Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Thập Niên 70: Mặt Lạnh Quân Thiếu Bị Tiểu Kiều Thê Chinh Phục - Chương 352.

Cập nhật lúc: 2025-05-09 01:49:26
Lượt xem: 76

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VmPpcxhWq

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Biên Chiến im lặng một lúc rồi nói: “Anh sẽ nghĩ cách, em chắc chắn là nhà họ Chu sao?”

Biên Tiêu Tiêu gật đầu: “Chắc chắn rồi! Nếu không phải bọn họ thì còn ai có thể giúp Khương Tri Tri chứ?!”

Thời gian thăm gặp kết thúc, trước khi rời đi, Biên Tiêu Tiêu khóc lóc thảm thiết: “Anh, anh nhất định phải giúp em ra ngoài đấy!”

Biên Chiến rời khỏi nhà giam, đứng trước cửa rất lâu.

Tình nghĩa thuở thiếu niên giữa Biên Chiến và Chu Tây Dã là thật. Chỉ là về sau, Chu Tây Dã ngày càng xuất sắc, ánh hào quang của Chu Tây Dã lấn át Biên Chiến, khiến Biên Chiến nảy sinh tâm tư khác.

Trên đời này có rất nhiều người giỏi hơn Biên Chiến, nhưng anh ta không thể chấp nhận việc một người kém anh ta hai tuổi như Chu Tây Dã lại giỏi hơn mình.

Chu Tây Dã càng nổi bật, Biên Tiêu Tiêu lại càng thích.

Tình cảm của Biên Chiến đối với Biên Tiêu Tiêu cũng rất phức tạp: yêu thích nhưng không thể nói ra, khao khát nhưng bị đè nén, lý trí và đạo đức giằng co lẫn nhau.

Biết Biên Tiêu Tiêu thích Chu Tây Dã, Biên Chiến thậm chí còn thở phào nhẹ nhõm. Anh ta nghĩ rằng nếu Biên Tiêu Tiêu gả cho Chu Tây Dã, anh ta có thể thường xuyên gặp Biên Tiêu Tiêu. Hơn nữa, khi Chu Tây Dã và anh ta trở thành người một nhà, có lẽ lòng đố kỵ của anh ta cũng sẽ vơi bớt phần nào.

Biên Chiến giúp Biên Tiêu Tiêu gửi đồ cho Chu Tây Dã, tạo cơ hội cho họ, nhưng không ngờ Chu Tây Dã lại bất ngờ gặp chuyện. Vì sự can thiệp của Chu Thừa Chí, Chu Tây Dã bị điều từ tiền tuyến về, từ một anh hùng trở thành kẻ thất bại.

Danh tiếng và tiền đồ của Chu Tây Dã đều rơi vào bế tắc.

Biên Tiêu Tiêu vì sợ bị liên lụy nên lập tức kết hôn.

Biên Chiến cũng cho rằng Chu Tây Dã sẽ không còn là mối đe dọa với mình nữa.

Nhưng ai ngờ chỉ vài năm sau, Chu Tây Dã lại dựa vào năng lực quân sự xuất sắc cùng những nhiệm vụ nguy hiểm cận kề cái c.h.ế.t mà một đường thăng tiến.

Lúc đó, Biên Chiến nhận được một nhiệm vụ đặc biệt. Ban đầu, anh ta không muốn đi vì lo rằng khi trở về, Chu Tây Dã đã ở một vị trí mà anh ta không bao giờ với tới được.

Nhưng cuối cùng, vì một số lý do, anh ta buộc phải nhận nhiệm vụ đó. Sự căng thẳng tột độ, mỗi ngày như đi trên lưỡi dao, khiến anh ta một lần nữa phản bội lý tưởng và niềm tin của mình.

Biên Chiến đứng bên đường, suy nghĩ rất nhiều, nghĩ về cuộc đời mình những năm qua, nghĩ về Chu Tây Dã bây giờ có hôn nhân viên mãn, con cái đủ đầy.

Còn anh ta khi trở về thì gia đình đã tan vỡ…

Biên Chiến đến bệnh viện tâm thần thăm Uông Thanh Lan.

Người phụ nữ từng kiêu hãnh ngày nào giờ đây tiều tụy, tóc bạc trắng. Khi nhìn thấy anh ta, ánh mắt bà ta có chút đờ đẫn, nghiêng đầu nhìn anh ta rất lâu.

Biên Chiến lặng lẽ ngồi bên giường bà ta một lúc. Khi Biên Chiến chuẩn bị đứng dậy rời đi, Uông Thanh Lan đột nhiên lên tiếng: “Là cô ta… cô ta đã trở về… Biên Tố Khê đã trở về…”

Buổi trưa, Chu Tây Dã ra ngoài, đến tận khuya mới về.

Hai đứa trẻ đã ngủ từ lâu. Ngày mưa không thể ra ngoài chơi, chúng quậy phá trong nhà đến kiệt sức nên ngủ rất sớm.

Phương Hoa và Chu Thừa Ngọc cũng lên lầu nghỉ ngơi cùng hai đứa nhỏ, chị Trần sau khi dọn dẹp xong bếp cũng đi ngủ sớm.

Chỉ còn Khương Tri Tri ngồi trong phòng khách chờ Chu Tây Dã.

Thấy anh che ô bước vào, cô lập tức đứng dậy đón: “Anh ăn cơm chưa?”

“Không kịp ăn, để anh tự làm chút gì đó.”

Chu Tây Dã gấp ô lại rồi bước vào nhà, trước tiên nhìn vào khu vực rào chắn trong phòng khách nhưng không thấy hai đứa trẻ đâu: “Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ đâu?”

Khương Tri Tri cười, chỉ lên lầu: “Ngủ rồi. Hôm nay chán quá, quậy suốt cả buổi mới ngủ. Để em hâm nóng cơm cho anh.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mat-lanh-quan-thieu-bi-tieu-kieu-the-chinh-phuc/chuong-352.html.]

Chu Tây Dã lại hỏi: “Bố có ở nhà không?”

“Bố gọi về nói tối nay có cuộc họp, sẽ ngủ lại ở ký túc xá.”

Vừa nói, Khương Tri Tri vừa đi về phía bếp. Chu Tây Dã cũng theo vào.

Lần này, không đợi Khương Tri Tri hỏi, anh chủ động nói về chuyện anh ra ngoài: “Anh đến gặp cấp trên cũ của anh và Biên Chiến để tìm hiểu về nhiệm vụ lần này của anh ta.”

Khương Tri Tri tò mò: “Sao rồi?”

Chu Tây Dã nhíu mày: “Có vẻ như đã xảy ra vấn đề gì đó. Hiện tại anh ta bị hạn chế tự do, không thể tùy ý rời khỏi Bắc Kinh.”

Anh cảm thấy rất sốt ruột. Nếu trước khi đi, anh không thể giải quyết xong chuyện của Biên Chiến, thì làm sao anh có thể yên tâm rời đi được?

Khương Tri Tri nấu một bát mì, hâm nóng thức ăn còn dư từ buổi trưa, rồi xới cho Chu Tây Dã một tô đầy:

“Ăn cơm trước đã. Anh cũng đừng quá sốt ruột, chúng ta không biết anh ta về Bắc Kinh từ khi nào, cũng không rõ đang ở đâu hay đã làm những gì. Hơn nữa, anh ta có khả năng phản trinh sát rất mạnh.”

“Muốn tìm được điểm yếu của anh ta trong thời gian ngắn là điều không dễ.”

Cô nghĩ Chu Tây Dã đã ra ngoài cả buổi, có lẽ cũng chưa thu hoạch được gì, sợ anh có áp lực trong lòng nên vội vàng an ủi.

Chu Tây Dã khẽ cười: “Từ chỗ lãnh đạo cũ đi ra, anh lại tìm Triệu Hải Dương, bọn anh cùng đến bệnh viện tâm thần. Lúc bọn anh ra khỏi đó, Biên Chiến đã đến.”

Khương Tri Tri ngạc nhiên: “Hai người đến tìm Uông Thanh Lan sao?”

Chu Tây Dã gật đầu: “Anh để Triệu Hải Dương vào trong nói vài câu với bà ta. Bà ta chắc chắn sẽ kể lại với Biên Chiến.”

Nhiều năm nay, Khương Tri Tri chưa từng nghe tin tức gì về Uông Thanh Lan: “Bà ta chẳng phải đã điên rồi sao? Liệu có nói gì không?”

Chu Tây Dã chắc chắn: “Sẽ nói. Những năm qua, bà ta sống trong bệnh viện tâm thần nhưng không hề chịu khổ.”

Khương Tri Tri cảm thấy khó hiểu: “Sao lại không chịu khổ được? Nhà họ Biên đã sụp đổ, nhân viên bệnh viện xưa nay đều dựa vào thân phận bệnh nhân mà đối xử. Sao bà ta lại không chịu khổ? Chuyện này không bình thường.”

Chu Tây Dã cũng thấy kỳ lạ: “Anh nhìn bà ta qua cửa sổ, quần áo sạch sẽ, dù có gầy gò, tiều tụy. Anh còn nhìn những bệnh nhân khác, nhiều người mặc áo bệnh nhân lâu đến mức bạc màu, không còn nhận ra màu sắc ban đầu.”

Khương Tri Tri “à” một tiếng: “Không thể nào. Những năm qua, chúng ta không quan tâm đến chuyện này, thậm chí em còn nghĩ Uông Thanh Lan chắc cũng chẳng chịu nổi, sống sót được hay không cũng là vấn đề. Hai năm trước, người bình thường còn khó mà sống, huống hồ là bệnh nhân tâm thần.”

“Là ai? Ai đã giúp bà ta? Biên Chiến sao?”

Chu Tây Dã lắc đầu: “Không phải. Biên Chiến hoàn toàn không biết gì về tình hình bên này. Anh ta cũng chỉ mới về Bắc Kinh, làm sao có thể sắp xếp được chuyện này? Sáng mai anh sẽ đi tìm bố.”

Khương Tri Tri bật cười: “Đúng rồi, nếu chúng ta không giải quyết được thì cứ tìm bố. Quan hệ và nhân mạch của bố chắc chắn mạnh hơn, tra ra cũng nhanh hơn. Hơn nữa, có quyền mà không dùng thì chẳng phải lãng phí sao.”

Sau khi nghe Chu Tây Dã kể về chuyện của Biên Chiến, Chu Thừa Chí có chút không tin nổi:

“Biên Chiến thuộc bên tổng cục, bọn họ dùng người qua loa vậy sao? Không điều tra lý lịch trước à?”

Chu Tây Dã nhíu mày: “Biên Chiến được giao nhiệm vụ từ trước khi nhà họ Biên sụp đổ.”

Chu Thừa Chí xua tay: “Con làm ở cơ sở nên không rõ quyết sách của cấp trên. Sau khi nhà họ Biên sụp đổ, đường dây của Biên Chiến coi như vô dụng, con phải hiểu điều đó. Huống hồ, những năm qua, cậu ta cũng chẳng lập được công trạng gì. Ngược lại, năm đó con suýt mất mạng chỉ để giúp cậu ta giành được sự tin tưởng.”

“Nên chuyện này không đúng. Có người đang đứng sau giật dây.”

Nói rồi, ông nhìn chằm chằm Chu Tây Dã: “Trong lòng con đã có suy đoán gì chưa?”

Chu Tây Dã gật đầu: “Biên Chiến đã đến đại viện, gặp Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ rồi. Nên con muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, nếu không thì sẽ có chút rắc rối.”

Hạt Dẻ Rang Đường

Ban đầu, Chu Thừa Chí còn có thể bình tĩnh phân tích, nhưng nghe đến việc Biên Chiến đã gặp Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ, ông lập tức trợn mắt, đập bàn đứng bật dậy:

“Nếu nó dám động vào Thương Thương và Tiểu Chu Kỷ, thì đừng trách bố đào cả mồ tổ nhà họ Biên lên!”

Loading...