Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 407

Cập nhật lúc: 2024-10-17 17:07:40
Lượt xem: 19

Không chỉ có phái mạnh có suy nghĩ này, ngay cả phụ nữ khi thấy Tại Tại như vậy, cũng là đồng dạng sinh ra cảm giác muốn bảo hộ.

Có một người muội muội như vậy, cũng khó trách có thể trở thành bạch nguyệt quang trong lòng của nam chủ.

“Đạo diễn, anh giỏi nha, đây còn không phải là Tiểu Nguyệt sao?!”

Một người đàn ông cao lớn cũng mặc đồ cổ trang, diện mạo dương cương anh tuấn, trong tay cầm kịch bản, đứng ở bên người Ninh Hiên khi vừa nhìn thấy Tại Tại, vẻ mặt tức khắc vui vẻ.

Anh chính là nam chính của bộ phim này, là diễn viên nghiêm túc duy nhất trong toàn bộ đoàn phim ngoài Ninh Hiên, Nghiêm Phong.

Nghiêm Phong là một nam diễn viên trước kia lúc Ninh Hiên đóng phim quen biết được, năm nay gần 30 tuổi, là người thuộc phái thực lực, diễn qua không ít nhân vật, ở trong nước cũng có một danh khí nhất định.

Trước kia Ninh Hiên khi chỉ là một tân binh, ở phương diện kỹ thuật diễn, không ít lần được người ta chỉ bảo, cho nên quan hệ của hai người xem như cũng vừa là thầy vừa là bạn.

Lúc này bản thân muốn quay bộ phim đầu tiên trong cuộc đời, anh dường không chút suy nghĩ, đã Nghiêm Phong làm nam chính.

Thật ra tình cảnh của Nghiêm Phong không khác với Ninh Hiên.

Anh có kỹ thuật diễn, cũng có dung mạo, lại có ý chí và sự chăm chỉ với nghề, nhưng vẫn không thể làm nam chính.

Rõ ràng với vẻ ngoài của anh, so với Ninh Hiên, thiên về kiểu dáng mà người của thời đại này thích và thích hợp với nam chính, đáng tiếc, thời vận không tốt, anh vẫn luôn không có một cơ hội chân chính được diễn một bộ phim nam chính.

Hơn nữa thu nhập từ việc đóng vai phụ cũng hạn chế, không phải ngày nào cũng có cảnh quay.

Cho nên vào lúc Ninh Hiên tìm đến Nghiêm Phong, tuy nhà anh vẫn chưa đến cái hoàn cảnh không có gì để ăn, nhưng cũng đúng vào thời điểm gian nan đôi chút.

Rốt cuộc anh đã kết hôn, mà vợ thì đã sinh cho anh hai đứa nhỏ, có một gia đình phải nuôi dưỡng.

Thật ra thời điểm Ninh Hiên đưa ra lời mời để anh làm nam chính, Nghiêm Phong có chút chần chờ.

Bởi vì anh cũng không xác định Ninh Hiên có thực sự đủ khả năng để thành lập một đoàn phim và làm một bộ phim hoàn chỉnh hay không.

Nhưng không sự do dự nào trong số này có thể so sánh với sự cám dỗ của việc trở thành một diễn viên chính.

Thật sự bây giờ anh cần lắm một cơ hội làm nam chính, cho nên sau hai ngày tự hỏi, anh vẫn là lựa chọn đáp ứng lời mời của Ninh Hiên.

Không chỉ có như thế, anh còn đáp ứng đề nghị của Ninh Hiên, nguyện ý lấy thù lao đóng phim sau khi hoàn thành việc đóng phim xong.

Nếu không phải như thế, chỉ bằng chút tiền ấy của Ninh Hiên chắc chắn đoàn phim này không thể duy trì đến hiện tại.

Còn không phải bởi vì anh biết cách tiết kiệm sao!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-407.html.]

“Nghe hiểu không ?”

Ninh Hiên cẩn thận giảng giải phần diễn cho em gái hiểu, nên diễn như thế nào, thậm chí còn tự ra trận làm mẫu ba lần, lại còn giảng giải tỉ mỉ chi tiết thêm lần nữa, làm sao có thể theo sát máy quay phim để có thể lên hình được.

Nếu dùng việc đút cơm để hình dung cho việc này.

Dường như anh đã đem mỗi miếng cơm nghiền thật nhỏ, rồi đưa đến bên miệng em gái, mà cô chỉ cần há mồm ngậm vào, thậm chí ngay cả việc nhấm nháp cũng không cần.

Anh trai đã nói đến mức này, Tại Tại tất nhiên cũng sẽ không làm anh thất vọng.

“Nghe hiểu.” Cô gật đầu nói.

“Tốt, vậy mọi người vào chỗ đi, chúng ta bắt đầu làm việc thôi.”

Theo một tiếng của Ninh Hiên, tất cả mọi người lập tức đứng vào vị trí của bản thân, bắt đầu nhiệm vụ ngày hôm nay.

Hôm nay nhiệm vụ chính là, Tiểu Nguyệt xuất hiện ở trong ảo giác của Nghiêm Phong lúc đứng ở ranh giới của sự sống và cái chết.

Cũng chính là lần đầu tiên nhớ lại.

Yêu cầu về việc làm của Tại Tại, chính là quỳ gối bên người ‘ ca ca ’ trọng thương, gương mặt lo lắng mà nhìn hắn, đánh tan suy nghĩ muốn từ bỏ của hắn, để hắn sinh ra dụng vọng sống muốn báo thù.

*

Nghiêm Phong người đầy vết máu, ngã xuống dưới vách đá một cách chật vật suy yếu, tuyệt vọng chờ đợi cái chết dần đến.

Cả đời hắn…… Cứ kết thúc như vậy sao?

Bộ não dần dần hỗn loạn đã không thể nghĩ ra câu trả lời cho câu hỏi này, hắn chỉ có thể mở đôi mắt đang dần mờ đi và cảm nhận được hơi thở của chính mình đang dần yếu đi.

Cứ…… Như vậy đi.

Dường như một ông lão đã sống cả một đời, đã đi cả trăm nơi, hắn bắt đầu như đèn dần cạn dầu, không thể kháng cự lại vận mệnh, sự thâm trầm mỏi mệt bao phủ lấy hắn, giống như từng cánh tay của bóng đêm đưa ra, lôi hắn xuống vực sâu để rồi không thấy ánh sáng nữa.

“Ca……”

Người vào lúc gần c.h.ế.t hết sức, luôn dễ dàng sinh ra ảo giác.

Nhưng biết rõ là ảo giác, nhưng khi nghe thấy tiếng nói ngọt ngào hay xuất hiện vào các giấc mơ hàng đêm, Nghiêm Phong vẫn phản xạ có điều kiện mà mở to hai mắt.

Dường như muốn nỗ lực lần cuối, thấy rõ bộ dáng của bạch y thiếu nữ trước mắt.

Đó là muội muội của hắn.

Loading...