Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 570

Cập nhật lúc: 2024-10-25 14:10:30
Lượt xem: 12

Nhưng ở cùng với nhau lâu như vậy rồi, đã sớm làm Tại Tại hiểu hết, thời gian rời giường của nhóm bạn cùng phòng có thể bị kéo dài bao lâu.

Ỷ ca thì không đề cập tới.

Cô cũng giống như Tại Tại, có thói quen chạy bộ buổi sáng, hai người thường xuyên lại cùng chạy bộ buổi sáng.

Còn hai người khác thì còn mải ngủ nướng, muốn kêu hai người này nhanh chóng rời giường, vậy căn bản là chuyện không có khả năng.

Cho nên hôm nay cả nhóm tập trung đầy đủ ở phòng học là một chuyện lạ.

Không ngờ rằng hôm nay tới sớm lại có thể thấy đầy đủ mọi người, Tại Tại tỏ vẻ rất kinh ngạc.

“Không có gì đáng kinh ngạc cả.” Tống Giảo cười, mang theo cảm giác sợ hãi vô danh: “Một người còn không có thể vượt qua tiếng Anh cấp bốn, làm gì có tư cách ngủ muộn?

Chương Đào bị cười nhạo: “……”

Không dám nói lời nào.

Hiện tại cô chính là nhỏ yếu, đáng thương, lại bất lực.

“Hai người này bị làm sao thế?” Tại Tại tiến đến bên tai Lan Ỷ thấp giọng hỏi.

“Không có gì, chỉ là trước kia Quả Đào ôn tập thi Tiếng anh Cấp bốn, đại bộ phận thời gian đều là Kiểu Kiều ôn tập cho, kết quả cô không thi được, còn ở trước mặt Kiều Kiều khoe ân ái, sau đó cứ như vậy.”

Lan Ỷ nói thì nhẹ nhàng bâng quơ, nhưng Tại Tại lại có thể bổ não ra hình ảnh khi đó.

Cô không khỏi che miệng cười trộm, thật sâu cảm thấy Chương Đào xứng đáng.

Biết rõ khoảng thời gian trước Tống Giảo vừa mới biết được tin Lan Ỷ thật sự có bạn trai, đã bị đả kích vài tháng, còn chạy tới trước mặt cô kích thích, đây không phải là tìm ngược sao.

Cho nên Tại Tại không hề cảm thấy đồng tình với Chương Đào.

Hơn nữa để Tống Giảo làm cho cô bạn này học tập cho tốt vào, đỡ phải ngày nào cũng chỉ quan tâm tới yêu đương, tâm tư không đặt vào việc học, đến lúc đó thành tích trượt xuống, không cẩn thận khóc mất.

Việc thi lại môn ở trường bọn họ khá phiền toái.

“Đúng rồi Tại Tại, cậu có định thi lấy bằng Tiếng Anh cấp sáu không?” Lan Ỷ hỏi Tại Tại nói: “Tớ sẽ đăng kí, nếu cậu muốn báo nói, chúng ta có thể cùng nhau thi.”

Thi được cấp bốn có thể tiếp tục thi cấp sáu.

Còn cái gì mà cấp tám, cái này thì chỉ có học sinh chuyên về tiếng Anh mới cần phải thi, thật ra Tại Tại cũng không nằm trong nhóm này.

Mà khi biết được quy định này Tại Tại còn may mắn.

Cố ý khi đó cô đi ngang qua chỗ của anh hai, lại làm bộ trong lúc vô tình đem tin mừng này nói cho anh hai nghe, cho thấy không phải bản thân không thi được cấp tám, mà là do chuyên ngành hạn chế, nên không thể trách cô được.

Lúc ấy Ninh Hàng nghe xong cũng không nói cái gì.

Chỉ là quay đầu trên bàn học của Tại Tại xuất hiên ra một quyển học tiếng Pháp cho người mới bắt đầu.

Tại Tại khi đó nhìn thấy hình ảnh này trầm mặc rất lâu sau đó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-570.html.]

Hận không thể để thời gian chảy ngược, tiến đến cái lúc đó đánh chết bản thân, sao lại không biết khống chế mồm miệng, hiện tại thì hay rồi, còn bị bắt học tiếng Pháp còn khó hơn cả việc học tiếng Anh.

Rất tuyệt vọng.

không muốn nghĩ đến những điều khó chịu đó nữa, Tại Tại nhanh chóng xua tan kí ức đáng sợ đó đi.

Mà khi cô phục hồi tinh thần lại, đáp lại Lan Ỷ: “Thi đi, chúng ta tan học sẽ đi tìm Ủy ban báo danh.”

Lúc này muốn báo danh thi tiếng Anh cấp mấy gì đó, đều phải tự đi báo danh lên với nhà trường, sau đó trong thời gian đó thì đi báo danh với Ủy ban của lớp, thuận tiện giao nộp phí báo danh.

Ủy ban của lớp sẽ lập thành nộp danh sách rồi nộp lên cho phụ đạo viên, phụ đạo viên sẽ nộp lên trường học, từ trường học nộp lên bộ giáo dục.

Quá trình này nghe có vẻ rườm rà, nhưng nhóm người Tại Tại cũng chỉ có thể làm theo yêu cầu.

“Thêm tớ nữa.”

Tống Giảo vốn đang ở nhìn chằm chằm Chương Đào học tập nghe thấy cuộc đối thoại của hai cô, vội vàng thêm vào nói.

Điểm của cô cũng rất tốt, thậm trí có có 70% tự tin thi được bằng cấp sáu.

Ba người ước định tốt, liền vui vẻ cùng nhau đi bỏ lại một mình.

Nhưng ai kêu cô vẫn chưa thi được cấp bốn chứ?

Chương Đào cảm thấy sâu sắc rằng mình đã bị bỏ rơi, hít một hơi thật sâu, sau đó nhắm mắt lại, cầm bút lên và chăm chỉ học bài.

Nhất thời bị bỏ lại một thời gian cũng không sao, bắt kịp bây giờ cũng không sao.

Người có thể thi đậu Ương Mỹ, người không phải thiên chi kiêu tử, thông minh hơn người, làm sao có thể cam tâm thua kém người khác được?

Nhóm người Tại Tại sau khi báo danh xong thấy Chương Đào đang múa bút thành văn, hoàn toàn ngoài ý muốn liếc nhau, ngay sau đó không ai đi quấy rầy cô, nhẹ nhàng ngồi xuống chờ giáo sư lên lớp.

Tiết này là một tiết tổng quan

Đó chính là một tiết liên quan tới chuyện sinh tử trong kì thi, mà khi đi thi còn phải viết tới mức muốn hỏng tay luôn.

Trong giờ học, trừ khi giáo viên đặt câu hỏi, không thì Tại Tại sẽ không giao tiếp với người khác một cách tùy tiện.

Sau khi lớp học kết thúc, cô đến gần Lan ỷ với vẻ mặt ngập ngừng.

“Sao thế?” Lan Ỷ nghi hoặc mà nhìn về phía cô.

“Cái kia gì……” Tại Tại rối rắm mà mở miệng: “Ỷ ca, mồng một tháng năm này cậu ở bên anh ba tớ à”

“Ừm.” Lan Ỷ bình tĩnh ngẩng đầu, cũng không có phủ nhận.

Nghe cô lên tiếng, tuy nói đã sớm biết hai người nhất định sẽ ở bên nhau, đáy lòng Tại Tại vẫn lộp bộp một chút, nhịn không được hỏi một cách kịch liệt: “À, tớ muốn hỏi cậu một chút, lúc cậu ở bên anh ba tớ, có nhắc tới chuyện gần đây của tớ không ?"

Tại Tại đã ám chỉ đến rõ ràng như vậy, Lan Ỷ không có khả năng đoán không ra cô bạn đang hỏi cái gì.

Cô khẽ cười một tiếng, nói: “Yên tâm đi, tớ không nói chuyện cậu có bạn trai cho anh trai của cậu nghe đâu.”

Loading...