Vu Đạt cau mày: "Khương Thư Âm, cô sống tâm đức một chút. Bằng , chuyện gì, tự cô mà gánh lấy!"
Hà Chiêu Đệ: "Mắt mù là một loại bệnh, nhanh chóng trị."
Khương Mật : "Đêm hôm khuya khoắt thế , cũng phiền đại đội trưởng nghỉ ngơi. Sáng mai, chúng hãy đến nhà đại đội trưởng rõ chuyện."
Khương Thư Âm hậm hực: "Dù cô , cũng báo. Sao cô thể nuôi chó nuôi heo trong khu nhà thanh niên trí thức chứ? Con chó nhất nên nuôi ở khu nhà đại đội, còn thể trông nom cửa nẻo cho tập thể. Còn con heo , vẫn nên đưa chuồng mà nuôi cho đúng quy định. Nuôi đến Tết, chúng thể thịt mà ăn, cả đại đội ai cũng chia vài lạng."
Mèo Dịch Truyện
Khương Mật nhíu mày.
Khương Miểu hất cả chậu nước về phía cô . Khương Thư Âm thét lên chói tai: "Khương Miểu, mày đúng là đồ con ranh mất dạy cha ! Mày cũng xa y như con kế g.i.ế.c , tằng tịu của mày !" Cô hùng hổ xông tới định đánh Khương Miểu.
Khương Miểu ôm chặt lấy đùi Khương Thư Âm, cắn xé. Khương Thư Âm giơ tay định đánh Khương Miểu thì Hà Chiêu Đệ và Khương Mật cản . Hà Chiêu Đệ cấu mạnh cánh tay cô : "Khương Thư Âm, cô so đo với con nít thế? Hơn nữa, những lời cô cũng quá chướng tai !" Khương Thư Âm cắn đau điếng , gào ầm ĩ. Mảng thịt đùi cô ngoạm đến rách toạc. Cô nhấc chân định đá, thì Trân Tích nhanh chóng cản chân Khương Thư Âm, ôm Khương Miểu lùi về . Khương Miểu cắn thật sự tàn độc, răng còn dính máu, con bé vội 'phì phì' mấy tiếng, nhổ cả m.á.u . Khương Thư Âm tức đến hóa điên, đau đớn khiến cô chỉ vồ lấy Khương Miểu mà đè nghiến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-626.html.]
Khương Mật lạnh lùng đáp: "Cha ruột cô quả là 'tài giỏi', kéo ga trải giường đỏ bụi lau sậy chuyện tằng tịu với khác, bắt quả tang thành một đôi! Mẹ kế của Miểu Miểu đối với ai cũng , nhưng duy chỉ với tình – cũng là cha cô – thì . Để giúp cha cô thăng chức, bà đẩy Miểu Miểu xuống sông, thiếu chút nữa thì con bé c.h.ế.t đuối. Sau khi sự việc vỡ lở, vì liên lụy cha cô, bà tự gánh chịu tất cả tội tìm đến cái chết. Còn cha ruột cô thì bạc tình bạc nghĩa đến tột cùng, chớp mắt một cái đổ hết tội danh lên đầu kế Miểu Miểu. Nói về sự m.á.u lạnh tàn nhẫn , cả nhà các quả nhiên là một giuộc như !"
Khương Thư Âm thét lên chói tai: "Khương Mật, chuyện của ba tao, chính là mày giở trò lưng, đúng ?!"
Khương Mật đáp: " cũng bản lĩnh lớn đến . Chẳng lẽ xúi giục cha cô lừa gạt kế Miểu Miểu để hại con bé ? Hay là bảo cha cô kéo ga trải giường đỏ bụi lau sậy chuyện bất chính, tự chuốc lấy tai họa, còn đổ cho ai nữa?"
Khương Thư Âm tức đến phát điên nhưng bất lực, bởi vì đám Hà Chiêu Đệ, Hứa Niệm Nhi cứ chắn, cô thể nào tới gần Khương Mật và Khương Miểu , còn ai cấu nhéo mấy cái, đau điếng cả : "Nhất định là mày! Chính là mày! Mày hại tao nông nỗi , hại cả nhà tao tan nát thế !"
Khương Mật giơ tay lên, giáng cho Khương Thư Âm hai cái tát trời giáng. "Sau , khi mở miệng gì thì cô nên nghĩ cho kỹ. rêu rao những chuyện xa của cô, cô đừng cả ngày gây chuyện chọc tức nữa!"
Dạo gần đây Khương Thư Âm quả thật mất hết lý trí, cô ghen tị với Khương Mật, ghen tị đến mức lòng vặn vẹo, chỉ hủy hoại tất cả hạnh phúc của Khương Mật. Vừa cũng chỉ vì vạ miệng Miểu Miểu mà vô tình khơi chuyện cũ của chính .
Khương Thư Âm trừng mắt Khương Mật, tỉnh táo đôi chút. Cô cắn răng : "Trong khu nhà thanh niên trí thức thể nuôi heo nuôi chó ! Đó đồ của riêng cô, đó là tài sản của tập thể!"