Mụ Dương Đại Cương hậm hực ném Khương Thư Âm xuống đất. Gò má Khương Thư Âm đánh sưng vù, cô dậy, khạc hai ngụm bọt m.á.u về phía mụ Dương Đại Cương, đưa mặt : "Đánh nữa , đánh đây !"
Mụ Dương Đại Cương dính bọt m.á.u mặt, vội giơ tay lau , ghê tởm đến mức buồn nôn. Nhìn Khương Thư Âm với gò má sưng vù, mụ tay thêm nữa nhưng sợ trừ công điểm, đành hậm hực phun trả một bãi nước bọt về phía Khương Thư Âm.
Dương Mạn Lệ cảnh tượng đó, tặc lưỡi vài tiếng: "Sao ở chân núi nhỉ, thật đáng tiếc! còn xem ai múa may cuồng một cách lả lơi ."
Khương Thư Âm trừng mắt Dương Mạn Lệ: "Có cô bỏ thuốc ! Đồ đàn bà độc ác , cô ghen ghét nên mới khiến khó chịu!"
Dương Mạn Lệ "xì" một tiếng: "Cô ghen ghét ư? Lời của cô là đang sỉ nhục ai hả?"
Lửa giận trong lòng Khương Thư Âm bỗng bốc ngùn ngụt, cô ngần ngại xông thẳng lên, túm lấy mái tóc của Dương Mạn Lệ, những ngón tay dài nhọn hoắt còn ngừng cào cấu lên mặt cô .
Dương Mạn Lệ lăn lộn đánh đ.ấ.m bao phen, giờ kinh nghiệm đầy . Cô nhanh chóng bắt lấy cánh tay Khương Thư Âm, xoay ngược cào thẳng lên mặt đối phương, lập tức để năm vết móng tay rõ hằn. Lực của Khương Thư Âm giảm nhiều, cô ngay cả mụ Dương Đại Cương còn đánh , tất nhiên càng đối thủ của Dương Mạn Lệ. Cô ôm đầu lóc thảm thiết.
Dương Mạn Lệ cảm thấy hiện tại Khương Thư Âm thể đánh tiếp, đạp cô một cước thôi. Có qua mới vui chứ!
Dương Giai Hòa vội vã chạy đến. Chỗ chăn dê vốn ở khá xa, tiếng động hỗn loạn bên . Là Thôi Hội Phương sai gọi đến, đồng thời thuật chuyện diễn .
Dọc đường chạy về, nghĩ mà sợ hãi thôi. Nhìn thấy Khương Mật vẫn bình an vô sự, bất kỳ thương tổn gì, cuối cùng cũng trút gánh nặng trong lòng.
Anh nắm chặt lấy tay Khương Mật, siết đến mức tưởng chừng đau cô.
Khương Mật vòng hai tay ôm lấy cánh tay , trấn an: "Đừng sợ, em cả."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-648.html.]
Dương Giai Hòa thở phào nhẹ nhõm, đúng là sợ hãi.
Cả đoàn kéo đến khu tập thể thanh niên trí thức. Các thanh niên trí thức cũng lục tục trở về. Sau khi chuyện xảy , phản ứng đầu tiên của ai nấy đều là nghĩ Khương Thư Âm giở trò, nhưng lẽ nào cô dại dột tự bỏ thuốc ?
Mọi nhớ chuyện sáng nay, những chiếc phích nước của ai nấy đều đặt chung một chỗ, về cơ bản thì cũng dùng chung, chén bát cũng đặt tùy tiện. Giờ thì thật sự rốt cuộc là kẻ nào tay.
Nước trong phích đổ bộ, chỉ sợ bên trong cũng trộn thuốc. Chén bát của những khác cũng đều cọ rửa thật kỹ càng. Trương Bát Châm cũng giúp kiểm tra lương thực trong khu nhà thanh niên trí thức một chút, tất cả đều sạch sẽ.
Mọi kiểm tra đồ đạc của , nhưng cũng tìm bất kỳ loại thuốc nào.
Tô Văn Thần ở ghế, uống nước rót cho , đều là nước mới đun. Khương Mật còn lòng mang biếu chút nước lúa mạch để bồi bổ cơ thể. Đại đội trưởng nhíu chặt mày, đó phân công Chu Minh Đức đạp xe lên huyện báo cáo vụ việc cho công an.
Ai nấy đều giật sửng sốt: "Báo án ư? Hay là cứ bỏ qua ..."
Đại đội trưởng : "Chuyện quá nghiêm trọng, chúng tìm thấy thuốc, nhưng thể để đồng chí công an điều tra xuất xứ của loại thuốc , lẽ thể hé lộ manh mối."
Mèo Dịch Truyện
Chu Minh Đức lời ngoài.
Khương Thư Âm siết chặt nắm đấm, trong lòng dấy lên chút lo lắng nhưng nhanh đó cô trấn tĩnh . Lúc , cô thể hoang mang nghĩ lung tung . Khương Mật và Dương Giai Hòa đều chằm chằm Khương Thư Âm, quan sát thần thái biến đổi gương mặt cô .
Bên ngoài, Hà Chiêu Đệ và Hứa Niệm Nhi trở về từ trại nuôi heo. Thấy Khương Mật và Tô Văn Thần, các cô liền hỏi thăm mấy chú công nhân đang việc ở đó. Vừa ngóng, các cô mới chuyện Tô Văn Thần cùng bốn con heo đột nhiên gặp nạn.
Hai nhanh chóng chạy về.