Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 424
Cập nhật lúc: 2024-10-18 16:11:55
Lượt xem: 23
Không chỉ có như thế, từ sau khi nhận được lời khuyên từ mẹ để làm tốt công việc quảng cáo, Ninh Hiên đã tích cực hoạt động trong lĩnh vực này.
Số tiền đầu tư đủ cho một phần ba sản xuất phim, may là anh ấy có thể tiết kiệm hết mức có thể khi quay phim, cuối cùng khấu trừ chi phí, còn có thể dùng số tiền tiếp theo để quảng bá.
Bằng không lúc này lại phải đi đến chỗ ba mẹ mở miệng đòi tiền.
Trong việc quảng bá mất nhiều tiền như vậy, Ninh Hiên lại không cảm thấy đau lòng.
Bởi vì anh cảm thấy mẹ nói rất đúng, rượu ngon cũng sợ ngõ nhỏ, huống chi bộ phim này của anh cũng chỉ là một bộ phim nho nhỏ?
Nếu không làm tốt quá trình quảng bá trước đó, đến lúc đó phim được chiếu, trừ phi kỳ tích phát sinh, nếu không doanh số phòng bán vé sẽ rất thảm đạm.
Đang nghĩ ngợi, Ninh Hiên đột nhiên nhìn thấy trên TV nhà mình xuất hiện một vài hình ảnh quen mắt.
sâu trong rừng trúc, có một thiếu nữ bạch y tay cầm dù giấy, bước đi chậm rãi ở giữa đang quay đầu mỉm cười: “Ca ca.”
Sau khi kết thúc cảnh này, là một loạt các cánh hoa đang rối loạn bay lên.
Hình ảnh vừa chuyển, là hình ảnh thảm thiết nhà tan cửa nát của nam chủ, trong đó là tiếng hét thê lương của hắn, tiếp đó là một hình ảnh của một bóng dáng màu đỏ quỷ dị.
Hắn lười biếng yêu mị hướng về phía màn hình mỉm cười, đầu ngón tay trắng ngọc thon dài như trúc khẽ chạm vào môi đỏ, môi đỏ khẽ nhếch lên làm cho gương mặt kia tăng thêm vài phần yêu mị.
“Giết người sao? Không, ta chỉ đang nghiền mấy con kiến nhỏ bé mà thôi.”
Theo sát đó đến là tiếng rống giận của nam chủ, sau đó là tiếng trống như trống đánh vào lòng người, chớp động là hơn mười cảnh chiến đấu kịch liệt, toàn bộ quá trình náo nhiệt đều có chút bùng nổ.
Cuối cùng, hình ảnh dừng lại ở cảnh nam chủ đã báo được đại thù, vết thương đầy người, cả người bê bết máu nằm rạp trên mặt đất, hai mắt mê ly mà ảo tưởng về cảnh đoàn tụ của cả nhà.
Bên cạnh thoáng hiện một dòng chữ màu vàng to.
——《 thành hiệp 》, ngày mùng một tháng tư này, mời mọi người cùng nhau thưởng thức!
Thì ra đây chính là đoạn trailer của bộ phim Ninh Hiên thả xuống ở đài truyền hình.
Ngày nay, rất ít người có ý thức tuyên truyền chứ đừng nói đến việc đưa các đoạn phim trailer lên TV.
Tại thời điểm này, nhiều gia đình cũng đang xem truyền hình xem đoạn trailer này không khỏi có chút tò mò.
Ngay cả những người không khỏi xúc động trước nội dung của trailer cũng đã thầm ghi nhớ ngày ra mắt của bộ phim và định rủ bạn bè cùng xem.
Dù sao thì với tiền vé xem phim thì ai cũng có thể mua được.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-424.html.]
Hiện tại không có nhiều phim hay, về cơ bản tất cả những gì có thể xem được đều đã được xem, mà còn phải xem đi xem lại. Khó có khi được xem phim mới có vẻ hay. Mọi người thích xem phim muốn xem nó.
Và hôm đó là thứ sáu, ngày hôm sau là thứ bảy, hầu hết mọi người đều có kỳ nghỉ, họ có thể ra ngoài xem phim vào buổi tối và về nhà muộn hơn cũng không thành vấn đề.
Ngoài việc đưa các đoạn phim trailer lên TV, Ninh Hiên còn đặt những mẩu quảng cáo nhỏ trên các tờ báo và tạp chí hàng tuần của mẹ mình.
Cho nên như anh dự đoán như vậy, bộ phim của anh đã bắt đầu dần dần hot lên trong sự yên bình.
Bây giờ chỉ cần chờ phim ra rạp và xem thành tích cuối cùng như thế nào.
Là long hay là xà, phải xem lúc đó thôi.
nhưng mà trước đó, anh còn phải cùng nhau đón tết cùng với người nhà.
Không thể không nói, năng lực chỉ huy của Cố Hành xác thật Ninh Hiên không có khả năng so sánh.
Chỉ có mỗi việc chỉ huy tại tại dán câu đối xuân thôi, đã làm Ninh Hiên rối lên như tơ vò, hai anh em thậm chí còn phải vì thế mà làm ồn lên, mà khi Cố Hành tới, chỉ mất hơn nửa tiếng đồng hồ, câu đối xuân của cả nhà đã được dính chỉnh tề rồi.
Đối lập với trước khi Cố Hành còn chưa kịp về nhà, Tại Tại bị anh ba chỉ huy dán siêu siêu vẹo vẹo thì giờ được được bác cả chỉ huy phải khác đến một trời một vực.
Lúc này, dù Ninh Hiên có biện giải bao nhiêu cho bản thân, cũng hoàn toàn nói không nên lời.
“Em nói rồi mà lị, rõ ràng là anh không biết cách chỉ huy, không phải là do em dán ngu.” Tại Tại đắc ý dào dạt mà lôi anh ba đi một vòng xem mình dán câu đối xuân, còn trào phúng anh một cách nhàn nhạt.
Có thể là do biểu tình của em gái rất thiếu đánh.
Kích thích đến Ninh Hiên, nhanh như chớp lấy tư thế hổ rình mồi chộp lấy em gái chưa chuẩn bị gì, lợi dụng ưu thế thân cao của mình kẹp em gái ở nách, đè lại cái đầu nhỏ kia lại xoa cho thỏa thích thì thôi.
Thiếu chút nữa xoa đến mức đầu cô xuất hiện diện.
“Dám cười nhạo anh của em, biết sai chưa hả?” Ninh Hiên ra vẻ nghiến răng nghiến lợi hỏi.
“A a a…… Buông em ra, em biết sai rồi, sai rồi, anh ba tha mạng đi mà!” Tại Tại một bên giãy giụa muốn tránh thoát khỏi trói buộc của anh ba, một bên túng hề hề mà xin tha.
Rốt cuộc biết làm người không thể quá kiêu ngạo, nếu không sẽ gặp phải quả báo.
“Ha ha ha……”
Nhìn hai đứa nhỏ trêu nhau, những người khác trong nhà đều nhịn không được ôm bụng cười cười to.
Cũng giống như ban nãy cười đùa Ninh Hiên, giờ đây cũng không có ai đi giải cứu Tại Tại.
Cuối cùng vẫn là bà Ninh thấy thời gian không sai biệt lắm, mói một tiếng “Nên đi làm sủi cảo rồi”, mới giải cứu được Tại Tại.