, rốt cuộc chỗ này làm sao có thể thoải mái bằng nhà được?
“Về chứ.” Ninh Hàn nói như c.h.é.m đinh chặt sắt.
“Vậy được rồi.”
Sau khi giải quyết ổn thỏa, Bạch Hinh đột nhiên có được một ngày nghỉ, sung sướng đi gọi điện thoại cho nhóm chị em hẹn hò.
Nhìn thấy cô đã thay đổi từ dáng vẻ uy nghiêm của một nữ cường nhân mạnh mẽ trước đây trở nên thoải mái và vui vẻ, Ninh Hàn không khỏi mỉm cười.
Sao từ trước tới nay anh lại không phát hiện ra vợ mình hoạt bát như vậy chứ.
“Anh…… Anh trai, chị dâu……”
Bé con vừa mới tỉnh dậy, giọng sữa đáng yêu có pha chút giọng mũi, vang lên từ trong phòng nghỉ.
Sợ em gái tỉnh dậy không thấy ai sẽ khóc, Ninh Hàn lập tức bước vào trong phòng nghỉ, bế tiểu gia hỏa đang ngơ ngác, mơ màng mới tỉnh dậy từ trong đống chăn.
“Tại Tại tỉnh rồi à, ra ăn cơm cùng với anh trai nhé?”
Cũng không biết đây có phải là bệnh chung của người lớn không, mỗi lần khi nói chuyện cùng với trẻ con, ngữ điệu đều không tự giác mà trở nên ấu trĩ hơn, dường như nếu không nói như vậy thì trẻ con sẽ không hiểu được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-650.html.]
“Muốn sữa ngọt ngào, uống sữa.”
Tiểu Tại Tại nhớ tới bát sữa thơm ngon ngọt ngào của buổi sáng, tức khắc tỉnh khỏi trạng thái m.ô.n.g lung.
Trước kia bé chỉ được uống qua sữa mẹ hoặc là sữa mạch nha, căn bản chưa được uống qua loại sữa nào ngọt ngào lại thơm như sữa bột này.
Ninh Hàn hiển nhiên cũng nghĩ đến việc này, không khỏi có chút đau lòng nói: “Về sau ngày nào anh cả cũng pha sữa cho Tại Tại uống nhé?”
Đừng nói sữa bò, dù cho bé muốn sữa sư tử hay là sữa hổ anh cũng lấy cho bé.
“Dạ~!” Siêu lớn tiếng.
Giọng sữa đáng yêu tràn đầy sự hưng phấn.
“Em đang nói chuyện với anh cả em chuyện gì mà vui vẻ thế.” Bạch Hinh sau khi nói chuyện qua điện thoại xong về nhìn thấy Tiểu Tại Tại cười vui vẻ như một đóa hoa nở rộ dưới ánh nắng ban mai, không nhịn được cũng cười theo.
Tiểu Tại Tại chính là một em bé có sức cuốn hút, có thể chia sẻ niềm vui của bản thân với mọi người xung quanh.
Mà tiểu gia hỏa lại chính là một em bé dễ dàng được thỏa mãn, cho nên niềm vui của bé rất đơn giản, chỉ cần cho bé ăn cho bé chơi, là bé có thể vui vẻ cả ngày rồi.
“Uống sữa.” Tiểu Tại Tại không chút bủn xỉn chia sẻ nguồn niềm vui của bản thân cho Bạch Hinh biết, tuy rằng Bạch Hinh không hiểu rõ tiền căn hậu quả, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì đến niềm vui khi được uống sữa ngọt ngào của bé.
Sữa bò thì Ninh Hàn đã pha xong rồi, đang được anh đựng ở trong bình sữa mới mua.
Bạch Hinh trực tiếp cầm lấy bình sữa, để lên cổ tay mình thử độ ấm, cảm nhận được độ ấm đã thích hợp, lúc này mới đút cho Tiểu Tại Tại.
Tiểu Tại Tại ngậm núm v.ú cao su, hai tay nhỏ múp míp cầm chặt lấy bình sữa, gương mặt phình lên, nỗ lực uống sữa.
Trước kia bé chưa từng thấy qua bình sữa này, nhưng là mút sữa chính là bản năng của trẻ con, không cần người lớn dạy, chỉ cần khi miệng chạm vào núm cao su là theo bản năng mút.
Rất nhanh lọ sữa nhỏ đã thấy đáy.
Tiểu Tại Tại vẫn như cũ không no, nhưng lần này Bạch Hinh và Ninh Hàn đều không hề cho bé uống sữa nữa, mà là bưng lên cho bé một bát cháo bột rồi đút cho bé.
Cháo bột được trộn với một ít thịt cá mà Ninh Hàn đã đặc biệt chọn và dằm nát, nếm thử một chút hương vị, ngon hơn nhiều so với việc đơn thuần ăn cháo bột nhão vô vị.
Sau khi đút cho bé ăn xong, chính là lúc hai vợ chồng cùng ăn cơm trưa.
Ninh gia không có bất kỳ quy tắc nào về ăn uống, ngủ nghỉ, hai vợ chồng vừa ăn vừa nói chuyện, chủ yếu thảo luận về vấn đề của Tiểu Tại Tại.
“Chuyện này, chúng ta có nên nói với ba một tiếng không?”
Đột nhiên có thêm một cô con gái hai tuổi, dù như thế nào thì thân là ba ba ruột cũng nên có quyền được biết.
“Cứ từ từ trước đã, anh vẫn chưa biết nên giải thích chuyện này như thế nào để cho ba biết .” Ninh Hàn cũng nghĩ đến vấn đề này, nếu Tiểu Tại Tại muốn ở lại đây lâu dài, như vậy phải nhờ ba ba mình một chuyến.
Nhưng vấn đề là, loại chuyện ly kì này anh nên nói như thế nào để cho ba ba tin đây?
Anh thật sự sợ lão nhân bị kích thích quá lớn, xáy ra chuyện ngoài ý muốn, rốt cuộc chuyện như thế này thân là người trong cuộc anh còn khó mà tin nổi, huống chi ba ba lại không có được đoạn kí ức này.
Nhưng khi nói tới chuyện này, đã khiến Ninh Hàn nhớ tới một chuyện.
Chuyện này không chỉ có một mình anh trải qua, dường như hai em trai cũng trải qua, không biết hai người có lưu lại mảnh kí ức này không?
“Anh có thể đi hỏi bọn họ được mà.” Bạch Hinh kiến nghị.