Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 535
Cập nhật lúc: 2024-10-24 16:25:26
Lượt xem: 14
Cầm quần áo tắm rửa, lại cầm khăn lông và bàn chải đánh răng mà Tại Tại đưa cho, Bạch Hinh được Tại Tại dẫn tới phòng tắm của Ninh gia.
Mà Tại Tại thì sau khi cô bước vào phòng tắm, liền lập tức quay đầu chạy vèo vào phòng cha mẹ.
Gõ gõ……
“Cửa không khóa, trực tiếp vào đi.”
Kẽo kẹt một tiếng, Tại Tại từ bên ngoài đẩy cửa ra, người người đi vào, thấy ba mẹ đang ngồi trên giường, ở giữa thấy rất nhiều bao lì xì đỏ cùng với tiền, không nhịn được hỏi: "Ba mẹ đang làm gì đó?”
“Cho tiền vào bao lì xì, không có việc gì thì vào giúp mẹ một tí.”
Tô Hân Nghiên không chút khách khí lôi con gái đi làm cu li cho mình.
Tại Tại một bên ngoan ngoãn đi vào đi hỗ trợ, một bên nhỏ giọng lẩm nhẩm lầm nhầm: “Cứ kêu mình tới nhét tiền vào bao lì xì, chờ lát nữa cho thì lại mất đi niềm vui khi đoán giá trị của ba lì xì sao.”
Trước khi biết được giá trị của bao lì xì, mà biết được trong đó có bao nhiêu rồi thì không vui.
“Bảo con giúp mẹ thì giúp đi, sao nói nhiều thế.”
Tô Hân Nghiên đưa một phần tiền cho con gái, để cô giúp mẹ.
Tại Tại ngoài miệng oán giận, nhưng khi làm việc lại rất nhanh nhẹn.
Hai ba bước là xong một cái bao lì xì, mỗi một cái số lượng trên cơ bản đều giống nhau, chính là hai trăm đồng, vừa thấy liền biết là cho bọn họ.
Mà giá trị nhiều hơn thì chỉ có ba bao này.
Một cái là 666, hai cái là 888.
Chả cần phải đoán, Tại Tại liền biết, bao lì xì 666 thì thuộc về bà nội, còn hai bao 888 kia thì là ba mẹ phân biệt tặng cho chị Bạch.
Rốt cuộc thì vừa mới nhận món quà quý trọng của người ta, khẳng định phải biết tỏ vẻ một chút.
Vừa lúc lúc này là Năm mới, cho bao lì xì còn có thể cho một cách hợp tình hợp lý.
Chỉ là bao lì xì này hơi lớn tí thôi.
Giúp cha mẹ làm bao lì xì xong xuôi, rốt cuộc Tại Tại cũng được buông tha, chạy nhanh như chớp ra khỏi phòng của ba mẹ, trốn nhanh vào phòng của bản thân.
Bên trong, Bạch Hinh đã sớm tắm rửa xong, đang ngồi trên ghế trước bàn học của cô lau tóc.
Tại Tại chào hỏi với cô một tiếng, sau đó liền lăn chồng ra giường, bất động.
“Em chuẩn bị ngủ trưa à?” Bạch Hinh hỏi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-535.html.]
Tại Tại xua xua tay, hữu khí vô lực mà nói: “Không đâu, em hơi mệt mỏi tí thôi, nghỉ một lát.”
“Em vừa mới đi bốc gạch à?”
Bạch Hinh buồn cười mà đi tới, đẩy Tại Tại trở mình: “Xoay người lại nào, chị mát xa cho.”
Tại Tại theo lực đạo cuả Bạch Hinh như cá mặn xoay người, thoải mái dễ chịu mà ghé vào trên giường cô chờ đợi được hưởng thụ: “Chị Bạch còn biết mát xa sao, vậy thì em đây phải hưởng thụ một chút tài nghệ của chị mới được.”
“Chị cảm thấy có khả năng em không hưởng thụ được.” Bạch Hinh yên lặng nói.
Dứt lời, Tại Tại liền gào lên một tiếng, ngay sau đó lại một trận gào liên tiếp vang lên thảm thiết, người không biết còn tưởng rằng cô đang bị hành hung trong phòng của mình.
Ninh Hiên vừa vặn đi ngang qua nghe thấy thanh âm này, sợ tới mức nhanh chóng đẩy cửa ra, nhìn vào bên trong……
“Quấy rầy rồi.”
Anh vội cúi đầu khom lưng rời khỏi phòng của em gái, sau đó xấu hổ mà chạy.
Tại Tại được Bạch Hinh đè nặng mát xa một hồi, đau thì thật sự đau, nhưng sau khi mát xa xong, toàn thân lại có một cảm giác thoải mái nói không lên lời.
Cô không khỏi ngạc nhiên nói: “Chị Bạch, chị từng học chuyên về cái này sao? Thật là lợi hại a!”
Bạch Hinh gật đầu thừa nhận: “Ừm, trước kia ba mẹ chị phải khom lưng trồng trọt cấy hái, hiện tại tuổi lớn cột sống thắt lưng luôn bị ảnh hưởng, nên chị liền mời một thầy thuốc chuyên sâu về phương pháp này, khi nào rảnh thì sẽ đi theo ông ấy học một chút, để có thể giúp cho hai người ở nhà thoải mái hơn chút.”
Cô cũng là do bất đắc dĩ.
Cuộc sống trước khi của ba mẹ quá khổ, phí sinh hoạt tiết kiệm cực độ.
Ngay cả khi điều kiện ở nhà tốt hơn bây giờ, bọn họ cũng luôn là luyến tiếc ăn tiếc mặc, mỗi lần đều do Bạch Hinh mạnh mẽ mua đồ mang về nhà, lừa bọn họ nói không dùng thì sẽ hỏng sẽ hư, mà bọn họ luyến tiếc để mấy thứ tốt này bị lãng phí, lúc này mới dám dùng.
Cuộc sống hàng ngày đã phải thế này, chưa kể phải thường xuyên đến bệnh viện tập vật lý trị liệu.
Đó là không thể nào.
Cha mẹ Bạch gia đều cho rằng đi bệnh viện chính là đi lãng phí tiền, mặc kệ con gái có khuyên như thế nào, đều đánh c.h.ế.t không chịu đi.
Cho nên Bạch Hinh ngoài việc khăng khăng đưa ba mẹ đi khám sức khỏe hàng năm, vào những lúc khác, đều sẽ cố gắng chăm sóc thân thể của hai người.
Dần dà, cũng học được không ít kiến thức về việc này.
Nghe xong Bạch Hinh kể chuyện, Tại Tại cảm thông mà vỗ nhẹ vào vai của cô, xúi giục: “Vất vả cho chị rồi, lần sau chị cứ để anh cả em đi học mát xa đó, để anh ấy giúp chú và dì Bạch trị liệu.”
“Ha ha ha…… Cái đề nghị này tốt đó.”
Bạch Hinh bị cái hành vi hố anh trai không chút nương tay nào của Tại Tại làm cho buồn cười.
Hai người nói chuyện được một lúc lâu, cho đến thời gian ăn cơm chiều, lúc này dưới sự triệu hoán của Tô Hân Nghiên chạy xuống lầu ăn cơm.