Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 490
Cập nhật lúc: 2024-10-22 15:51:05
Lượt xem: 12
Hai cô gái ở cùng nhau, bất luận tuổi lớn như thế nào, đều thích kết bạn đi dạo phố.
Đáng tiếc ngày thường công việc của Bạch Hinh quá bận rộn, rất khó để xắp xếp thời gian, cho nên vẫn luôn kéo dài tới hôm nay, chờ đến khi Tại Tại sắp phải rời Ma Đô về Thủ đô, cô mới có thể rút ra được chút thời gian, có thể cùng với Tại Tại đi ra ngoài đi dạo phố.
Hai người họ đã thỏa thuận sớm trong ngày hôm nay.
Bạch Hinh lái xe tới Ninh gia đón Tại Tại, hai người sẽ cùng nhau ra ngoài ăn một bữa cơm, sau đó mới đi dạo phố được.
Là người địa phương của Ma Đô, từ nhỏ đã ở nơi này lớn lên Bạch Hinh biết những nơi nào thú vị, nơi nào thích hợp đi dạo, cho nên hôm nay cô còn một thân phận khác.
—— hướng dẫn du lịch.
Tại Tại thay quần áo với tốc độ mau chóng.
Còn chưa quá năm phút, cô lại cộp cộp cộp chạy xuống lầu.
“Em chậm một chút nào, cẩn thận không thì bị ngã đó.”
Bạch Hinh không khỏi lo lắng về sự hối hả và nhộn nhịp của đứa nhỏ này.
“Không có việc gì không có việc gì, không phải em đã xuống dưới một cách an toàn rồi sao?”
Tại Tại mở hai tay ra, ở trước mặt Bạch Hinh dạo qua một vòng, một bông hoa đang nở ra trên chiếc váy hoa nhỏ màu xanh lá cây nhạt, khiến cô trông giống như một yêu tinh trên cỏ, thông minh và dễ thương.
“Đẹp không? Đây chính là chiếc váy mà chị tặng em đó!”
“Đẹp.” Bạch Hinh cười gật gật đầu.
Bộ đồ này là do chính tay cô lựa chọn, gửi đến đây cùng với một bộ vest tây trang tặng cho Ninh Hàn.
Đó là món quà mà cô tặng cho anh em Ninh gia.
Chỉ là mấy bộ quần áo mà thôi, đối với bọn họ mà nói cũng không đắt lắm, cho nên lúc ấy Ninh Hàn cũng không cự tuyệt, nên khách khí nhận lấy.
Bạch Hinh khi đó cũng cho rằng đưa quà xong, hai bên trên cơ bản đã không còn quan hệ, ai biết qua vài ngày sau, cô nhận được đáp lễ từ Tại Tại.
Mở ra xem, đó là một bức tranh chân dung của cô.
Trong tranh, cô bình thản bước ra giữa đám đông hỗn loạn tạo thành một vòng vây bao quanh, hào quang cực mạnh lập tức chấn động khiến tất cả mọi người lập tức sửng sốt.
Bên trái ở góc trên cùng của bức tranh còn viết một dòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-490.html.]
——《 chị gái nữ vương 》.
Mà khi nhìn thấy bốn chữ này, Bạch Hinh liền nhịn không được cười.
Lúc đó, thực sự cô rất tức giận vì một sai lầm của cấp dưới, tâm trạng không tốt, nhưng sau khi nhìn thấy bức tranh này, cô lập tức trút được cơn giận, trong lòng chỉ thấy vui.
Cũng là từ khi đó, Bạch Hinh bắt đầu dần dần tiếp nhận Tại Tại, hơn nữa còn cô trở thành một người bạn tốt.
À, người bạn nhỏ kém bảy tuổi, hẳn là không tính bạn vong niên đi?
“Nhớ rõ đội mũ vào, bên ngoài nóng lắm đó, là một cô gái phải biết chống nắng, mới không bị già nhanh.” Trước khi hai người ra cửa, Bạch Hinh giống một người chị gái dặn dò Tại Tại.
“Mang lên.”
Tại Tại thuận tay cầm lấy chiếc mũ ren trắng do dì bảo mẫu đưa cho, cô thản nhiên đội nó lên đầu.
Đem êm đẹp đỉnh đầu đã biến thành một cô gái ngư dân, còn khiến mái tóc của cô bẹp xuống.
Bạch Hinh: “……”
Từ sau lần này, cô liền phát hiện.
Cô gái nhỏ này nhìn tinh xảo, trên thực tế sống lại không khác gì một tháo hán, các bước bảo dưỡng hàng ngày thì có làm, nhưng trên cơ bản ra cửa không trang điểm, ngay cả son môi cũng lười bôi, mặc quần áo trang điểm trừ phi tất yếu, nếu không hằng ngày lại rất xuề xòa.
Hoàn toàn mang theo khí chất phóng đãng vô tư của một nghệ thuật gia.
Hoặc là đổi cách nói, cô gái nhỏ này ỷ vào chính mình có giá trị nhan sắc cao, dùng sức mà tạo tác.
Dù sao mặc kệ cô như thế nào, mặc dù là mặc lên cái bao tải, vậy cũng là bé con xinh đẹp nhất ở nơi đó ( trừ bỏ trong miệng anh ba cô ra ), cho nên cũng đúng là không cần phải tốn thời gian quan tâm đến mấy thứ này.
Thân là Boss lớn của một công ty quần áo vừa là giám đốc thiết kế quần áo, Bạch Hinh lại không nhìn nổi Tại Tại đạp hư bản thân như vậy.
Cô thở dài một cách bất đắc dĩ, đi lên trước, giúp đỡ Tại Tại đang khom lưng đi giày sửa sang lại mũ, thuận tiện bôi lên cho cô một chút son.
“Em xem, bộ dáng này đã có khí sắc hơn nhiều rồi.”
Bạch Hinh lấy ra cái gương nhỏ mang theo bên người, để ở trước mặt Tại Tại, để cô tự soi lại bộ dáng hiện tại của bản thân.
Tại Tại giương mắt nhìn lên, chỉ thấy trong gương là một cô gái xinh đẹp đang đội mũ, phía trước mũ hơi hếch lên, để lộ toàn bộ khuôn mặt nhỏ xinh của cô, làm cho đôi mắt của cô trong trẻo, hồng hào và rất có sức sống.
“Oa! Chị Bạch thật là lợi hại, tùy tiện thay đổi em có hai tý mà đã khác hắn so với ban nãy rồi!” Những lời này của Tại Tại hoàn toàn là khoa trương, nhưng sự kinh ngạc và cảm thán của cô là thật.