Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm - Chương 135: Thứ Bẩn Thỉu
Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:09:16
Lượt xem: 12
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kinh Bắc.
Khu gia đình thuộc cán bộ.
Thẩm Tịnh Thư dắt Tiểu Tinh Tinh thẳng một mạch về nhà, dáng vẻ đường hoàng chính đại.
Trên đường, nhiều nhà cán bộ đều thấy, kìm sự tò mò, ngắm đứa trẻ bà dắt theo: "Ôi Tịnh Thư, đây là con cháu nhà họ hàng của cô , trông thật đáng yêu ."
Thẩm Tịnh Thư dừng giới thiệu: "Đây là cháu gái , Tinh Tinh, con gái của Thành Châu và Tiểu Tô, năm nay ba tuổi."
Cái gì?! !
Lục Thành Châu và Tô Đào?!
Lục Thành Châu cô lừa cho thê t.h.ả.m , suýt nữa thì nhận con rơi, truy cứu trách nhiệm của đối phương là lạ , còn cả con nữa?!
Người kinh ngạc đến mức hàm cứ tụt xuống, chằm chằm đứa trẻ.
"Cô... con trai cô và cô rốt cuộc là chuyện gì ?"
" , hồi đó cô lừa con trai cô t.h.ả.m như , Thành Châu vẫn còn ở cùng cô ?"
"Đừng để cô lừa nữa đó."
Mấy nhà cán bộ tình cờ ngang qua cũng dừng bước, tiến gần xem chuyện.
Thẩm Tịnh Thư hôm nay đường đường chính chính dắt cháu về, chính là chính danh cho Tô Đào và Tinh Tinh, hai họ đều sẽ ở Kinh Bắc, khó tránh khỏi tiếp xúc với những , bà con dâu và cháu gái chỉ trỏ.
Thẩm Tịnh Thư hề hoảng hốt, mấy nhà , giọng điệu tự nhiên: "Lừa gì chứ lừa, hồi đó đều là hiểu lầm cả, như mấy đồn . Thành Châu và Tiểu Tô tái hợp từ lâu , Tiểu Tô vì lý do công tác nên một mực phát triển ở Hải Thị, Thành Châu thi thoảng qua thăm cô , lúc ở đó thì nhờ bạn bè chăm sóc."
"Thành Châu tính kín đáo, mấy năm khắp nơi đồn thổi đủ thứ chuyện về và Tiểu Tô, định thanh minh, cho, bây giờ con lớn , công tác của Tiểu Tô điều động về Kinh Bắc, thế nên mới để dắt cháu về cho quen."
"Các xem cháu Tinh Tinh nhà , giống Thành Châu hồi nhỏ , đúng như đúc từ một khuôn ."
"Hóa là ." Mọi nửa tin nửa ngờ, nhưng thấy Thẩm Tịnh Thư đường hoàng chính đại như , nếu thật như lời đồn là Tô Đào bắt Lục Thành Châu nhận con rơi, thì với tư cách là chồng, Thẩm Tịnh Thư khẳng định chấp nhận cô , càng thể dắt đứa trẻ về, xem sự thật tám chín phần giống như bà .
Hơn nữa, đứa trẻ quả thật giống Thành Châu hồi nhỏ.
Đôi mắt , đôi tai và cái cằm .
Nhân lúc đang ngắm đứa trẻ, Thẩm Tịnh Thư hiệu cho cháu gái:
"Tinh Tinh, đây là bà Vương, đây là bà Lý, đây con gọi là cô Trương..."
"Cháu chào bà Vương, cháu chào bà Lý, cháu chào cô Trương..."
Tiểu Tinh Tinh sợ lạ, Thẩm Tịnh Thư giới thiệu, cô bé lập tức hiểu ý, miệng nhỏ ngọt ngào chào hỏi , còn móc kẹo trái cây trong túi , chia cho .
Cái dáng vẻ miệng ngọt rộng rãi , khiến mấy đều mềm lòng, nhịn mà tiến lên thích thú.
Người thì véo má, thì xoa đầu, còn kéo tay nhỏ mũm mĩm.
Tiểu Tinh Tinh như chú mèo con vuốt ve bụng .
"Ôi giời, đứa bé ngoan thật, còn sẵn sàng lấy kẹo của chia, như cháu Hiên nhà cô, trêu cháu sờ chiếc ô tô đồ chơi, thằng nhóc nhè, vật vã lăn lộn."
"Con bé lớn lên cũng đáng yêu, thừa hưởng hết ưu điểm dung mạo của bố , lớn lên khẳng định là một mỹ nhân."
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
"Tịnh Thư, cô bồi dưỡng cho nhé, lớn lên chắc chắn là trụ cột của Đoàn Văn Công nhà cô."
Thẩm Tịnh Thư đến nỗi thấy mắt: "Vẫn xem sở thích của cháu, nếu cháu thích ca hát nhảy múa, thể phát triển theo hướng đó."
Ngay lúc , một giọng hài hòa chen : "Khà khà, là con hoang với ai, đổ lên đầu con trai nhà nào đó, tưởng thật là cháu đích tôn, hai con đều mù cả ."
Sắc mặt đồng loạt đơ cứng, Thẩm Tịnh Thư ngẩng mắt , Tôn Mai thì là ai?
Bà và Tôn Mai đấu đá ba năm nay, nơi nơi đối đầu .
Trong đơn vị thuộc dạng bà thì Tôn Mai, Tôn Mai thì bà .
Thẩm Tịnh Thư chán ghét liếc Tôn Mai một cái: "Có mù cũng thông gia với mày, cứ bám dai như đỉa, thật là xui xẻo!"
"Hừ!" Tôn Mai khinh bỉ ngẩng cao cằm, cũng vòng vo nữa, trực tiếp gọi đích danh, "Thẩm Tịnh Thư, xem bà là cháu điên , một đứa con hoang cũng dám đem khoe, buồn thật."
Thẩm Tịnh Thư đang định đáp trả, Tiểu Tinh Tinh bỗng kéo tay bà: "Bà ơi."
Thẩm Tịnh Thư trừng mắt Tôn Mai, cúi xuống cháu gái với vẻ mặt ôn hòa: "Có chuyện gì Tinh Tinh?"
Tiểu Tinh Tinh chỉ Tôn Mai, giọng non nớt nhưng nghiêm túc: "Bà xem, vai bà ."
Thẩm Tịnh Thư sửng sốt: "Người gì ?"
Tiểu Tinh Tinh: "Cũng , mặt, chỉ hình thôi, á á á, hình cử động , đáng sợ quá bà ơi! Yêu quái lớn đến !"
"Bà ơi cháu sợ... hu hu hu..."
Tiểu Tinh Tinh từ toe toét chuyển ngay sang run rẩy, chui tọt lòng Thẩm Tịnh Thư.
Nghe thấy lời , đều về phía vai Tôn Mai.
"Làm gì gì , Tinh Tinh con nhầm ?"
Tiểu Tinh Tinh lắc đầu: "Trẻ ngoan dối."
"Mắt trẻ con sáng, thấy một thứ chúng thấy cũng bình thường..."
"Quê cũng cách , trẻ con mười hai tuổi, thiên nhãn khép, thể thấy nhiều thứ lớn thấy."
" đúng, năm Kiến Quốc sống ở nông thôn, nhà bên cạnh đứa trẻ cứ bên cạnh giếng nước một phụ nữ mặc đồ trắng đó, lúc đó chỉ nghĩ trẻ con bậy, ai ngờ mở rộng giếng, chui xuống việc, phát hiện bên trong quả thật một bộ quần áo lụa trắng, quan trọng là ai bộ quần áo đó là của ai, trong làng cũng ai thấy ai mặc qua, các kỳ lạ ..."
Mọi ôm lấy cánh tay xoa xoa, chút sợ hãi liếc Tôn Mai.
Tôn Mai giận dữ vỗ mạnh mấy cái lên vai , quát lớn: "Trẻ con bậy các cũng tin! Trên chẳng gì cả!"
Vừa dứt lời, ánh mắt kinh hãi của Tiểu Tinh Tinh đáp xuống vai Tôn Mai: "Bà ơi mặt ... đang... đang với chúng ... oa oa oa oa oa..."
"Đáng sợ quá!"
Tiểu Tinh Tinh ôm chặt Thẩm Tịnh Thư, sợ đến nỗi oà .
Những xung quanh chằm chằm vai Tôn Mai, tưởng tượng cảnh tượng đó, chỉ cảm thấy một trận lạnh buốt, hẹn mà cùng lùi vài bước, cách xa Tôn Mai ít.
Nhìn phản ứng của , Tôn Mai tức giận nghiến răng nghiến lợi, giơ tay chỉ Tiểu Tinh Tinh: "Đồ tiểu thỏ tinh! Nhỏ tuổi giả thần giả quỷ hù dọa , mưu mô ít nhỉ mày!"
Thẩm Tịnh Thu ôm con lùi về phía , vẻ chán ghét: "Tôn Mai, thà tin là còn hơn là , chả trách mấy năm nay tướng mạo của mày đổi hết , mày vẫn tránh xa chúng , kẻo lây xui xẻo cho chúng ."
Lời thốt , đều tỏ vẻ chán ghét Tôn Mai, lùi về phía xa Tôn Mai.
Chẳng ai dính xui xẻo.
Tôn Mai tức giận đến nỗi n.g.ự.c phập phồng, nắm chặt tay, mắt đỏ ngầu trừng trừng Thẩm Tịnh Thư.
Nhìn thấy dáng vẻ hung thần ác sát của bà , chợt nhớ : "Úi trời, mấy hôm Tôn Mai ôm cháu gái một cái, cháu về nhà liền sốt cao, chúng còn tưởng do sức khỏe cháu , bây giờ xem , thể là..."
Người đó như chợt hiểu Tôn Mai, vẻ mặt hãi hùng.
Một khác vỗ trán: "Cô cũng nhớ , cháu ai trêu cũng , nhưng cứ thấy Tôn Mai là , chừng cũng là thứ vai bà dọa đấy..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-135-thu-ban-thiu.html.]
Lời của hai càng thêm chứng minh cho lời của Tiểu Tinh Tinh.
Trong chốc lát, mấy nhà như thủy triều "ùa" lùi về phía , lùi thẳng năm sáu mét, mấy túm tụm với , dừng liền bắt đầu phủi vạt áo và ống tay áo, tựa hồ phủi thứ gì đó bẩn thỉu vô hình.
"Tôn Mai, mày nhanh , đừng ngoài hại chúng nữa."
"Tốt nhất về nhà tìm đại tiên để trừ tà cho... thứ bẩn thỉu ám sẽ tổn hại dương thọ, c.h.ế.t sớm nhiều năm đấy."
"Cút mày , lão sống trăm tuổi, mày c.h.ế.t lão vẫn còn sống!" Tôn Mai tức giận đến nỗi n.g.ự.c phập phồng, chống nạnh c.h.ử.i bậy.
"Mày đừng tin, mày xem Chu Dương nhà mày, kết hôn với Lưu Thư Nhã mấy năm chẳng mống con nào, đây mày còn là con dâu gì, kết quả ly hôn, tiệc cưới xong tháng bụng động tĩnh , xem , e rằng liên quan đến thứ bẩn thỉu mày đấy."
"Chính là, mày xem Mạn Lệ nhà mày, giống Chu Dương, kết hôn hai năm bụng cũng động tĩnh, mày vẫn nên tìm đại sư xem xem ..."
"Kệ bà tin , chúng nhanh ." Dứt lời, mấy nhà cán bộ nhanh như chớp, chạy vụt .
Thẩm Tịnh Thư cũng ôm Tinh Tinh theo.
Để Tôn Mai một sững tại chỗ tức giận đến mức giậm chân.
Không mấy ngày, chuyện Tôn Mai nhiễm thứ bẩn thỉu truyền khắp khu gia đình thuộc cán bộ.
Cả nhà bà như dịch bệnh, cũng tránh đó.
Đều dám gần, sợ vướng xui xẻo.
Trẻ con cũng kỳ lạ, thấy Tôn Mai là bắt đầu oà , đứa lớn hơn còn bịa Tôn Mai thành bài đồng dao, ngày ngày hát.
Khiến Tôn Mai tức đến mức, trực tiếp liệt giường.
Điều càng chứng minh cho suy đoán của , Tôn Mai dương khí hút quá nhiều, chống đỡ nổi nên đổ bệnh.
Những nhà vốn định mai mối cho Chu Dương, tất cả đều dứt ý.
Ai dám gả con gái nhà như chứ, chê mạng dài quá ?
Chu Dương vốn còn đang đợi xem vợ cũ cợt, cho rằng vợ cũ ly hôn với , tái hôn khẳng định tìm đứa kém hơn, còn bản dựa gia thế bối cảnh, vẫn thể lấy một cô vợ xinh .
Cho nên ban đầu còn bộ tịch, ai giới thiệu cũng mắt, nhất định tìm đứa hơn vợ cũ mười .
Giờ thì , ai dám giới thiệu cho nữa.
Trên phố còn gặp gia đình ba vợ cũ hòa thuận vui vẻ mua sắm, mà vợ cũ còn ngày càng rạng rỡ lộng lẫy, thấy , vợ cũ còn cố ý châm chọc vài câu, khiến tức giận, hỏa khí bốc lên, ngay phố liền ngất xỉu.
Nhà chồng của Chu Mạn Lệ cũng la ó để con trai ly hôn, thông gia với Tôn Mai nữa.
Trước đây Chu Mạn Lệ dựa đẻ mạnh, ở nhà chồng ngang ngược chuyên quyền, nhà chồng bám Chu gia, đành nhẫn nhịn chịu đựng, ngờ, chẳng lợi gì ngược chỉ rước về một tinh tinh tai ương, liên tưởng đến những ngày tháng gia đình lộn xộn hai năm nay, nhà chồng giác ngộ.
Ly, nhất định ly.
Địa vị của Chu Mạn Lệ ở nhà chồng lập tức xảy biến hóa trời long đất lở.
Cô một lúc tiếp nhận nổi, cũng tức đến phát bệnh, về nhà đẻ liệt giường.
Ba con đều ốm yếu bệnh tật, việc nhiễm thứ bẩn thỉu thành sự thật.
Thẩm Tịnh Thư chuyện , đến nỗi thẳng lưng nổi, hôm đó về nhà, Tiểu Tinh Tinh với bà, chuyện vai Tôn Mai là bậy, là vì cô bé bà khác bắt nạt, nên mới .
Thẩm Tịnh Thư thư thái, ôm Tiểu Tinh Tinh hôn một cái thật mạnh: "Ôi cháu ngoan của bà, cháu ngoan của bà, cháu thật là lanh lợi! Cháu , cái phụ nữ xa bắt nạt bà ba năm nay đó, trong đơn vị ngày ngày móc ngoéo, giờ thì , cuối cùng cô cũng báo ứng !"
Nói chuyện hôm Thẩm Tịnh Thư dắt Tinh Tinh về nhà.
Lục Chấn Hoa Tinh Tinh là con của Tô Đào, ở nhà mũi chẳng mũi, mắt chẳng mắt.
Còn kéo Thẩm Tịnh Thư thư phòng mắng: "Bà điên ? Cháu gái khác bà dắt về nhà gì?! Còn ngày ngày bắt đứa trẻ gọi là ông, nó còn họ Lục, gọi gì là ông! Bà chọc c.h.ế.t ?!"
" cho bà ! Đứa trẻ sẽ nhận, nó là con cháu nhà họ Lục của !"
Thẩm Tịnh Thư chịu thua, cãi với : "Thế Lục Hiên cũng cháu đích tôn của ông, ông nhận hả, ông cũng điên ?"
Lục Chấn Hoa: "Hiên Hiên với con bé giống ? Hiên Hiên là con trai ruột của Thành Minh! Hơn nữa Hiên Hiên là con trai, còn con bé là con gái ruột của con trai bà ?"
Thẩm Tịnh Thư: "Sao mà , ông xem Tinh Tinh giống Thành Châu hồi nhỏ thế nào, chính là con ruột mà!"
Hừ. Hừ hừ.
Lục Chấn Hoa tức giận đến mức ôm lấy trán, ngã ngửa ghế, " thông với bà, dù con bé đó cũng nhận! Bà thấy mất mặt thì cứ dắt theo!"
Thẩm Tịnh Thư lạnh lùng khẩy: "Ông thích nhận thì nhận, thích thì thôi! cũng nhận cháu trai của ông!"
Hai buông lời cứng rắn với .
Từ đó về ở nhà như đối đầu .
Cộng thêm hai vợ chồng Lục Thành Minh cũng ở bên cạnh thổi lửa đổ thêm dầu.
Mua đồ ăn ngon chỉ mua cho con trai , đồ chơi thậm chí cho Tinh Tinh sờ một cái.
Lục Chấn Hoa còn quá đáng hơn, Tinh Tinh gọi, cũng thèm đáp.
Về nhà chỉ ôm Lục Hiên mà thích thú, lúc dạy cháu chữ, lúc dạy cháu thơ.
Thẩm Tịnh Thư cứ ngược với .
Mua cho Tinh Tinh nhiều quần áo và đủ loại đồ chơi, chất đống trong phòng, để Tinh Tinh tùy ý chơi.
Nấu cơm cũng chỉ nấu cho bà và Tinh Tinh, còn đặc biệt nấu riêng cho Tinh Tinh, nghiên cứu đủ loại món ăn.
Tinh Tinh ăn ngon lành, Lục Hiên bên cạnh thèm đến nỗi l.i.ế.m môi, nước dãi chảy thành dòng.
Thẩm Tịnh Thư nhất quyết cho ăn một miếng.
Lục Chấn Hoa và hai vợ chồng Lục Thành Minh thấy tức đến c.h.ế.t.
Quan trọng là Thẩm Tịnh Thư còn chuyên dùng tiền của Lục Chấn Hoa để mua đồ cho Tinh Tinh, Lục Chấn Hoa đối với tiền bạc còn đỡ, hai vợ chồng Lục Thành Minh thì đau như cắt thịt.
"Được , hôm khác dắt cháu ngoài chơi nhé."
Thẩm Tịnh Thư dắt Tinh Tinh tiếp tục về phía .
Nhìn thấy bà dắt theo một đứa trẻ lạ, ngừng quen tiến lên chào hỏi.
Thẩm Tịnh Thư và Tinh Tinh đều đường hoàng chính đại.
Đi một vòng trong khu gia đình thuộc cán bộ, đều Lục Thành Châu và Tô Đào kết hôn , còn sinh con, chuyện năm xưa là hiểu lầm.
Dĩ nhiên, cũng tin, nhưng chống sự cởi mở của Thẩm Tịnh Thư, bởi lẽ nhà ai thật sự gặp chuyện , đều giấu kịp, gia sự thể tiết lộ, ai dắt con ngoài phô trương chứ?
Huống chi là đem cháu gái khác thành con .
Vì , chuyện năm xưa khẳng định là hiểu lầm.
Dĩ nhiên cũng kiên quyết tin, ví dụ như Chu gia.