Thập niên 70 Mẹ bé là người xuyên thư - Chương 262
Cập nhật lúc: 2024-10-11 09:59:26
Lượt xem: 35
“Sao muộn như vậy mới trở về?”
Bà Ninh ước tính thời gian Tô Hân Nghiên và Ninh Viễn Hàng tan học về nhà, sớm đã nấu xong cơm ở nhà chờ.
Kết quả đợi gần hai tiếng đồng hồ, mới thấy con dâu đưa hai đứa nhỏ trở về, mà con trai thì không thấy bóng dáng đâu.
“Tại giữa đường tụi con gặp chuyện nên mới bị trì hoãn.” Tô Hân Nghiên giải thích đơn giản .
“Chuyện gì mà để mấy đứa trì hoãn lâu như vậy? Thức ăn đều đã bị lạnh mất rồi.” Bà Ninh hơi nhíu mày, còn chưa kịp tức giận, trong lòng n.g.ự.c liền xuất hiện một con heo nhỏ mềm mại.
“Bà nội, Tại Tại đói bụng, trong nhà có gì ăn không vậy?”
Tiểu Tại Tại ôm bà nội mềm như bông mà làm nũng.
“Có có có, bà nội còn làm món thịt kho tàu mà bé con nhà ta thích ăn nhất đó!”
Vừa nghe cháu gái nhỏ nhà mình đói bụng, bà Ninh lập tức không rảnh lo tức giận, vội nắm nắm tay bé đi vào trong nhà.
Trước khi theo bà nội vào nhà, Tiểu Tại Tại còn cố ý nhìn xung quanh, lúc không nhìn thấy thân ảnh bé lo lắng đề phòng từ nãy tới giờ, tức khắc nhẹ nhàng thở ra, sau đó lại có chút tò mò.
“Bà nội, anh cả và anh hai đâu rồi ạ đâu?”
Bà Ninh: “Anh cả con ăn cơm xong thì đi ra ngoài chạy bộ, còn anh hai con nhờ Tiểu Hàn nhắn với cả nhà, nói là trường học có việc, nên không trở lại.”
“May quá xá!”
Niềm vui tới quá mức đột nhiên, thế nên làm cho Tiểu Tại Tại nhất thời mất bình tĩnh.
Giây tiếp theo, ý thức được bản thân có chút hưng phấn quá độ, Tiểu Tại Tại vội dùng tay che miệng lại, cười ha ha, mạnh mẽ che giấu: “Bà nội con đói bụng quá, chúng ta nhanh đi ăn cơm đi.”
“Được.”
Bà Ninh cười, ánh mắt hiền hoà, đối với hành động mừng rỡ mất bình tĩnh này của cháu gái biết nhưng không vạch trần.
Không chỉ Tại Tại, ngay cả Ninh Hiên biết được đêm nay anh hai không về nhà đều vui đến mức không nhịn được.
“Nếu anh hai có thể mỗi tuần đều không về nhà thì hay biết mấy.”
Một bên ăn thịt kho tàu, Ninh Hiên một bên phát ra câu cảm thán, sau đó đã bị em gái mình mắng.
“Không được! Nhất định phải để cho anh hai về nhà!”
Tiểu Tại Tại ngậm một miếng rau, nãi hung nãi hung trừng mắt nhìn anh ba, đúng là bé có chút sợ anh hai, nhưng cũng thích anh hai nhất, nên bé không thích anh hai không về nhà chơi!
“Ninh Tại Tại, đang ăn không được noi chuyện, còn nữa, không được mắng anh trai, không biết lớn nhỏ gì hết.”
Vẻ mặt Tô Hân Nghiên lộ ra vẻ không vui mà liếc mắt nhìn con gái một cái, Tiểu Tại Tại lập tức ngoan ngoãn cúi đầu ăn cơm.
Làm bộ vừa rồi người vừa mắng người không phải là bé.
Mà Ninh Hiên bên kia, không đợi mẹ mắng mình, lập tức thành khẩn xin lỗi: “Mẹ con sai rồi, con không nên nói lung tung.”
Thật ra cậu cũng biết không thể nào có chuyện anh hai không về nhà mỗi tuần, nhưng cũng không phải do mình nhất thời lỡ miệng sao.
Nhìn ra biểu tình có chút giảo hoạt của Ninh Hiên, Tô Hân Nghiên nhướng mày, nói nhẹ: “Chuyện này, chốc nữa mẹ sẽ nói lại với thằng hai.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-me-be-la-nguoi-xuyen-thu/chuong-262.html.]
Nháy mắt cô đã thu hoạch được một đôi mắt hoảng sợ.
“Mẹ, mẹ con rồi mẹ ơi, mẹ đừng hại con mà, tha cho con lúc này đi mà mẹ, mẹ là mẹ con đó, chẳng lẽ mẹ có thể để anh hai lấy bài tập để làm mồ cho con sao?”
Vẻ mặt Ninh Hiên nhăn lại, ‘ khóc lóc thảm thiết ’ xin tha.
Bị vẻ mặt thống khổ của con trai nhỏ làm cho buồn cười, Tô Hân Nghiên vỗ nhẹ cậu một phen: “Hiện tại biết cũng đã hối hận, về sau phải chú ý nhớ chưa, không thể nói lung tung biết không?”
“Dạ dạ dạ……”
Ninh Hiên gật đầu như mổ thóc, ngay sau đó dùng cặp mắt phá lệ xinh đẹp đào hoa bling bling mà nhìn chằm chằm vào bà mẹ già nhà mình.
Cũng may Tô Hân Nghiên chỉ muốn cảnh cáo nhỏ với con trai nhỏ, không phải thật sự muốn hố cậu, liền đại phát từ bi gật đầu: “Được rồi, ăn cơm đi thôi, mẹ con cũng không phải là loại người lắm mồm.”
Ninh Hiên: “…… Cảm ơn mẹ.”
Có nội hàm.
“Hì hì……” Tiểu Tại Tại nhìn thấy cảnh thảm của anh ba, không chút phúc hậu nào mà cười, ngay sau đó bị Ninh Hiên trả thù nhéo má mỡ trên mặt, tức khắc không vui vẻ, cũng thò tay niết lại.
Mắt thấy hai anh em sắp đánh nhau náo loạn trên bàn ăn, Tô Hân Nghiên giương mắt đảo qua: “"Ai lại dám gây chuyện, hiện tại mẹ ngay lập tức đi tìm anh hai của hai đứa nói cho anh của mấy đứa biết người chưa làm bài tập nhé.”
Tuy rằng làm hại hai đứa nhỏ không làm bài tập chính là bọn họ, nhưng chiêu này cũng không gây cản trở trong việc uy hiếp.
Quả nhiên, vừa nghe thấy uy danh đại ma vương của Ninh Hàng, hai con quỷ nhỏ lập tức an tĩnh như gà, ngoan ngoãn vùi đầu ăn cơm.
Sau khi ăn xong, sợ mẹ lại lấy việc không làm bài tập ra uy hiếp, hai người rất tự giác mà về phòng của mình làm bài tập.
Lượng bài tập của Tiểu Tại Tại khá ít, chỉ tốn một giờ liền làm xong.
Bé là người đầu tiên làm xong bài tập và nhảy ra ngoài sung sướng, muốn vào phòng bà nội làm nũng đòi đồ ăn vặt, nhưng ngay khi chạy ra ngoài, bé đã ngã nhào vào một vòng tay đầy nóng nực và mồ hôi.
“Ai nha! Hôi quá!”
Tiểu Tại Tại ngay khi ngửi thấy mùi mồ hôi, lập tức che lại cái mũi, chạy trốn.
Sau đó đã bị người ta bắt được, cố ý ôm vào trong n.g.ự.c cọ hai nhát: “Con nhỏ không có lương tâm này, trước kia anh cả đối tốt với em tất cả đều uổng phí rồi hả, cư nhiên còn dám chê anh hôi?”
Thì ra Tiểu Tại Tại đụng vào người chính là Ninh Hàn chạy bộ rèn luyện mới về.
“Anh trai hô, không cho chạm vào em!”
Tiểu Tại Tại đang vất vả muốn đẩy người anh cả đang dính đầy mùi mồ hôi ra, nếu không lại phải dính thêm cái mùi hôi trên người anh cả, bé lập tức chuồn khỏi Ninh Hàn như một con thỏ, trực tiếp nhảy xuống lầu.
“Chậm một chút, cần thận không bị ngã đó.”
Ninh Hàn lo lắng mà ở phía sau lớn tiếng dặn dò, kết quả liền thấy em gái anh càng chạy nhanh hơn .
“……”
Bỏ đi vẫn nên về phòng lấy quần áo tắm rửa đi.
Tiểu Tại Tại chạy đến dưới lầu, mới phát hiện ba ba đã về, đang nói chuyện với mẹ và bà nội dưới phòng khách, lập tức ủy khuất chui vào trong lòng n.g.ự.c ba ba cọ mấy cái rồi mới cáo trạng.
“Anh cả con thật hư mà, kia đợi chút nữa ba ba cùng con đi tẩn người này một trận nhé?” Ninh Viễn Hàng một bên dùng năm ngón tay vừa dỗ dành cô vừa dùng năm ngón tay đưa cho mái tóc rối bù của con gái.
"Không, ba không được phép đánh anh trai."