Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm - Chương 119
Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:09:00
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/4q8lobvZcx
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Buổi chiều khi tìm Lục Thành Châu, Tô Đào ăn uống gì mấy, chỉ lo buồn bã khổ sở, cũng chẳng hứng thú gì. Bây giờ hai rõ, lành như xưa, Tô Đào bắt đầu cảm thấy đói.
Cô chiếc bánh kem sinh nhật đang cầm trong tay, l.i.ế.m liếm môi, dáng vẻ như một con mèo con thèm ăn . Ánh mắt Lục Thành Châu đầy cưng chiều: "Muốn ăn?"
Tô Đào gật đầu.
Lục Thành Châu vội vàng, chỉ xách theo một chiếc bánh, chẳng mang theo thứ gì khác. Tô Đào cũng , chỉ nhớ mang theo mấy thứ đồ trang điểm của . Trước mắt, hai dĩa cũng chẳng thìa, ăn chỉ thể cúi đầu c.ắ.n trực tiếp.
bên ngoài bánh là một lớp kem dày đặc, thực sự thể nào đưa miệng .
Hơn nữa, ôm một chiếc bánh kem mà cắn, thế nào cũng chút chật vật, thanh lịch tí nào. Tô Đào nỡ đưa miệng , "Em rửa tay mới ăn."
"Anh cùng em." Lục Thành Châu dậy, bước rời.
Tô Đào đặt bánh xuống, còn dùng hộp đựng che kín , mới theo Lục Thành Châu khỏi toa tàu.
Điều kiện tàu hỏa đơn sơ, bồn rửa tay chỉ một vòi nước, chỉ xối nước qua tay cũng sạch sẽ. Tô Đào nũng: "Em dùng xà phòng thơm rửa."
Rửa sạch sẽ cô mới yên tâm dùng tay cầm bánh ăn.
Nói xong, cô chớp chớp mắt Lục Thành Châu, ý tứ rõ ràng, kiếm xà phòng thơm.
Trời mới bây giờ rửa tay lắm chỉ xoa chút xà bông, đồ tinh tế quý giá như xà phòng thơm, ai nỡ dùng để rửa tay chứ, chỉ khi thi thoảng tắm rửa mới dám bôi một chút.
Hơn nữa bây giờ đang ở tàu hỏa.
tiểu tổ tông dùng, Lục Thành Châu bỏ hai chữ "Đợi đây", tìm kiếm.
Người khả năng cao nhất thứ là nhân viên soát vé.
Nhân viên soát vé ngày ngày tàu chạy đường dài, phòng nghỉ riêng, sinh hoạt đều ở trong phòng đó, tự nhiên trong đó sẵn đồ dùng vệ sinh cá nhân.
Nói đùa, thật sự một nữ nhân viên soát vé mang theo xà phòng thơm.
Chỉ là dùng qua .
Người cũng hai lời, sẵn lòng cho mượn. Lục Thành Châu nghĩ đến việc cục xà phòng chừng từng bôi lên chỗ nào đó, bệnh sạch sẽ của phát tác, đơn giản hỏi xem còn cái mới tinh nào .
"Có thì , chỉ là một tệ cộng thêm hai tờ phiếu hàng tiêu dùng. Đây là xà phòng thơm nhãn hiệu Ngọc Lan mua từ Hải Thị, vốn định mang cho họ hàng. Nếu mua từ , trả thêm tiền."
Giá gốc là sáu hào cộng một tờ phiếu hàng tiêu dùng.
Lục Thành Châu chút do dự: "Được."
Anh nhanh nhẹn rút ví tiền , còn đếm thêm vài đồng, thuận tiện mua luôn cả hộp xà phòng thơm mới, khăn mặt, bàn chải đ.á.n.h răng mà nhân viên soát vé mang theo.
Mỗi thứ giá đều tăng gấp đôi.
Nhân viên soát vé đến nỗi miệng đều nhếch , lâu từng gặp hành khách kiểu , trả giá cao mua đồ tiêu dùng, cho mượn miễn phí còn thích dùng.
Thật là tiền nhiều đốt hết.
, một đồng chí nam dù yêu sạch đến mấy cũng đến nỗi gấp gáp mua xà phòng thơm như , chắc chắn là mua cho đối tượng hoặc vợ .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-119.html.]
Nhân viên soát vé định ngoài tuần tra toa tàu, liền theo Lục Thành Châu, đó thấy tiên một toa tàu để đồ, lúc ngoài tay cầm một hộp xà phòng thơm và một chiếc khăn mặt sạch, về hướng bồn rửa tay.
Ở chỗ bồn rửa tay, một cô gái yểu điệu thục nữ, đang đợi . Thấy tới, tiên đôi môi đỏ nhếch lên, mỉm , ánh mắt quét qua hộp xà phòng thơm đang cầm tay, mắt bỗng sáng lên, nụ bên khóe môi bỗng mở rộng, lộ một hàng răng trắng như ngọc đều tăm tắp, môi đỏ răng trắng, mắt mày kiều diễm, như một nụ hoa mới nhú, mềm mại tươi non, đến nỗi tả xiết!
Đồng chí nữ như một đóa hoa kiều cứ giơ tay , liền nắm lấy tay đặt vòi nước, tiên xối nước ướt, bôi xà phòng thơm cho , những ngón tay thon thả như ngọc trượt lên xuống giữa những ngón tay xương xương phân minh của , bàn tay lớn bao bọc lấy bàn tay nhỏ mềm mại xương dùng bọt xà phòng xoa xoa .
Anh cúi đầu chà rửa nghiêm túc, ánh mắt của đồng chí nữ rơi gương mặt góc cạnh phân minh của , khóe môi mang theo ý . Chà rửa một lúc, dường như cảm nhận ánh mắt cô, nghiêng đầu, ánh mắt hai chạm . Nhân viên soát vé thấy biểu cảm của đồng chí nữ là thế nào, nhưng trong khoảnh khắc Lục Thành Châu nghiêng đầu, đôi mắt về phía cô gái tràn đầy cưng chiều, bất đắc dĩ một tiếng, vẻ mặt cưng chiều dung túng hết mức.
Nhân viên soát vé thấy mà tim cũng đập thình thịch.
Lúc nãy mua xà phòng thơm còn mặt lạnh lùng nghiêm nghị, , trông khá cách.
Không ngờ, đầu liền thấy một cảnh tượng tương phản như .
Hóa loại đàn ông mặt phụ nữ yêu, liền đổi diện mạo khác.
Nhân viên soát vé trong lòng cảm thán, tầm mắt vẫn chú ý về phía hai bên . Rửa tay xong, dùng khăn mặt lau tay cho cô, cúi hứng nước rửa mặt, giọt nước từ xương lông mày lập thể lăn xuống, trượt qua sống mũi cao thẳng, cằm sắc sảo, yết hầu lăn tăn, trông quá gợi cảm lãnh tuấn. Đồng chí nữ giơ khăn mặt lên lau mặt cho , lau một cái ánh mắt hai còn đối diện một cái, như mang theo điện , nhân viên soát vé cách vài mét cũng thể cảm nhận cảm giác tê tê như điện chạy qua giữa hai .
Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Nhân viên soát vé ôm lấy trái tim nhỏ, bỏ .
Xem thêm nữa, cô cũng đối tượng .
Ngọt quá mất!
Tô Đào căn bản trong lúc hai rửa tay rửa mặt, còn khác đẩy thuyền .
Ngửi thấy mùi thơm phức đôi tay rửa, cô mày giãn mặt tươi, tâm tình cực kỳ , hai bước còn đưa ngón tay đến mũi Lục Thành Châu, "Anh ngửi thử , thơm ?"
Hành lang toa giường buổi tối, hầu như , ngoài còn thể thấy tiếng ngáy lên xuống. Lục Thành Châu đôi bàn tay nhỏ thon thả mềm mại vô cốt đưa đến mặt, ánh mắt tối sầm , giơ tay nắm chặt lấy, đặt bên môi hôn một cái.
Hôn đầu ngón tay hôn lòng bàn tay.
Hôn đến nỗi lòng bàn tay Tô Đào run run, một luồng cảm giác ngứa ngứa tê tê từ lòng bàn tay truyền đến đầu tim.
Rồi tay liền nắm chặt trong lòng bàn tay, kéo một mạch toa tàu.
Vào trong , Lục Thành Châu khóa trái cửa toa , còn dán một tờ báo lên chỗ kính nhỏ cửa, như bên ngoài dù qua cũng thấy tình hình bên trong. giờ cũng chẳng ai qua mấy, đều ngủ cả .
Trong toa tàu chỉ hai , Tô Đào liền trở nên táo bạo, cô xuống giường , dùng ngón tay xúc một ít kem bánh, bỏ miệng tùy ý mút hai cái, ánh mắt liếc Lục Thành Châu đang cởi khuy áo quân phục bên cạnh.
Anh cởi chiếc áo quân phục bên ngoài , chỉ còn chiếc áo sơ mi bên trong, cổ áo hé, giơ tay kéo kéo cổ áo, tùy ý xắn tay áo lên, bộ giống lúc bình thường lạnh lùng nghiêm túc, ngược toát vài phần vẻ bất cần.
Sự tương phản sức căng đó, khiến Tô Đào nuốt nước bọt, môi khẽ chụm một cái, nổi lên chút ý đồ .
"Ngồi xuống nhanh , cùng ăn bánh nào."
Khi Lục Thành Châu xuống bên cạnh cô, cô giơ tay xúc một ít kem bánh, nhân lúc kịp phản ứng, lập tức bôi kem lên môi , như một con mèo đắc ý.
Lục Thành Châu khựng một chút, khuôn mặt lạnh lùng tuấn tú vì thêm một vệt kem môi mà lộ chút khí chất thiếu niên cùng vẻ ngây ngô đáng yêu.
Tô Đào càng vui hơn, khi định phát động phản công, đôi môi bỗng áp sát , hôn lên khóe môi , đầu lưỡi hồng nhuận nhẹ nhàng l.i.ế.m một cái, l.i.ế.m sạch kem khóe môi .