Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 445

Cập nhật lúc: 2024-10-20 20:31:49
Lượt xem: 17

Tống Giảo là phó lớp trưởng, giao thoa cùng lớp trưởng tương đối nhiều, cho nên cũng tương đối quen thuộc với người ta, để cô đi đăng kí hộ toàn thể phòng thì quá hợp lý rồi, lại thích hợp bất quá.

Báo danh xong, việc tiếp theo là khua chiêng múa trống chuẩn bị cho cuộc thi.

Các cấp độ của cuộc thi này rất thú vị.

Chủ đề thứ nhất mà ban tổ chức đưa ra là: Vô đề, mời bạn tự do phát huy sở trường của bản thân.

Nói cách khác, vòng thứ nhất chính là thi đấu vô đề, chỉ cần cung cấp cho ban tổ chức một bức tranh mà người tham gia cho là đẹp nhất.

Nói cách khác, người dự thi còn có thể sử dụng các tác phẩm trước đó của mình để tham gia cuộc thi.

Điều này không thể nghi ngờ đã làm nhóm người Tại Tại thoáng nhẹ nhàng thở ra.

Có trời mới biết, lúc các cô vừa báo danh xong, bên kia đã nói muộn nhất là trong một tuần phải nộp tác phẩm dự thi lên nếu để quá thời gian, tác phẩm dự thi ấy sẽ bị loại.

Nhưng vẽ tranh lại không phải là ăn cơm.

Không là là kiểu chỉ cần tùy tiện va và mòn rồi nhai nuốt vào bụng là được, rất nhiều tác phẩm ưu tú phải được tỉ mỉ vẽ và sáng tạo, thế nên để được một tác phẩm hoàn hảo phải mất rất nhiều thời gian.

Có một số bức phải mất đến mấy tháng hoặc mấy năm mới có thể hoàn thiện.

Chỉ trong một tuần ngắn ngủn, muốn người dự thi phải nộp lên một tác phẩm hoàn hảo, rõ ràng chính là đang chơi người ta mà.

Cũng may sau đó ban tổ chức đã ra một quy định có nhân tính hơn, lúc này oán niệm của mọi người mới có thể giảm được.

Dường như không hẹn mà cùng đồng nhất.

Nhóm người Tại Tại đều lựa chọn lấy tác phẩm trước kia để dự thi.

Đương nhiên, trước khi dự thi, các cô cũng phải tranh thủ trước khi nộp tác phẩm lên, sửa sang bức tranh lại một cách hoàn hảo nhất, phải thêm đẹp hơn mới được.

Lúc này thì lựa chọn của nhóm người Tại Tại đã bất đồng.

Tại Tại không chọn sửa chữa lại tác phẩm.

Bởi vì cô cảm thấy, tác phẩm của cô, một khắc hoàn thành kia, đã là tư thế hoàn hảo nhất và không cần phải chỉnh sửa lại.

Cho nên Tại Tại đã nộp tác phẩm dự thi lên cho ban tổ chức một cách tiêu sái không chút do dự nào, sau đó liền quay đầu, dạo tới dạo lui đi làm việc.

Hôm nay là thứ sáu, nguyên bản là bọn họ có tiết.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-445.html.]

Tuy nhiên, một số khóa học trong trường đại học không thực sự kéo dài suốt cả học kỳ. Một số khóa học từ 1-8 tuần và một số khóa học kéo dài từ 9-16 tuần. Các khóa học ngắn hạn đó sẽ được sắp xếp vào nửa đầu của học kỳ càng nhiều càng tốt .

Bởi vậy, càng đến phần sau của học kỳ , chương trình học của bọn họ càng ít đi.

Thời gian rảnh cũng vì thế mà tăng dần lên.

Có một số bộ phận sinh viên không chịu ngồi yên, sẽ lợi dụng thời gian rảnh rỗi của họ để đi làm thêm để kiếm tiền tiêu vặt hoặc chi phí sinh hoạt.

Khoảng thời gian trước Tại Tại nhàn đến mức quá nhàm chán, má nếu cứ vẽ tranh suốt cũng kì.

Người ta đã nói: Vẽ nhiều tâm quá mệt mỏi, không muốn vẽ nữa.

Cho nên dứt khoát thuận theo dòng chảy và ra ngoài tìm một công việc làm thêm nhỏ để trải nghiệm cuộc sống và thư giãn.

Công việc bán thời gian của cô là dạy kèm cho mấy bạn nhỏ.

Nhưng không phải cái loại này một chọi một tư nhân học bổ túc, mà là ở một cái từ mấy vị lão sư liên hợp lại, cùng nhau tổ chức học bổ túc nơi cho người ta học bổ túc.

Bởi vì thành tích học tập của cô không tồi, trước kia cô từng đứng thứ ba thành phố trong kỳ thi tuyển sinh đại học, nên sau khi biết cô có nguyện vọng tìm việc làm thêm, giáo viên cấp ba cũ của cô đã giới thiệu cô đến nơi này.

Bởi vì Tại Tại còn chưa tốt nghiệp, nên chưa thể trở thành nhân viên chính thức nên chỉ được hưởng lương của sinh viên thực tập.

Một tháng có hai mươi đồng là tiền gốc, còn sau mỗi giờ dạy cũng sẽ được nhận thêm 50% tiền học phí.

Nếu đổi lại là một người cần mẫn, có lẽ một tháng kiếm được còn nhiều hơn cả tiền gốc của một nhân viên chính thức, nhưng Tại Tại căn bản không đem chút tiền ấy để vào mắt.

Cô vẫn nhớ rõ ý định ban đầu của bản thân.

Cô đi làm thêm chỉ để điều hào cuộc sống của mình.

Cho nên trên cơ bản cô chỉ dạy vào những lúc mình rảnh rỗi, tuyệt đối sẽ không bao giờ hy sinh thời gian trên lớp hay việc luyện tập vẽ tranh hàng ngày của mình.

Cho nên một tháng thường thường, nhiều lắm cô cũng chỉ có thể kiếm hơn 30 đồng.

Nhưng Tại Tại đã rất thỏa mãn.

Học phí bán thời gian của nhiều bạn cùng lớp của cô không cao bằng cô, có người còn rất vất vả hơn cô nhiều, làm người phải học được cách thấy đủ.

Tại Tại cảm thấy vị trí của công việc bán thời gian, vừa vặn làm giờ giải lao.

Đám học sinh đánh nhau trong những con hẻm cũ, nét mặt vô tư không biết buồn, , mà Tại Tại nhìn bọn họ lại rõ ràng mà cảm giác được dường như bản thân đã lớn tuổi rồi.

Loading...