Tiểu Tương Bao thấy , lá gan càng lớn hơn, bàn tay nhỏ bé ôm lấy Tiểu Bạch, cũng cọ theo.
Tiểu Bạch quen Tiểu Tương Bao, định nhe răng, Khương Mật nhanh chóng che miệng nó , dỗ dành: "Đây là Tiểu Tương Bao, con hung dữ với nó."
Sự xuất hiện của Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng lập tức thu hút ánh . Từ Nhạc Ninh sốt sắng chạy tới chạy lui, ôm chầm lấy Tiểu Bạch, còn đòi nó cõng chạy một vòng.
Tiểu Bạch cao đến một mét hai, hình thể vạm vỡ như một con nghé con. Nó nhe bộ răng trắng hếu về phía cô bé.
Từ Nhạc Ninh kêu lên: "Mật Mật ơi, Mật Mật, nó nhe răng với cháu kìa!"
Khương Mật khẽ gọi: "Tiểu Bạch ..."
Tiểu Bạch tủi cụp tai xuống, nhưng vẫn kiên quyết chịu cõng Từ Nhạc Ninh, đó là nguyên tắc bất di bất dịch của nó.
Khương Trạch Heo Sữa Nướng mà nuốt nước miếng ừng ực, là thịt thôi! Con Heo Sữa Nướng nặng đến bốn trăm cân, mỗi bước đều khiến mặt đất rung chuyển! Lại còn đôi răng nanh dài nhọn hoắt, sắc lạnh đến rợn .
Thế nhưng, đều dám gần sờ Heo Sữa Nướng, bộ lông của nó tuy bóng loáng nhưng cứng và sắc, chạm cứ như gai đâm. Một buổi chiều trôi qua thật nhanh chóng. Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng còn bắt một con hươu , một con dê núi, dẫn Khương Mật tìm thấy thêm bốn con heo rừng nữa. Khương Mật liền đưa chúng gian của .
Vậy là Heo Sữa Nướng thêm bạn đồng hành.
Khương Miểu và Tiểu Tương Bao rầu rĩ vui, vẫn chơi đùa thêm với Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng.
Khương Mật xoa xoa đầu Khương Miểu, giải thích: "Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng thích hợp nuôi trong đại đội con, thả chúng lên núi là nhất. Con xem dáng vẻ chúng thì , chúng sống đó khỏe mạnh mà." Cô thêm: "Sau chúng nhớ chúng thì cứ lên núi tìm thôi, lúc nào cũng ."
Khương Miểu hiểu rằng đó là điều nhất cho Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng.
Tiểu Tương Bao ôm chặt lấy đùi Khương Mật, nũng: "Cô ơi, ngày mai còn nữa nhé!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-788.html.]
Khương Mật mỉm : "Chỉ cần cháu sợ mệt thôi."
Nhóm Tô Trân Trân mua vé xe cho ngày 19:, là ngày mai họ vẫn còn một ngày để vui chơi.
Mèo Dịch Truyện
Tiểu Tương Bao kiêu hãnh vỗ n.g.ự.c bôm bốp: "Đại trượng phu đích thực, sợ mệt nhọc!"
Đương nhiên, lời chỉ lúc thôi. Đến khi xuống núi, bé buồn ngủ đến mức hai mắt díu , cứ mấy bước gật gù. Khương Trạch thấy liền nhanh chóng bế lên, sợ ngã.
Tiểu Tương Bao vẫn còn lẩm bẩm trong mơ màng: "Con mệt, con tự ." tựa đầu bả vai Khương Trạch, chìm giấc ngủ ngay tức khắc.
Khương Mật buổi trưa ngủ, tối qua thức khuya, nên giờ cũng thấy buồn ngủ rũ mắt. Dương Giai Hòa liền cõng cô lên. Khương Mật vốn định tự , nhưng tựa lưng thì quả thực thoải mái.
Hơn nữa, cơn buồn ngủ cứ ập đến khiến cô thể cưỡng .
Xuống đến chân núi, Khương Mật mới bừng tỉnh, cô ngủ say đến mức chân tay rã rời. Sau khi Dương Giai Hòa cõng xuống, cô vịnh một lúc lâu mới thể bình thường.
Bữa cơm tối càng thêm thịnh soạn, nào hươu hầm bào ngư, nào thịt dê nướng thơm lừng. Biết chắc ăn hết, họ bèn chia sẻ một phần cho nhóm thanh niên trí thức, lặng lẽ mang biếu thêm một phần đến nhà đại đội trưởng và kế toán.
Thôi Hội Phương : "Nếu là mùa đông thì , bỏ thịt trong ổ tuyết, đông lạnh đến rắn chắc, thể mang về Tân Thành ăn.”
Bây giờ trời nóng, thật sự là giữ đồ.
Chờ ăn cơm xong, là hơn tám giờ. Lại phiền Chu Minh Đức lái máy kéo chạy thêm một chuyến.
Chu Minh Đức vui vẻ mặt. Mấy ngày nay qua chạy mấy chuyến, để dành ít tiền công.
Ngày hôm , cả nhóm tiếp tục vui chơi núi một ngày nữa. Đến ngày mười chín tháng Sáu, nhóm Tô Trân Trân và Phương Liễu Liễu lên chuyến xe lửa lúc một giờ rưỡi chiều.