Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 643
Cập nhật lúc: 2024-10-28 08:13:44
Lượt xem: 11
Lần này Tô Hân Nghiên và bà Ninh phải đến tối muộn khi ánh sáng tắt hết mới về đến nhà, sắc mặt hai người đều mang theo sự mỏi mệt.
Nhìn thấy hai người đã trở về, Tiểu Tại Tại là người thứ nhất nhiệt tình chạy ra nghênh đón.
“Mẹ ơi, bà nội!”
“Bé con ngoan của bà.” Bà Ninh vui vẻ sờ đầu cháu gái nhỏ, sau đó lại được con dâu nâng về phòng nghỉ ngơi.
Nhận ra được cái gì, Tiểu Tại Tại bất an nắm nắm tay nhỏ lại.
Tô Hân Nghiên đi ra khỏi phòng của mẹ chồng, nhìn thấy vẻ mặt lo lắng của con gái, cùng với ánh mắt trông mong mà nhìn về phía cô, không khỏi thương tiếc mà bế bé lên, ôm vào trong n.g.ự.c nhẹ nhàng vỗ vỗ.
“Không có việc gì, thân thể của bà nội không có việc gì lớn, Tại Tại không cần lo lắng.”
“Thật sao?” Tiểu Tại Tại ôm cổ mẹ, nhỏ giọng hỏi.
“Thật, thế con thấy mẹ đã lừa con bao giờ chưa?”
Những lời này không giả, từ nhỏ đến lớn, Tô Hân Nghiên chưa bao giờ lừa gạt một đứa nhỏ này, cho nên bao gồm cả Tiểu Tại Tại ở bên trong, mấy đứa nhỏ trong nhà cũng rất tín nhiệm cô.
Lúc này cũng vậy, vừa nghe mẹ nói như vậy, Tiểu Tại Tại liền buông phần tâm tư già giặn kia xuống.
Bé rúc đầu vào trong lòng mẹ, ghé lại gần tai của cô.
Không nói chuyện, nhưng khi thấy được động tĩnh này của bé, Tô Hân Nghiên liền biết bé có lời muốn nói với mình.
“Đợi chút, chúng ta vào phòng rồi nói.”
Ôm con gái trực tiếp về phòng của bản thân, đóng cửa lại, cũng không biết hai mẹ con ở bên trong nói cái gì, chỉ là chờ khi hai người đi ra, Tiểu Tại Tại vẫn là một đứa bé ngây thơ vô tri, mà biểu tình của Tô Hân Nghiên lại có chút ngưng trọng.
Đặc biệt là khi nhìn về phía ba anh em họ Ninh.
Nhưng cô không lập tức làm gì, nhìn lướt qua sau đó đi làm cơm tối, chờ khi ăn xong cơm tối, giao con gái cho mẹ chồng trông nom, cô mới gọi đám người Ninh Hàn lại.
“Ninh Hàn, Ninh Hàng, Ninh Hiên, tôi muốn tâm sự với các cậu.”
Ninh Hàng chú ý, cô không hề xưng ' mẹ ', khi gọi các anh cũng trở nên xa lạ hơn rất nhiều.
Không chỉ có anh mà hai người khác cũng chú ý tới điểm này.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-643.html.]
Bọn họ biết bản thân đã bại lộ, dứt khoát vất lớp ngụy trang này đi, dùng gương mặt thật để nói chuyện với người phụ nữ tuy quen thuộc nhưng mà lại xa lạ.
“Cô muốn nói chuyện gì?” Ninh Hàn làm anh cả, theo lý thường anh nên là người mở đầu, vì hai em trai che chắn nguy hiểm ở phía trước.
Thấy bản thân bị coi thành phần tử khủng bố, Tô Hân Nghiên không có một chút cảm giác gì, chỉ là hỏi: “Bọn nhỏ còn ở đó không?”
Từ ‘ bọn nhỏ ’, chỉ ai, trong lòng hai bên biết rõ ràng.
Trầm mặc một lát, Ninh Hàn gật đầu: “Còn.”
Nghe thấy lời này, mắt thường cũng thấy được Tô Hân Nghiên nhẹ nhàng thở ra: “Vậy là tốt rồi.”
Nói xong, cô ngồi thẳng người dậy, nghiêm túc nói: “Mấy người hẳn đã nhìn ra, tôi là Tô Hân Nghiên, không phải là Tô Chiêu Đệ.”
“Chúng tôi biết.” Ba người gật đầu, rốt cuộc đều là đại lão từng phương, dường như ngay lúc Tô Hân Nghiên mở miệng, bọn họ đã đoán được dụng ý của cô khi gọi bọn họ đến đây.
Ninh Hàn dứt khoát nói thẳng nói: “Cô yên tâm, chúng tôi không phải là kiểu người giận chó đánh mèo, biết cô và người phụ nữ kia không có quan hệ, người đó tạo nghiệt, chúng tôi cũng sẽ không trách tội lên đầu người vô tội, Tại Tại cũng rất đáng yêu, chúng tôi rất thích cô em gái đáng yêu này.”
Cũng không hề ngạc nhiên khi tâm tư của bản thân bị ba người phía trước phát hiện, Tô Hân Nghiên rất rõ ràng ba người này giỏi như thế nào, nếu không có bản lĩnh này, cô cũng đã hoài nghi đây có phải là hàng giả hay không.
Lúc này thấy cuộc đàm phán bắt đầu thuận lợi, cũng không dài dòng nữa, trực tiếp nói ra điều kiện và yêu cầu của bản thân.
“Tôi sẽ không nói thân thân phận của ba người với người khác, cũng hy vọng ba người có thể giữ kín thân phận của tôi.”
Cái thời kì cầm hết thảy đầu trâu mặt ngựa này, một khi bị bại lộ, tất cả bọn họ đều coi như xong, thậm chí có khả năng liên lụy đến Tiểu Tại Tại.
Đây cũng là lý do vì sao sau khi Tô Hân Nghiên xuyên đến lại sống cẩn thận như vậy.
“Trong lúc ba người còn ở lại thế giới này, chúng ta vẫn sẽ ở chung như bình thường, việc nên làm tôi sẽ làm tròn, cũng hy vọng ba người có thể giúp tôi bảo vệ và chăm sóc Tại Tại.”
Không, chẳng sợ bọn họ không giúp đỡ chăm sóc bảo vệ con gái mình, chỉ cần họ không thương tổn bé, Tô Hân Nghiên đã thỏa mãn.
Nhưng yếu tố đàm phán tất nhiên phải chào giá trước, sau đó mới cho đối phương chút khe hở để trả giá.
Nhưng ba anh em họ Ninh đều không có ý định trả giá, trực tiếp đáp ứng: “Được.”
Sau khi thỏa thuận xong, Tô Hân Nghiên đứng dậy, lấy một cái hòm thuốc đến.
“Ba người muốn tôi bôi thuốc cho hay là tự bôi lấy?”
Bình rượu thuốc mà ba anh em Ninh Hàn tìm được thật ra là được bà Ninh lấy ra từ sáng hôm Ninh Hiên xuyên đến, bình rượu thuốc kia cũng không nói là không tốt, chỉ là chủ yếu trị các vết thương bị bầm tím hay là đau nhức, còn thuốc cho các vết thương như chảy máu thì dùng loại khác, thuốc như vậy thì để ở trong phòng Tô Hân Nghiên, bên trong còn có cả nước tiêu độc và băng gạc.