Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 438
Cập nhật lúc: 2024-10-19 15:21:21
Lượt xem: 22
Trên thực tế, nếu vừa rồi người bên kia không lao về phía cô, cô sẽ không nhất thiết đưa tay ra bắt anh ta trong tiềm thức.
Bất giác run rẩy bàn tay tê dại, Lan ỷ khẽ cau mày.
Rốt cuộc người ta cũng là một người đàn ông thân cao 1,8 m, mặc dù có gầy thế nào, thì trọng lượng khung xương vẫn có, căn bản không hề nhẹ chút nào.
“Anh ba, anh có sao không?” Tại Tại quan tâm thò qua hỏi.
Vừa trong nháy mắt anh ba bị ngã kia, cô cũng bị dọa sợ rồi.
“Không có việc gì, không có việc gì, anh không hề có chuyện gì hết.”
Ninh Hiên xua xua tay đáp lại em gái một cách có lệ, nhịn không được lại liếc mắt nhìn lén Lan Ỷ một cái, ngay sau đó lôi kéo em gái ra trốn ra một góc nhỏ.
“Vừa hồi hình như anh thấy ta của bạn cùng phòng em không được thoải mái, chốc lát nữa em đi quan tâm xem cô ấy có bị sao không, có chuyện gì nhớ rõ ra đây nói với anh một tiếng.”
Tại Tại: “Sao anh lại không tự đi hỏi lấy?”
Người được đỡ cũng không phải là cô.
“Ai nha, kêu em đi thì em cứ đi đi, sao nói nhảm nhiều như vậy để làm gì!” Ninh Hiên thẹn quá hóa giận nói, lần đầu cảm thấy em gái không nghe lời lại phiền đến như vậy.
Tại Tại: “……”
Thấy có gì đó không ổn.
Ngẫm lại có lẽ anh ba cũng chỉ đang quan tâm Lan Ỷ, Tại Tại liền nói: “Được rồi, tí nữa em sẽ bí mật hỏi giùm anh, bất quá hẳn là không có việc gì đâu, sức lực Ỷ ca rất lớn, cậu ấy còn có thể bế toàn bộ Chương Đào lên được nữa, trên lưng còn có thể vác thêm cả em.”
Nghe thấy em gái nói như vậy.
Ninh Hiên trong đầu bất giác lại tưởng tượng ra một hình ảnh.
Lan Ỷ đem anh bế kiểu công chúa vào trong lồng ngực, mà em gái anh lại biến trở lại bộ dáng bốn tuổi đó, leo lên sau lưng cô ấy.
Rất giống là một nhà ba……
Anh đang suy nghĩ cái gì thế này!
Đột nhiên chụp cái trán mình một chút, Ninh Hiên vội vàng phục hồi tinh thần lại, lôi kéo em gái nhanh đi chụp ảnh với cả đoàn làm phim.
“Đi nhanh đi, chúng ta nên đi chụp ảnh.”
“này, anh đừng có đi nhanh như vậy, em không theo kịp!” Tại Tại gập ghềnh mà đi theo phía sau anh ba cô, đặc biệt rất muốn đá chết cái tên chó má này.
Hôm nay tên này bị làm sao vậy?
Tưởng mình chân dài mà muốn đi nhanh là được sao?
Cố ý đi nhanh như vậy, là đang khinh bỉ chân cô ngắn sao?
Cuối cùng được kéo lên sân khấu, đứng trước tấm màn, tất cả các thành viên trong đoàn đều nở nụ cười rạng rỡ trước ống kính.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-438.html.]
Răng rắc một tiếng, một tấm ảnh chụp được lưu lại.
Sau khi chụp ảnh, đó là cuộc chia tay thực sự.
Mọi người, ai về nhà nấy, ai tìm mẹ người ấy.
Đối với tiệc mừng?
Điều đó sẽ phải đợi đến khi phòng bán vé có doanh thu ổn định đã rồi nói sau.
“Trường học đã đóng cửa, chúng ta về như thế nào giờ?” Đứng ở cửa rạp chiếu phim, Chương Đào chớp mắt choáng váng.
Cũng may đang lúc này, một chiếc ô tô chậm rãi đi đến trước mặt các cô.
Cửa sổ xe được hạ xuống, lộ ra mặt Tại Tại bên trong, còn có Ninh Hiên đang ngồi ở vị trí tài xế.
“Còn thất thần làm gì? Đều đi lên đi, đêm nay đi nhà tớ ngủ.” Tại Tại nhiệt tình mà tiếp đón nhóm chị em lên xe.
Nếu cô đã mời các bạn đến tham gia lễ chiếu đầu, tất nhiên là sau khi buổi lễ kết thúc sẽ phải an bài chỗ nghỉ ngơi cho ba người.
Dù sao thì hôm nay anh cả cô không có ở nhà, cô ở phòng anh cả cũng được, hơn nữa nếu không đi đến nhà Tại Tại, nửa đêm này các cô cũng không còn nơi nào để đi.
Cho nên ba người rất nhanh đã lên xe, thuận tiện cảm ơn một tiếng với tài xế Ninh Hiên.
Ninh gia.
Nửa đêm, trong nhà im ắng.
Đám người Tại Tại lặng yên không một tiếng động mà về nhà, lại lặng yên không một tiếng động mà lên lầu, một đám lần lượt đi tắm rửa rồi lên giường đi ngủ.
Sáng sớm.
Tại Tại bị mùi hương dưới lầu câu dẫn đến tỉnh cả người.
Cô hít hít mũi, với cả đầu tóc lộn xộn, chậm rì rì bò dậy từ trên giường của anh cả.
Đêm qua cô lại nhường phòng cho ba người Lan Ỷ nghỉ ngơi, mà hôm qua hiếm khi anh hai cô ở nhà, cho nên Tại Tại chỉ có thể đi vào phòng anh cả ngủ.
Ninh Hàn còn ở thủ đô, nhưng gần đây công việc của anh quá bận rộn, dường như còn đang đi theo bác cả làm cái gì đó, cho nên gần đây đều ở công ty nghỉ ngơi, đêm qua cũng không về nhà.
Đương nhiên , hẳn giường chăn của anh bị Tại Tại bá chiếm.
Ôm cái chăn màu xám của anh cả, Tại Tại còn đang ngẩn người.
Mới vừa tỉnh ngủ đại não còn đang mơ hồ cần thời gian khởi động.
Qua một lát, đầu cô run run, khởi động lại thành công, cả người đều thanh tỉnh hơn không ít, liền dứt khoát bò ra khỏi giường, đi dép vào, dạo tới dạo lui ở trong phòng vệ sinh rửa mặt.
Lúc này đã hơn mười một giờ.
Tại Tại trực tiếp ngủ cả một buổi sáng, bỏ lỡ bữa sáng, trực tiếp nhảy tới bữa trưa.