Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm - Chương 128: Ái Muội

Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:09:09
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6KxY0tWG9Y

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Nào, đồng chí Lâm xuống ăn cơm .”

“Toàn là mấy món cơm nhà thôi, đừng ngại nhé.”

Tô Đào đẩy bát cơm và đôi đũa chuẩn sẵn đến mặt Lâm Dương, khách sáo .

Lâm Dương nhấc đũa lên, cả mâm cơm năm món một canh, nịnh nọt: “Hai ha, chị hai khổ , nhiều món thế, thấy ngon.”

Tô Đào mỉm đáp: “Ngon thì ăn nhiều , thử món thịt kho tàu xem, là cách nấu bên quê em Tứ Xuyên chúng em, vị ngọt , mà là vị mặn cay.”

“Được , cảm ơn chị hai.” Lâm Dương gắp đũa về phía đĩa thịt kho tàu, màu sắc thì khá , cũng khét, hẳn vị đến nỗi khó ăn, nhưng chắc cũng quá xuất sắc, cùng lắm là ở mức tạm thôi.

Lâm Dương gắp một miếng thịt mỡ nạc, khi cho miệng còn liếc mắt đưa tình hiệu với Lục Thành Châu, ý để chờ xem sẽ diễn xuất thế nào, đồng thời trong đầu chuẩn sẵn cả đống lời cánh để tán dương món ăn lên tận mây xanh.

Rồi há miệng, đưa miếng thịt đũa miệng.

Miếng thịt trượt khoang miệng, khoảnh khắc chạm đầu lưỡi, vị tươi ngon đậm đà liền quyện với chút tê cay nổ tung các nụ vị giác. Phần mỡ tan ngay trong miệng, hóa thành nước ngọt béo ngậy, phần nạc thì nhừ thấm vị, hương thơm phức hợp của gia vị từng tầng từng tầng lan tỏa, vị cay thoang thoảng, chỉ càng khiến khám phá sâu hơn.

là béo mà ngấy, thơm mà gắt!

Lâm Dương da đầu căng lên, mắt tự chủ mở to, như thể tin vị ngon nếm .

Tiếp theo, nuốt ực miếng thịt trong miệng xuống, ngàn vạn lời chỉ cô đọng thành một câu: “Ngon quá! Ngon quá chị hai ơi!”

Nói xong, đũa của vươn về phía đĩa thịt kho tàu.

Tô Đào : “Cậu thử mấy món khác chứ.”

“Ừ ừ”, Lâm Dương lượt nếm thử bốn món còn , càng ăn càng .

Ngon quá!

Quá hao cơm!

Sao thể ngon đến thế chứ!

Ngon đến mức còn chẳng kịp năng, khóe mắt ươn ướt, cúi đầu ăn cơm một cách ngon lành.

Đợi khi giải quyết xong một bát cơm, ngẩng mặt lên đối diện với ánh mắt nửa nửa của Lục Thành Châu.

“Ngon ?”

C.h.ế.t tiệt!

Lâm Dương lúc mới tỉnh ngộ, đồ khốn! Lại lừa nữa !

Hắn một nữa đóng vai trò hề mất .

Lần Lục Thành Châu thật đấy, tay nghề nấu nướng của chị hai thật sự !

Hổ thẹn vì còn chuẩn sẵn cả bụng lời nịnh nọt để tán, kết quả một chữ cũng thốt nên lời, tay nghề của thế , còn cần khen ?

Ngon là điều hiển nhiên!

Hắn chạy khắp các nơi trong nước, từng ăn món xào nào ngon như thế .

Nào là thịt luộc xào , sườn hấp bột, thịt heo xào chua ngọt…

Lâm Dương thành tiếng, ăn ngấu nghiến ba bát cơm lớn, khi đặt đũa xuống suýt nữa thì : “Chị hai, chị nấu ăn ngon quá, em thường xuyên sang đây ăn nhờ mới .”

Tô Đào còn kịp phát biểu ý kiến, Lục Thành Châu phóng tới một ánh mắt lạnh băng.

Anh còn nỡ để Tô Đào chạm tay nước, thằng nhóc còn thường xuyên sang ăn nhờ.

“Vợ bình thường xuống bếp, hôm nay gặp hên thôi, bình thường nấu.”

Nghe câu , Lâm Dương liền dập tắt suy nghĩ.

Hắn dám để Lục Thành Châu nấu cơm cho ăn chứ.

Ăn cơm xong, Lục Thành Châu và Tô Đào bếp dọn dẹp.

Lâm Dương nghỉ sofa.

Vừa uống hai bận rộn trong bếp.

Rửa bát mà nửa tiếng đồng hồ hai vẫn .

Lâm Dương nghiêng liếc trong bếp, thì , một cái chua xót đến tận óc.

Chưa từng thấy ai rửa bát mà ái đến thế, một xắn tay áo rửa, ôm từ phía mà nũng nịu, mặt áp lên lưng, tay khoanh vòng qua eo.

Rửa một lúc thì phía đầu dỗ dành phía .

Người ôm phía kiễng chân nhón gót, chúm môi đỏ hồng lên.

Hai chụt một cái thơm .

Cái dáng vẻ dính chặt lấy rời một giây .

Thật thể nổi.

Điều then chốt là hai để ý gì đến - một ngoài cuộc đang đây.

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-128-ai-muoi.html.]

Trực tiếp bỏ mặc sofa.

Được , chỉ là cái bóng đèn điện, nhất nên rút lui sớm thôi.

Đợi khi Lục Thành Châu và Tô Đào từ trong bếp , Lâm Dương khôn khéo về.

Lục Thành Châu giữ , Tô Đào thì gói cho Lâm Dương ít bánh ngọt kẹo sữa của nhà máy thực phẩm, thêm một túi hoa quả, bảo mang về ăn.

Lâm Dương thầm than chị hai đáng kết giao quá, cái phong thái rộng rãi , thật là hào phóng!

Lần ăn cơm xong về, Lâm Dương mới thực sự hiểu vì thằng bạn của một lòng một tìm kiếm suốt ba năm, loại tiên nữ như thế , đàn ông nào thể từ chối chứ?

Ra ngoài xã giao giỏi, bếp nấu nướng tài, năng nhẹ nhàng nũng nịu, nũng lên thì thật là mặn mà, một gã đàn ông to lớn mà tim cũng tan chảy.

Dĩ nhiên vẫn yêu vợ nhất.

thì loại như Tô Đào, dù tái hôn, tam hôn, tứ hôn, cũng đàn ông theo đuổi đầy đường.

Thằng bạn của coi như sa lướy , cả đời chắc chắn nắm thóp chặt cứng.

Lục Thành Châu tiễn bạn về.

Cửa đóng , liền kéo Tô Đào nghiêng đùi , đầu ngón tay thô ráp xoa xoa làn da mịn màng của cô, ánh mắt thâm thúy: “Hôm nay nấu ăn vất vả cục cưng, nhà khách, đừng nhiều món thế, trực tiếp ngoài tiệm ăn.”

Tô Đào dùng ngón tay chơi đùa nhịp với quân hàm vai , miệng nhỏ ừm a đáp ứng.

“Đi tắm nhé?”

Nhìn thấy dáng vẻ ngoan ngoãn thuận theo của cô nép trong lòng , như một chú mèo con, Lục Thành Châu thấy lòng run run, hôn lên má cô.

Tô Đào liếc mắt giận dỗi : “Vừa ăn cơm tối xong, đang nghĩ gì thế?”

Lục Thành Châu cô với ánh mắt u ám: “Em xem, cục cưng?”

Tô Đào hai tay ôm lấy mặt , đối diện ánh mắt: “Trước đây em phát hiện … trầm lặng mà đa tình thế.”

Khi ai, là đè cô hôn hít ôm ấp, còn lúc nào cũng ăn đào.

Ăn một là tóm lấy buông.

Như thể đói ba ngày ba đêm .

Trên một chỗ da nào lành lặn, là vết đỏ.

Không thì là vết tay ấn, thì là vết mút .

Những chỗ đó đều , mỗi tắm cúi đầu thấy đều thấy hổ…

Cứ suy nghĩ lan man một lúc, Tô Đào kìm mà má ửng hồng, cũng lâng lâng.

Như đang mây .

“Cục cưng tắm nhé. Ừm?”

Lục Thành Châu vẫn buông tha bên tai cô, tay cũng chịu nghỉ ngơi.

Như bột mì nhồi nhồi .

Tô Đào mềm nhũn dựa lòng , ngón tay vẽ vòng tròn n.g.ự.c : “Anh tắm …”

“Được.” Lục Thành Châu như nhận sự khích lệ gì đó, đặt cô xuống sofa, dậy lấy quần áo phòng tắm.

Anh tắm nhanh, năm phút dọn dẹp sạch sẽ bước .

Đến lượt Tô Đào, Tô Đào lề mề, ở trong đó nửa tiếng mới thong thả xong quần áo ngủ bước .

Cửa phòng tắm mở, cô một đôi bàn tay chắc nịch bế ngang lên, ném xuống giường.

“Cục cưng. Thơm quá.”

Hơi thở nóng bỏng của Lục Thành Châu phả bên tai cô, cánh tay chống hai bên thể cô, cả che phủ bên , ánh mắt u thâm luôn chuyển khuôn mặt tuyệt mỹ của cô.

Tô Đào nhẹ nhàng đá : “Đắp chăn , em lạnh…”

Lục Thành Châu kéo chăn phủ lên hai , chìm xuống.

Những nụ hôn nhỏ nhẹ dày đặc rơi xuống cô.

Men theo một đường lan tỏa.

Chẳng mấy chốc, góc chăn vén lên.

Chiếc váy ngủ nhàu nát ném ngoài.

Tiếp theo là mảnh vải nhỏ xíu bằng bàn tay.

“Ừm ừm…”

“Á… Lục… Lục Thành Châu…”

“Nhẹ thôi mà…”

 

Loading...