Tìm bọn nhỏ, ai nấy đều thở phào nhẹ nhõm, lên núi một chuyến, bắt heo rừng, dê núi, thế là thịt ăn !
Xuống núi là thể chia thịt.
Lúc ai còn dám chê là quá nhiều thịt nữa chứ.
Mới mấy bước, lác đác vài hạt nước.
Khương Mật sờ sờ hai má, ẩm ướt, lành lạnh, "Trời mưa ." Cô ngửa đầu trời, thêm vài giọt mưa rơi mặt, linh cảm bất an trong lòng cô trỗi dậy. Thôi Hội Phương nhíu mày: "Trận mưa liệu lớn nhỉ?”
Thái Phân: "Chúng mau xuống núi!"
Khương Mật: "Chúng ở chỗ tránh mưa thì hơn! Buổi tối mưa lớn, vạn nhất trận mưa cũng lớn, đường vô cùng nguy hiểm."
Một đứa trẻ : "Lỡ lũ heo rừng trở thì ?"
Khương Mật vẫn quả quyết: "Ở !"
Lão thợ săn tặc lưỡi: “Heo rừng thì chúng còn thể ứng phó, vạn nhất đường mưa quá lớn, thật sự thể cuốn trôi cả mất.”
Bọn họ đưa heo rừng và dê núi sơn động, nơi còn ít củi mà mấy đứa nhỏ đốt hết, Dương Giai Hòa nhóm đống lửa, tạm thời trú ẩn ở chỗ .
Dương Giai Hòa vòng tay ôm lấy Khương Mật, vỗ về cô nghỉ ngơi đôi chút.
Lúc mới bắt đầu, mưa lớn, chỉ lích tích một hồi, bắt đầu sốt ruột.
Dương Giai Cộng: "Hay là xuống núi , ở núi an . Con thấy cũng chắc gì mưa lớn .”
Thôi Hội Phương khẽ vỗ đầu Dương Giai Cộng: "Mật Mật ở núi, thì ở núi. Con bớt lắm lời con."
Dương Giai Cộng:! Thôi Hội Phương tin tưởng Khương Mật vô điều kiện, Khương Mật luôn gặp may mắn, những gì cô thường đúng cả.
Tất cả đều phì , Khương Mật kéo tay Thôi Hội Phương: "Mẹ là tuyệt nhất."
Bởi vì lời của Thôi Hội Phương, ngược là ai đề cập chuyện hiện tại xuống núi nữa, chỉ sợ đến giữa sườn núi trút mưa như trút nước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-798-ngoai-truyen-cuoc-song-hang-ngay-sau-khi-ket-hon.html.]
Lại qua một hồi, mưa bắt đầu trút xuống ào ạt, như ai đó đang hắt nước, chỉ trong chốc lát, ngoài động biến thành những dòng suối nhỏ, nước mưa theo đường núi chảy xuống, một tia chớp xé toang bầu trời đêm, tiếp đó là tiếng sấm rền vang.
Mọi một màn như , cực kì may mắn là xuống chân núi.
Lúc nếu là ở giữa đường, thật sự là lấy một chỗ trú ẩn nào, khẳng định thể trèo lên cây, vạn nhất sét đánh, e là khó lòng bảo mạng sống.
Lão thợ săn dê núi: "Chắc chắn thể ngay , là nướng con dê núi ăn tạm .”
Mèo Dịch Truyện
Lúc hơn hai giờ, lăn qua lăn tới hơn nửa đêm, ai nấy đều đói meo.
Mấy đứa nhỏ , Cẩu Thặng thu hết can đảm : "Đó là thịt dê chúng cháu nhặt ."
Hà Tú Chi véo nhẹ tai Cẩu Thặng:
"Nếu chúng tới cứu các con, thịt dê cũng bụng lũ heo rừng . Hiện tại, thịt dê chẳng còn tí liên quan gì đến các con nữa." Cô về phía bốn đứa khác.
Bốn đứa khác cúi gằm mặt: "Dạ đúng, thím ạ."
Con dê nhanh lột da, sạch nội tạng, con dê thiếu mất một cái chân trực tiếp đặt lửa nướng.
Khương Mật góp thêm gia vị, thêm gia vị tẩm ướp, món thịt dê càng thêm đậm đà thơm ngon.
Bên ngoài mưa càng lúc càng lớn, cũng may sơn động địa thế cao ráo, bằng , nước mưa bên ngoài cũng tràn cả trong.
Mấy đứa nhỏ chơi đùa với nước mưa ngay cửa động, ướt sũng.
Thái Phân: "Đã quá nửa đêm, đừng chơi nữa, lát nữa nhiễm lạnh thì khổ."
Dương Giai Cộng: "Không chơi nước thì rửa sạch cái mùi nước tiểu dính chứ."
Lũ nhóc đều dọa sợ đến mức tè cả quần.
Mọi :! II
Mấy đứa nhỏ đều đỏ bừng mặt vì ngượng: "Chú bừa, ai mùi nước tiểu chứ."
Dương Giai Cộng lườm một cái: "Được, thì ."