Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm - Chương 103: Nỗi Nhớ

Cập nhật lúc: 2025-12-22 08:08:44
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhà họ Lục.

Phòng khách, cả nhà đều mặt.

Ban đầu, khu gia thuộc chỉ đang đồn thổi chuyện Tô Đào lừa gạt. Mấy ngày nay Tô Đào xuất hiện, nhà họ Lục mới bỏ trốn từ lâu.

Lục Chấn Hoa từ đơn vị về, khi trở nhà liền gọi con trai về. Lục Thành Minh và vợ chồng sớm cầm một tờ báo giả vờ lật xem, nhưng thực mắt luôn liếc về tâm bão.

"Tự mất trí nhớ mà còn dám tin tưởng một phụ nữ lai lịch rõ ràng, suýt nữa đội mũ xanh lên đầu, mặt mũi cả nhà đều con cho nhục hết !"

"Bị một phụ nữ xoay như chong chóng, ngu xuẩn tột cùng!"

Lục Chấn Hoa tức giận đến mức ném chiếc cặp công văn về phía Lục Thành Châu, giận dữ mắng mỏ.

Lục Thành Châu im lặng nguyên tại chỗ, hàm căng cứng, mặt biểu cảm, mặc cho Lục Chấn Hoa trút giận.

Thẩm Tịnh Thư xuôi, bất mãn với chồng: "Gặp chuyện , trong lòng con trai cũng khó chịu lắm. Ông cha an ủi con thì thôi, mở miệng là cái mặt mũi của ông, mặt ông quan trọng con trai quan trọng?"

Lục Chấn Hoa trợn mắt: "Bà còn mặt mũi ? Nếu ban đầu bà nhanh chóng đồng ý để phụ nữ đó cửa, còn cho cô ở nhà, ngày ngày dẫn qua khu gia thuộc, đơn vị phô trương, nhà chúng bây giờ đến nỗi xem như trò ?"

"Còn đem đồ đạc trong nhà đều chuyển cho phụ nữ đó, ha ha, còn thèm, bà thèm. Nếu nhà họ Chu tra tận đáy lai lịch phụ nữ đó, sợ rằng lúc đó bà còn bà nội cho cháu của khác! Lúc đó mới là trò lớn nhất, những kẻ bên ngoài đến rơi cả răng!"

Thẩm Tịnh Thư chặn họng, nên lời.

Từng thích Tô Đào bao nhiêu, bây giờ tát mặt bấy nhiêu.

mở môi, cuối cùng bất đắc dĩ khép chặt , sắc mặt khó coi.

Truyện mới vừa ra lò của nhà Vân Vũ Miên Miên đây:
- Thập Niên 70: Mang Thai Bỏ Trốn, Thiếu Gia Quân Đội Lạnh Lùng Đỏ Mắt Tìm Kiếm
- Thập Niên 80: Sau Khi Con Gái Bị Tráo Đổi, Tôi Lại Cười !!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!

Lục Thành Minh thấy trong bụng sướng rơn, kiểu "vuốt đuôi ngựa": "Con mà, Tô Đào đó vấn đề. Khi ở nhà, đêm hôm khuya khoắt chạy trèo lên giường Thành Châu, gì là thỉnh giáo học tập. Thành Châu còn nuông chiều cô . Nếu con và Yên nhi thấy động tĩnh, kịp thời gọi cha qua ngăn cản, sợ rằng Thành Châu thật sự nhận vạ, cha cho con của khác mất."

Mạnh Yên theo phụ họa: " mà, phụ nữ đó thâm thúy quá, trong bụng mang một đứa còn nghĩ đến việc quyến rũ em chồng. Cha bảo cô ở ký túc xá, cô đầu liền tìm em chồng mách lẻo, xúi giục chuyển nhà. Từ khi cô đến nhà, cha với em chồng cãi bao nhiêu . Thật sự bước cửa , sợ rằng nhà đều cho tan nát hết."

Hai vợ chồng từng câu từng chữ đ.â.m thẳng tim gan Lục Thành Châu và Thẩm Tịnh Thư.

Lục Thành Châu mặt âm trầm, trong đáy mắt thậm chí là ngọn lửa phẫn nộ đang nén chịu.

Thẩm Tịnh Thư cũng bặm môi, nắm chặt tay.

Mạnh Yên vẫn buông tha, tiếp tục đổ dầu lửa: "Mẹ, Tô Đào bỏ trốn thì thôi, nhưng cái vòng tay truyền thống của thì ? Cái đó quý giá lắm mà. Sau em chồng cưới vợ mới, lấy gì để tặng cho con dâu mới đây?"

" mà," Lục Thành Minh giả vờ đau lòng, "Số tiền Tô Đào cuỗm ít . Thành Châu cũng mua cho cô ít đồ đạc nhỉ, quần áo, vật dụng. Em con gái nhà họ Chu , lúc ở Nam tỉnh, Thành Châu cho cô ít tiền phiếu, cộng chắc chắn đến mấy nghìn ."

Nghe thấy mấy nghìn, Lục Chấn Hoa tức đến nhức óc, trừng mắt con trai và vợ với vẻ "sắt luyện thành thép":

"Phá của! Thật sự quá phá của! Chỉ hai các là giàu hào phóng đúng ? Chưa bước cửa tiếc lòng đem hết gia sản dâng cho khác. Báo công an cho cha, để công an điều tra, đòi tổn thất. Lừa gạt lừa đến đầu nhà họ Lục chúng , thật to gan lớn mật!"

Lục Thành Châu vốn im lặng từ nãy giờ cuối cùng cũng lên tiếng, lạnh lùng đáp: "Việc con sẽ xử lý, cần cha lo lắng."

Lục Chấn Hoa hừ một tiếng: "Cha cảnh cáo con, đừng nghĩ đến việc còn dây dưa với phụ nữ đó nữa! Mau đơn xin hủy báo cáo kết hôn . Cha sẽ tìm cho con một đối tượng kết hôn thích hợp khác."

Lục Thành Minh tán thành: " cha, tìm cho Thành Châu một đối tượng mộc mạc một chút, thật thà chịu khó ăn. Người quá dễ gây thị phi. Con thấy con gái nhà chú Trịnh là tệ."

"Không ! Đối tượng của Thành Châu để tìm, cha con các nhúng tay ." Thẩm Tịnh Thư cần nghĩ liền cự tuyệt, con gái nhà họ Trịnh nào đó nhan sắc xoàng xĩnh, thể chất cũng , còn là một cô ốm yếu bệnh tật.

Lục Chấn Hoa cường thế : " tự an bài, Bà là đàn bà con gái đừng xen loạn xạ."

Lục Thành Minh tiếp lời: "Mẹ, vẫn cha . Cha khá chuẩn mà. Mẹ xem , cha hài lòng với Tô Đào, quả nhiên Tô Đào vấn đề."

Mạnh Yên: " mà, cha . Cha hại em chồng."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-mang-thai-bo-tron-thieu-gia-quan-doi-lanh-lung-do-mat-tim-kiem/chuong-103-noi-nho.html.]

Lục Chấn Hoa còn gì đó, Lục Thành Châu đầu bước lên lầu, thu dọn đồ đạc của , trực tiếp chuyển đến tòa nhà gia thuộc.

Một giây cũng ở nhà thêm nữa.

Chỉ là khi trở về tòa nhà gia thuộc.

Nhìn căn phòng bày trí tinh tế, khắp nơi vẫn lưu dấu vết của cô .

Nằm chiếc giường cô từng , ga trải giường, vỏ gối vẫn còn lưu mùi hương cơ thể của cô . Hắn áp mặt gối, chăn, hít thật sâu, ngửi mùi hương của cô , hận yêu. ngày qua ngày, mùi hương cô để vẫn từng chút một tiêu tan.

Cuối cùng nhạt đến mức chẳng còn chút mùi vị nào nữa.

Trái tim Lục Thành Châu thể kiềm chế mà thắt , đau đớn.

Đau đến mức lồng n.g.ự.c như ai đó dùng búa nặng đập từng nhịp, từng nhịp.

Đau đến mức thốt nên lời.

Hắn vẫn thể chấp nhận việc cô , cứ quyết đoán dứt khoát, chút lưu luyến mà vứt bỏ , mất.

Ngay cả chiếc vòng tay, tiền phiếu mà Lục Thành Minh , cô căn bản cũng mang , để nguyên trong chiếc hộp trong tủ, một chút cũng động đến. Lúc chỉ mang theo quần áo của riêng . Cô thật sự phân chia rõ ràng với một cách triệt để.

lừa dối lâu như , còn tìm cô tính sổ, thì cô ném trái tim xuống đất , dùng chân giẫm lên, giẫm nát tan.

Hắn từng tưởng tượng khi tìm thấy cô , sẽ tức giận thế nào, chất vấn .

Kết quả, ha ha.

như một giọt nước hòa biển lớn, ngay cả tìm cũng tìm thấy.

Thật đáng .

Tô Đào, em thật độc ác!

Thật độc ác!

Lục Thành Châu nghiến chặt răng, khóe mắt kiềm chế mà đỏ lên, trong đáy mắt ẩm ướt.

Lục Thành Châu vẫn nhịn , tự chạy một chuyến đến Nam Dương, tìm nhà họ Hà.

Kết quả vẫn thu hoạch gì.

Người nhà họ Hà khẳng định từng gặp Tô Đào.

Lục Thành Châu ở Nam Dương một tuần, đem tất cả những gì thể tra đều tra một lượt, vẫn tìm thấy chút dấu vết nào.

Hắn cũng từng nghĩ, đến thành phố khác .

kiều nữ, nơi điều kiện kém , nếu định cư chắc chắn sẽ chọn một thành phố phát triển hơn một chút, thuê nhà cũng sẽ tìm một nơi nhà vệ sinh riêng.

Hắn bảo Lâm Dương tra khắp mấy thành phố lớn, đều sàng lọc một lượt những nhà ở điều kiện . Hoa Quốc lớn như , tìm kiếm giống như mò kim đáy bể, cuối cùng vẫn một chút tin tức nào.

như biến mất khỏi thinh .

Lòng Lục Thành Châu ngày một lạnh giá.

Khi thì hận cô đến c.h.ế.t, khi thì trong đêm khuya tờ báo cáo kết hôn ép gối, đau lòng đến mắt đỏ hoe.

 

Loading...