Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 477
Cập nhật lúc: 2024-10-22 09:55:22
Lượt xem: 20
“Mẹ, con thật sự không đi trêu chọc con gái nhà người ta mà.”
Không duyên cớ bị hiểu lầm thành hoa tâm đại củ cải, Ninh Hàn cũng rất bất đắc dĩ.
“Mẹ biết, mẹ chỉ là muốn nhắc nhở con về sau ở vấn đề tình cảm phải chú ý hơn, không thích thì trực tiếp cự tuyệt người ta, không được để cho cô gái đó suy nghĩ lung tung, miễn cho rước lấy không ít phiền toái.” Tô Hân Nghiên nghe thấy con trai cả hiểu lầm ý tứ của bản thân, vội vàng giải thích.
Thật ra lần này việc con gái bị khi dễ, cô là người duy nhất trong nhà không lo lắm cho Tại Tại.
Rốt cuộc con gái nhà mình có tính tình thì cô cũng biết, vẻ ngoài nhìn thì mềm mại dễ bị người ta bắt nạt, nhưng thực tế lại khác hẳn với vẻ bề ngoài, nhưng khi mà tức giận thì giống như một quả b.o.m vậy, có thể đem những người khi dễ mình nổ tung.
Chỗ nào có người bắt nạt nổi con bé?
Mặc dù giá trị vũ lực có cao đến đâu, cũng đừng quên, cô còn có đọc Tâm Thuật, tùy tiện gạt bỏ toàn bộ suy nghĩ của một người, người nọ sẽ lâm vào trạng thái ‘ đại não trống rỗng ’ trong thời gian ngắn ngủi, vào lúc này, còn không phải để cô muốn làm gì thì làm?
Đương nhiên, Tô Hân Nghiên cũng không chủ trương sử dụng bạo lực để giải quyết vấn đề.
Cô tin tưởng con gái mình cũng sẽ không dễ dàng sử dụng bạo lực để giải quyết vấn đề, chỉ cần chưa chạm đến điểm mấu chốt, thì con gái cũng sẽ không làm mấy chuyện khiến người ta lo lắng.
Biết mẹ chỉ đơn thuần là lo lắng cho bản thân, Ninh Hàn hòa hoãn hạ ngữ khí, nói: “Con đã biết rồi, mẹ.”
“Ừm, bên này mẹ còn nhiều việc, con và em gái con tự chăm sóc tốt cho bản thân, cũng đừng chiều em gái con quá, có chút chuyện để con bé tự tay xử lý, đều là người trưởng thành rồi, không nên như trẻ con nữa, việc gì cũng cần người ta dỗ dành.”
Xem ra Tô Hân Nghiên rất hiểu con gái mình.
Lời này của mẹ Ninh Hàn không tiếp nhận.
Bởi vì anh không cần em gái làm nũng, cũng sẽ tự động cưng chiều cô, căn bản luyến tiếc để em gái làm việc.
Cho nên anh chỉ có thể ân ân a a mà đáp lời cho có lệ , không đưa ra câu trả lời rõ ràng.
Nghe con trai trả lời như vậy, Tô Hân Nghiên sao còn không biết anh suy nghĩ cái gì, không khỏi lắc đầu, lại quan tâm dặn dò vài câu, sau đó cắt điện thoại.
Bên này sau khi cô ngắt điện thoại, bên kia điện thoại Ninh Hàn lại lần nữa vang lên.
Lần này người gọi tới chính là Ninh Hàng.
Nhận được điện thoại của em hai, Ninh Hàn còn rất ngạc nhiên.
Anh không khỏi nhướng mày nói: “Như thế nào? Ngay cả cậu cũng định gọi điện chỉnh anh một đốn?”
Những lời này thuần túy chỉ là nói giỡn mà thôi, Ninh Hàn biết Ninh Hàng tuy rằng chiều em gái, nhưng không nhàn rỗi như vậy.
Quả nhiên, nghe thấy anh trêu chọc, Ninh Hàng lười tiếp chuyện, nói thẳng chính sự: “Ngày mai em chuẩn bị đi Ma Đô một chuyến, tham gia một cuộc họp trao đổi học thuật và nghiên cứu khoa học cho bảy ngày, ngày đầu tiên đến em rảnh, anh có muốn cùng nhau ăn bữa cơm không?”
“Ngày mai?” Ninh Hàn nghĩ, ngày mai bản thân cũng có việc gì quan trọng cần phải đích thân xử lý, có cái một cuộc họp nhỏ cũng có thể hoãn lại, liền gật gật đầu: “Được, nhưng mà ngày mai bác cả có lẽ sẽ tới.”
Cố Hành cũng ở Ma Đô, mà trước mắt có lẽ đang ở trạng thái trông trẻ (Tại Tại).
“Được.” Ninh Hàng cũng không sợ bác cả, tuy nói hai người là người giống nhất trong nhà, nhưng thời gian giao lưu của hai người lại là ngắn nhất.
Rốt cuộc đều là người bận rộn, vòng quay bận rộn của họ cũng khác nhau, nếu không phải những người thân trong gia đình có mối liên hệ huyết thống với nhau thì thật sự rất khó có những ngã rẽ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-477.html.]
Vừa cúp điện thoại của em hai thì em ba cũng gọi vào.
Ninh Hàn nhíu mày: “Gì nữa?”
Anh trừng mắt nhìn cái điện thoại đang vang lên không ngừng, thật sự không muốn đi tiếp, nhưng ngẫm lại đối diện rốt cuộc là em trai ruột, có lẽ thằng bé gọi tới có việc?
Liền duỗi tay cầm lấy điện thoại: “Alo……”
Điện thoại mới vừa chuyển được, đối diện liền truyền đến một tiếng hét như gà gáy làm đinh tai nhức óc: “A a a a…… Anh cả a a a……”
“Bang!” Ninh Hàn mặt vô biểu tình ngắt luôn cuộc gọi.
Chờ thêm một lát, điện thoại lại vang lên, vẫn là số điện thoại đó.
Lần này Ninh Hàn tiếp nhanh hơn lần trước.
“Nói đi, gặp được chuyện gì vui.”
Không phải hưng phấn đến trình độ nhất định, người này nhất định không kích động như vậy.
“He he he hi hi hi…… Vẫn là anh cả hiểu em.” Ninh Hiên ở đối diện cười đến mức vẻ mặt xuân tâm nhộn nhạo, anh ngượng ngùng xoắn xít nói với anh cả: “Em …… Em có bạn gái.”
“Bạn gái?” Lúc này đến phiên Ninh Hàn có hứng thú, anh tò mò hỏi: “Là cô gái nào? Bao nhiêu tuổi? Bao giờ kết hôn? Chuẩn bị bao giờ dẫn về nhà ra mắt chúng ta nào?”
Bị mấy câu hỏi liên tiếp của anh cả làm cho ngốc, Ninh Hiên mắc kẹt một chút, mới lắp bắp nói: “Không, em với cô ấy chưa đến mức độ này.”
Càng nói, thanh âm của anh càng nhỏ, phảng phất giống như chột dạ.
Vừa nghe em trai nói như vậy, Ninh Hàn lại nhăn mày tiếp, cho rằng tên này định đi đùa giỡn con gái nhà người ta, tức khắc lấy ra tư thế giống với mẹ ban nãy, nghiêm túc dạy dỗ em trai một trận.
Đề tài chính là:
Nói anh không nên tùy tiện đùa bỡn con gái nhà người ta, phải nghiêm túc trong mối quan hệ này, phải có mục đính kết hôn……
“Không…… Không phải.”
Ninh Hiên bị anh cả nói đến mức đầu óc choáng váng, nhịn không được trả lời một cách ngốc: "Em vẫn chưa chính thức theo đuổi cô ấy mà, chỉ là cô ấy đáp ứng cho em một cơ hội theo đuổi mà thôi, sao đã tính tới chuyện kết hôn được? Này…… Tuy rằng em cũng rất muốn, nhưng phải chờ khi nào quan hệ giữa hai chúng em ổn định lại mới được.”
Nói xong câu cuối cùng, anh thẹn thùng đến mức giống như muốn đem cả chiếc điện thoại giấu đi.
Ninh Hàn: “……”
“Không theo đuổi được người ta thì cậu tới kêu như quỷ rống với anh làm gì? Còn yêu đương? Căn bản chưa được gọi là bạn gái hiểu chưa hả, cái tên ngu như bò này!”
Anh cả Ninh thẹn quá hóa giận hét lớn tiếng vào trong điện thoại.
Dọa cho Tại Tại vừa mới vào cửa nhảy dựng: “Anh cả, anh làm sao vậy?”
Sao đột nhiên lại tức giận thành như vậy?
“Không có việc gì, chỉ là bị anh ba em làm cho tức giận thôi.” Ninh Hàn xoa xoa cái trán, thuận miệng nói chuyện ngu xuẩn của thằng ba ra cho em gái nghe.
Chuyện này cũng không có gì mà phải giấu giếm.