Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 269
Cập nhật lúc: 2024-10-12 10:04:28
Lượt xem: 38
Nhưng mà, , nguyên liệu làm món bóng này là do chính bà chuẩn bị, một lúc nữa sẽ phải chiên sơ qua, dù bề ngoài có xấu xí một chút cũng không ảnh hưởng đến độ ngon của nó.
Thôi vậy là đủ rồi.
Nghĩ như vậy , vì không đả kích lòng tự tin của cháu gái, bà Ninh không làm trái lương tâm mà khích lệ cháu gái nhỏ: “Tại Tại lần đầu tiên làm được như vậy là tốt rồi, giỏi quá, tiếp tục cố lên.”
“Dạ.”
Tiểu Tại Tại lại cúi đầu, tiếp tục lăn lộn làm viên thứ hai, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên, có lệ mà đáp lại bà nội một tiếng, liền tiếp tục nặn nặn bóp bóp.
Dường như con bé có vẻ muốn tạo ra một viên thịt đẹp hơn, nhưng thật không may, tâm trí bé đang cố gắng chỉ huy, nhưng đôi tay của bé có ý riêng, bé không khống chế được. Cuối cùng, viên thịt được ra lò mang hình dạng mới là một con nhím biển.
Trong lúc vô tình liếc nhìn chậu nước nóng một cái, Ninh nãi nãi: “……”
Biểu tình của bà hơi có chút rối rắm, rất muốn hỏi cháu gái nhỏ: Làm thế nào mà bé con có thể tạo ra một viên thịt mà cả người nó toàn là gia nhọn sởn óc người như vậy?
Vừa lúc Tiểu Tại Tại nâng lên, nhìn thấy trên mặt bà Ninh ngưng tụ sự tò mò, lập tức làm viên thứ ba cho bà xem.
Chỉ thấy bé làm theo các bước mà bà Ninh dạy ban nãy, hoàn thành động tác nặn viên trước tiên, tuy rằng viên có chút không giống thịt viên, nhưng cũng xem như là một viên bình thường.
Sau đó……
Dường như muốn biến viên thịt này tròn hơn chút, Tiểu Tại Tại cầm cái muỗng không ngừng lắc nó qua lại.
Lại quên mất thịt băm rất dính, mỗi khi viên thịt nhấc ra khỏi thì sẽ mất một chút thịt ở viên đi, sau đó chính là viên- nhím biển-thịt được ra lò.
Nhìn thấy lại làm được một viên nữa, Tiểu Tại Tại đã bình tĩnh.
Bé dùng cái thìa đem ‘ nhím biển ’ từ trên tay bé thả xuống dưới, sau đó cho vào trong nước nóng định hình.
Hình dạng được giữa lại, nhìn hai viên- nhím biển- thịt ở trong nước song song với nhau, còn rất thú vị.
“Làm thôi, không được chơi.”
Lòng hiếu kỳ được thỏa mãn, bà Ninh ngay lập tức trở mặt nhanh hơn bánh tráng, kéo cháu gại lại dạy dỗ một hồi, kiên nhẫn dạy dỗ bé lên viên như thế nào, rồi nên cho cái thìa này vào trong nước ấm để thịt không bị dính vào thìa.
Sau mấy lần học, Tiểu Tại Tại cuối cùng có thể nặn ra một viên thịt giống mô giống dạng.
Chỉ là tay bé tương đối nhỏ, nặn ra được một viên nho nhỏ, tròn tròn, nhìn khá giống bé đáng yêu.
“Hì hì…… bà nội nặn viên to, Tại Tại nặn viên nhỏ!”
Tiểu Tại Tại bị mấy viên thịt mình làm, làm cho tức cười.
Hai bà cháu hợp lực, nhanh tay làm nồi thịt băm nhuyễn thành từng viên.
Công việc còn lại thuộc về bà nội Ninh, còn Tiểu Tại đã bị đuổi ra khỏi bếp để hoàn thành nhiệm vụ học tập mà anh hai giao.
Trước tiên bà Ninh vớt những viên đã tạo hình trong nước nóng ra, lăn qua một lớp bột mì rồi ném từng viên một vào chảo để chiên.
Thịt viên làm theo cách này giòn bên ngoài, mềm bên trong, không chỉ rất đậm đà mà còn có nước súp bên trong, khi cắn xuống thì nước thịt chảy ra, vị ngon đó ...
Là một món ngon khó cưỡng!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-269.html.]
Sau đó lại lấy phần viên thịt chưa chiên đi làm canh, món này lại lòng người xuyến xao hơn nhiều.
Khó trách Tiểu Tại Tại lại thích ăn như vậy.
Bà nội Ninh nhanh chóng chiên cả một nồi bóng vừa bưng ra, sau đó lại làm thêm phần canh thịt viên, nghĩ sẽ cho các cháu ăn ngon nên chuẩn bị cho mỗi người một đĩa rồi gửi đến phòng của hai cháu.
Nhận được thịt viên Tiểu Tại Tại đồng thời còn nhận được một nhiệm vụ nhỏ.
Làm một chân chạy vặt, ăn xong rồi đứng dậy đi đưa một phần cho Cố Diệp Chu.
Đối với việc hôm nay về muộn, bà Ninh có chút áy náy nhỏ.
Rốt cuộc bản thân nhận tiền cơm của Cố gia, kết quả lại bởi vì nhất thời ham chơi đến cao hứng, quên luôn việc nấu cơm cho các cháu, đây quả thực là hành động vô trách nhiệm.
Vì vậy, bà đã đặc biệt làm phần thịt viên này vào ban đêm.
“Cháu đi trước đưa thịt viên cho anh Cố trước đây.”
Tiểu Tại Tại nghĩ , cảm thấy rằng thịt viên sẽ không ngon nếu để bị lạnh, vì vậy bé đứng dậy trước, chọn một phần thịt viên mà bà đưa cho bé, bước ra khỏi nhà và chạy nhanh sang Cố gia giao đồ.
Trước khi đưa thịt viên, Tiểu Tại Tại còn cố ý phần thịt viên trong tay, sau khi xác định bên trong không có mấy viên mình tự tay làm có hình thù kì quái, mới yên tâm lớn mật mà ấn vang chuông cửa Cố gia.
Xem ra bé còn thật sự biết mấy viên bản thân tự làm hơi xấu xí nên ngượng ngùng khi tặng cho người khác.
Chuông cửa vang lên, trong chốc lát, một bóng người mảnh mai của thiếu niên dần dần đi vào.
Cố Diệp Chu mặc đồ ở nhà cùng với mái tóc ướt bước ra mở cửa cho Tiểu Tại Tại.
Cậu dường như vừa tắm xong, trên cổ còn có một chiếc khăn tắm, những giọt nước chảy ra từ ngọn tóc đều bị khăn thấm vào, ngăn không cho quần áo ướt đẫm.
“Anh Cố, bà nội bảo em mang thịt viên sang cho anh.”
Tiểu Tại Tại như hiến vật quý mà đưa đến trước mặt Cố Diệp Chu , với nụ cười xán lạn.
Cố Diệp Chu nhận hộp thịt viên từ tay Tại Tại.
“Cảm ơn Tại Tại, còn có, như thay anh cảm ơn bà Ninh.”
“Biết rồi ạ.”
Hoàn thành nhiệm vụ, Tiểu Tại Tại đã gấp không chờ nổi mà xoay người chạy chậm về nhà, thịt viên của bé còn đang đợi bé thưởng thức đó.
Thật ra, cậu đã đánh răng rồi.
Nhìn chăm chú bóng Tiểu Tại Tại dần dần biến mất ở phía đối diện, Cố Diệp Chu suy nghĩ.
Mùi thơm của thịt viên vô cùng độc đoán, lúc này đang muốn khoan vào mũi Cố Diệp Chu, cậu không nhịn xuống, cầm lấy đưa vào trong miệng.
Một ngụm cắn xuống, nước lẩu thơm ngon trào ra, da giòn, bên trong mềm mặn, quả là món ngon hiếm có.
Nhịn không được lại ăn thêm viên nữa.
Cố Diệp Chu biên xoay người trở về phòng, vẻ mặt vô bình tình nhai thịt viên, nghĩ thôi chốc nữa đánh răng lại lần nữa cũng không phiền lắm.