Thông báo
Nếu quý độc giả thấy nội dung đọc của mình bị mất chữ, nội dung lộn xộn. Xin vui lòng tải lại trang để có tiếp tục đọc. MonkeyD chân thành xin cảm ơn!

Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 64.

Cập nhật lúc: 2025-03-03 16:36:51
Lượt xem: 1,788

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Tri Tri một lúc đầy thích thú, mãi cho đến khi họ kết thúc buổi huấn luyện và rời , cô mới cùng Lương Tiểu Ngũ tiếp tục canh giữ đống ống thép.

Lương Tiểu Ngũ chút vui mừng: “em thích xem họ huấn luyện lắm, năm nay em tròn mười tám , bố em mùa đông sẽ gửi em quân đội.”

Hạt Dẻ Rang Đường

Nói xong, đầy mong chờ: “bố em quân đội, ăn uống ở đó , chắc chắn sẽ ăn no mỗi ngày, mùa đông cũng sợ đói.”

Khương Tri Tri Lương Tiểu Ngũ lải nhải, nghĩ đến những chuyện khác. Cô mới xem qua buổi huấn luyện của Chu Tây Dã, một ý tưởng nảy sinh trong đầu, giúp Chu Tây Dã thiết kế một phương án huấn luyện, áp dụng những phương pháp huấn luyện tiên tiến thực tế hiện tại.

Cách như chắc chắn sẽ mang hiệu quả gấp đôi.

Khương Tri Tri chống cằm, chăm chú mặt nước phía mà ngẩn ngơ.

Trong đầu cô bỗng nhiên nghĩ đến vết thương eo của Chu Tây Dã, vết thương của khá hơn ? Cô chút hối hận, lúc khi huấn luyện, đều học cách xử lý vết thương ngoài da, mà cô lười học kỹ, nếu thì cũng thể giúp Chu Tây Dã xử lý vết thương .

Chờ đến trưa, Đổng Tân Quốc vẫn đến, lẽ sẽ đến nữa. Lương Tiểu Ngũ bên cạnh yên, chạy chơi.

Khương Tri Tri vẫy tay: “Tiểu Ngũ, em về , chị ở đây trông coi, tiện thể với dì Phượng Mai một tiếng, bảo ăn cơm , chị sẽ về muộn một chút.”

Lương Tiểu Ngũ đáp một tiếng, nhảy nhót một cái liền biến mất.

Khương Tri Tri tìm một chỗ râm mát xuống, tay cầm cây gậy quét lá khô bên cạnh, cố gắng nghĩ xem để hợp lý và hợp tình để khiến Chu Tây Dã tin tưởng phương án huấn luyện của ?

Nói với là cô “mượn” từ Khương Chấn Hoa ?

Rõ ràng là thể, Khương Chấn Hoa là một cán bộ văn phòng, những thứ căn bản thông thạo.

Hay là cô nhặt đường?

Khương Tri Tri gõ nhẹ đầu , cô còn tin lời , Chu Tây Dã tin ?

Cô ngẩng đầu lên thì thấy Chu Tây Dã xuất hiện trong tầm mắt, một tay cầm một túi hồ sơ, tay cầm hộp cơm bước về phía cô.

Khương Tri Tri ngạc nhiên dậy, còn Chu Tây Dã từ cây cầu phía qua lúc nào, dịu dàng với :

“Đội trưởng Chu, đến đây?”

Ánh mắt của Chu Tây Dã dừng khuôn mặt cô một lúc, đưa hộp cơm cho cô:

“Vừa nãy ở bên thấy cô, chút chuyện qua đây tìm cô, chắc cô ăn cơm chứ? Hôm nay nhà ăn bánh bao, mùi vị khá ngon.”

Nói tùy ý, động tác càng tùy ý hơn.

Khương Tri Tri đành nhận lấy hộp cơm: “Có chuyện gì ?”

Chu Tây Dã cô ở đây, Khương Tri Tri ngại dám ăn cơm, mở túi hồ sơ, lấy một tấm bản đồ:

“Chúng cũng một kế hoạch dẫn nước giống như các cô, chỉ điều vị trí doanh trại dòng chảy xiết như ở Thôn Thanh Tuyền, ở đây mặt sông khá rộng, dòng nước chảy nhẹ, như sẽ tác động mạnh, liệu thể sử dụng phương pháp của cô ?”

Khương Tri Tri nghiêng qua bản đồ trong tay Chu Tây Dã, đó là con sông gần doanh trại, các ký hiệu đó cũng đơn giản, cô khẽ “ư” một tiếng, đưa tay chỉ dấu bản đồ:

“Thực thể nghĩ cách cải tạo ở đây một chút.”

Chu Tây Dã Khương Tri Tri gần , nhẹ nhàng hỏi:

“Cải tạo như thế nào?”

Nhìn cái đầu nhỏ của Khương Tri Tri sắp chạm cánh tay , ngón tay trắng muốt của cô chỉ bản đồ và gõ gõ, giọng trong trẻo:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-64.html.]

“Có thể nghĩ cách chắn ở đây, can thiệp nhân tạo thì dòng nước sẽ mạnh hơn.”

Chu Tây Dã gật đầu: “Thực thể, nhưng lúc đó, liệu thể mời cô đến kỹ thuật viên cho chúng ?”

Khương Tri Tri ngạc nhiên ngẩng đầu, “A” một tiếng mới nhận , từ lúc nào cô gần Chu Tây Dã như , mũi cô gần chạm quần áo , thể ngửi thấy mùi khí lạnh , hôm nay còn mang theo mùi xà phòng hoa nhài nhàn nhạt.

Mà khuôn mặt Chu Tây Dã cũng gần ngay mắt, thể thấy rõ đôi mắt sâu thẳm của , còn chiếc mũi cao thẳng, đôi môi mềm mại, dịu dàng.

tự chủ nhớ giấc mơ hôm đó trong xe, trong mơ cô ôm mặt Chu Tây Dã hôn , khỏi nuốt một ngụm nước miếng, mặt đỏ bừng, lùi một bước, tai đỏ ửng như thể dính máu.

Chu Tây Dã chăm chú vành tai cô, ánh mắt tối , nhưng giả vờ thấy phản ứng kỳ lạ của Khương Tri Tri, thản nhiên gấp bản đồ: “Về chuyện kỹ thuật viên, cô cân nhắc ?”

Khương Tri Tri một tay ôm chặt hộp cơm, ngón tay cứ gãi gãi đó để che giấu sự bối rối trong lòng: “Để nghĩ , đợi xong việc ở đây .”

Chu Tây Dã từ từ gấp bản đồ , cho túi hồ sơ: “Được , chúng cũng gấp, phiền cô nghỉ ngơi nữa, đây.”

Khi rời , sờ sờ chiếc khăn voan mềm trong túi, nhưng cuối cùng vẫn đưa cho cô.

Bây giờ vẫn lúc, với cô gái thông minh , cần kiên nhẫn một chút, từng bước dẫn dắt cô ở đó mới tiếp.

Khương Tri Tri đỏ mặt Chu Tây Dã rời , ôm hộp cơm xuống, đưa tay sờ mặt vẫn còn nóng.

Cô thật sự thể chịu đựng nổi nữa!

Đạo đức của cô sắp sụp đổ sắc .

Chiếc hộp cơm bằng nhôm cũ, loại lớn, mở nắp bên trong năm sáu cái bánh bao, bên cạnh còn vài miếng thịt hộp, là vật phẩm chiến đấu, thỉnh thoảng trong các buổi huấn luyện, quân đội cũng ăn như thế.

Khương Tri Tri bánh bao và thịt hộp, trong lòng cảm thấy xúc động, thậm chí sâu thẳm trong trái tim, cô bất giác cảm thấy chút lưu luyến Chu Tây Dã, mỗi ở bên cạnh, cô cảm thấy an tâm.

Đóng nắp hộp cơm , định mang bánh bao và thịt hộp về chia cho Lương Đại Tráng và ăn.

Chưa từng yêu ai trong đời, bây giờ cô chút mơ hồ, và đang suy nghĩ liệu nên thừa nhận với Chu Tây Dã rằng cô là Khương Tri Tri ?

Khương Tri Tri nghĩ mãi mà , mãi cho đến khi Lương Tiểu Ngũ ăn xong và chơi đủ trở về cô, cô mới ôm hộp cơm trở về.

Lão Lương ăn xong và đến Ủy ban thôn tính toán điểm công tháng Tám, còn Dương Phượng Mai đang ở sân đan áo len, thấy Khương Tri Tri về liền nhanh chóng cất sợi len bắt đầu, để sang một bên:

“Sao giờ mới về? Ăn cơm ? Nồi còn nóng canh khoai tây đấy, hôm nay dì cạo khoai tây thành sợi rắc một chút bột ngô, dùng mỡ heo và ớt nhỏ xào lên, thơm lắm.”

Nói xong, bà còn định hâm cơm cho Khương Tri Tri.

Khương Tri Tri cũng ngăn cản, đưa hộp cơm cho Dương Phượng Mai:

“Dì ơi, đây là đội trưởng Chu cho cháu, cháu ăn, lát nữa Đại Tráng đồng việc thì bảo ăn.”

Dương Phượng Mai nhận lấy, thấy trong hộp là bánh bao và thịt hộp: “Ôi, cháu ăn , cho thằng nhóc đó ăn thì phí quá.”

Nói xong, bà cũng để hộp cơm nồi hâm .

Khương Tri Tri bên cạnh, Dương Phượng Mai nhóm lửa.

Dương Phượng Mai vẫn tiếc nuối: “Con đội trưởng Chu thật, đức hạnh , chắc chắn sẽ thành lãnh đạo lớn.”

Bỗng dưng bà chuyển đề tài: “Nếu mà kết hôn thì mấy, hai đứa thật là xứng đôi.”

Loading...