Mấy Vu Đạt cũng lên bờ. Thấy Khương Thư Âm cố ý đụng Khương Mật như , họ cũng chẳng buồn tìm nữa. Vu Đạt : "Đồng chí Khương, lương tâm một chút."
Khương Thư Âm tức đến mức đau nhói tim gan: " , thấy ai! Mọi cẩn thận mò mẫm xem, chắc chắn là quanh đây thôi. sẽ cho thêm năm cân gạo!"
Đinh An Khang lắc đầu: "Đồng chí Khương, nếu thì cô tự xuống tìm . Mấy chúng mò mẫm mười mét quanh đây , đừng xe đạp, dù là một cái bánh xe cũng thấy." Anh nhặt áo khoác lên mặc , vắt nước từ ống quần.
Khương Thư Âm nghiến răng, tức giận run rẩy. Cô trơ mắt đám bỏ . Hiện tại cô đủ phiếu công nghiệp, cũng đủ tiền để mua một chiếc xe đạp mới. Cô tin chắc là Khương Mật và Dương Giai Hòa , bọn họ giấu chiếc xe đạp của cô ở đó.
Mèo Dịch Truyện
Khương Thư Âm nổi giận đùng đùng, khắp đại đội tìm hỗ trợ.
Sau khi trở về khu nhà thanh niên trí thức, Dương Giai Hòa liền về phòng . Trần Tích đẩy cánh cửa lớn của khu nhà , thở dài : "Khương Thư Âm quả thật là càng ngày càng quá đáng." Hà Chiêu Đệ gật đầu: " , chúng với đại đội trưởng một chút ."
Vu Đạt hỏi Khương Mật: "Khương Mật, các cô chứng cứ gì ? Cô nếu thật sự ác ý đả thương , khẳng định phạt công điểm của cô thôi."
Khương Mật đáp: "Chẳng chứng cứ gì cả. Thôi kệ . Nói cũng chẳng tác dụng gì, cô cũng thiếu công điểm ." Khương Thư Âm hiện giờ căn bản màng đến công điểm nữa .
Hà Chiêu Đệ khoanh tay: "Đáng đời! Tốt nhất là để cô tìm thấy xe đạp nữa."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-622.html.]
Một chiếc xe đạp mới đạp vài ngày, cứ thế rơi xuống sông, cô cũng tiếc hùi hụi. Tô Văn Thần kết luận: "Thiện thiện báo, ác ác báo."
Mọi chuyện thêm một lát thì Khương Miểu dẫn Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng trở về. Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng chạy đến mặt Khương Mật sờ, Khương Miểu cũng xổm ở mặt Khương Mật.
Khương Mật lượt xoa đầu chúng, rót nước cho Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng uống. Cô cũng pha hai chén sữa mạch nha cho và Khương Miểu.
Khương Miểu đang tuổi ăn tuổi lớn, cần bổ sung canxi. Cô bé chỉ cần lớn lên, mà còn cần phát triển thật nên cần uống nhiều sữa mạch nha hơn. Sau khi ăn cơm tối lâu, Khương Mật cho Khương Miểu uống thêm sữa lúa mạch.
Sau khi rửa mặt xong, ai nấy trở về ký túc xá. Hứa Niệm Nhi bật đèn pin, xới tung cả chăn đệm, lục lọi khắp các ngóc ngách giấu tiền. Cuối cùng, cô chỉ tìm vỏn vẹn 180:đồng, còn thiếu một khoản lớn.
Hà Chiêu Đệ trợn trắng mắt, bĩu môi: “Cũng lật lật đấy ? cũng bái phục cô sát đất.”
Hứa Niệm Nhi chán nản chiếc kháng: “Thằng em cưới vợ để đổi việc , còn thiếu một ít tiền. Mấy chị thể cho mượn một ít ? Sau tiền, bao nhiêu cũng xin gửi trả cả nhà. Thằng em nhất định sẽ cảm ơn, về nó sinh con trai, nhất định sẽ bảo thằng bé gọi các chị là cô hết!”
Hà Chiêu Đệ đáp: “ đây thiếu cháu chắt gì? Với , đừng ai hòng vay một xu nào từ . Thế nên, đừng chuyện vay tiền gì cho sứt mẻ tình cảm.”
Hứa Niệm Nhi đỏ vành mắt: “Chiêu Đệ, nhất định sẽ trả cho cô, nhiều việc, ăn ít đồ, nhất định thể tiết kiệm . Các chị chỉ cần cho mượn tiền, thằng em thể đổi công việc hơn, cũng thể cưới vợ. Con bé việc ở cung tiêu xã, công việc coi như ngon lành cành đào. Cả nhà họ Hứa chúng đều cảm tạ các chị. Oánh Oánh, nhà các chị...”
Trần Tích ngắt lời cô : “Niệm Nhi, nhà các cô cần bao nhiêu, cô còn thiếu bao nhiêu?”