Mặt đầm sâu hun hút, nước trong vắt một màu xanh biếc, đến ngỡ ngàng. Quả nhiên, chốn sơn cùng thủy tận , góc nào cũng mang vẻ khiến trầm trồ.
Bên trong còn ít cá tôm, cô liền dùng phương pháp di chuyển gian, chuyển một con cá đến trong tay. Khương Mật cầm con cá nặng chừng ba cân, hồ hởi kêu lên: “Anh Giai Hòa ơi, cá nè!”
Trước khi con cá kịp giãy giụa nhảy , cô ôm chặt nó chạy về phía Dương Giai Hòa, sợ nó rơi xuống đầm.
Con cá vỗ đuôi cái, Khương Mật giữ vững, rơi nó xuống đất. Nó quẫy đạp bãi cỏ, Khương Mật dùng chân ngăn , cho nó nhảy xuống đầm. Dương Giai Hòa nhanh tay bắt lấy con cá đang nhảy loạn xạ , xách nó lên, : “Con nặng chừng ba cân ! Tối nay nhà thêm món ngon.”
Khương Mật tít mắt: “Em lợi hại chứ!”
Dương Giai Hòa về phía cô, chỉ liếc mắt một cái dời . Anh ho nhẹ một tiếng, đặt dưa hấu và cá xuống, cởi áo sơ mi.
Khương Mật: Ái chà chà!
Mèo Dịch Truyện
“Anh cởi đồ gì thế?”
Bên trong áo sơ mi của còn một chiếc áo ba lỗ trắng, thuộc loại tương đối . Vì động tác cởi áo, yết hầu lăn lộn lên xuống, cơ n.g.ự.c cơ bụng hiện rõ mồn một, phô bày vóc dáng săn chắc, mỹ chỗ chê.
Khương Mật thầm nghĩ: Được của ló!
Cô vươn tay nhỏ xíu , định sờ cơ bụng .
Dương Giai Hòa bất đắc dĩ : “Em gì?”
Khương Mật: “Sờ xem mấy múi cơ bụng, tận tám múi! Hi hi!”
Dương Giai Hòa sờ soạng như , nếu chút phản ứng nào thì chẳng là “yếu sinh lý” “ vấn đề” ? Anh ấn đỉnh đầu Khương Mật đẩy cô về phía , ánh mắt dám xuống, chỉ rơi mái đầu tròn trịa của cô. Anh khoác áo lên Khương Mật: “Cẩn thận kẻo cảm lạnh.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-610.html.]
Khương Mật còn sờ ! Dáng là còn quyến rũ hơn cả mấy cô mẫu báo.
Đợi , lạnh ư? Lúc cô mới cảm thấy lạnh. Cúi đầu , áo con cá ướt sũng, xuyên thấu, gần như thể thấy hoa văn thêu phía nội y.
Hình dáng cơ thể cũng rõ ràng.
Dương Giai Hòa tám múi cơ bụng, mà cô một đôi “trứng ốp la”, chỉ e còn thua xa bờ n.g.ự.c rắn chắc của Giai Hòa. Khương Mật vội vàng cuộn chặt vạt áo sơ mi, trong lòng chỉ vòng một đầy đặn, eo thon, chân dài miên man như .
Dương Giai Hòa tìm dây thừng xâu miệng cá, treo lên giỏ trúc. Thấy Khương Mật một lời, tới mặt cô: “Đừng sợ, thấy rõ ràng . Nếu em cảm thấy công bằng, cũng ướt áo ba lỗ cho em xem nhé?”
Khương Mật: “Em thích n.g.ự.c to eo nhỏ chân dài.”
Dương Giai Hòa: “Anh thích em.”
Khương Mật: “Vậy cảm thấy em n.g.ự.c to eo nhỏ chân dài ?”
Dương Giai Hòa bất đắc dĩ cô: “Có liên quan gì , chỉ thích em mà thôi.” Khương Mật gật đầu, miễn cưỡng tin lời Dương Giai Hòa.
Cô thể tự ghét bỏ vóc dáng thấp, ngực, nhưng nếu Dương Giai Hòa dám ghét bỏ, thì xong đời ! Ngay đó Khương Mật bắt thêm một con cá: “Chẳng lẽ là tay em ma lực quá lớn, cho nên cá đều nhảy lên tay em ?”
Lúc Dương Giai Hòa kịp thời tiếp cá, nên cô nước b.ắ.n lên .
Dương Giai Hòa thấy vận may của Khương Mật quả thực phúc, cô bé đúng là con cưng của ông trời, cũng như cá chép hóa rồng.
Dương Giai Hòa cõng sáu quả dưa hấu và hai con cá chuẩn trở về. Khương Mật đống dưa và vỏ dưa, bắt đầu nhớ Bì Bì. Nếu như Bì Bì ở đây, nhất định thể ăn hết .
Một quả dưa hấu năm sáu cân, sáu quả dưa hấu chính là ba bốn mươi cân, hơn nữa hai con cá, nặng hơn bốn mươi cân. Khương Mật xót xa, cô : “Anh Giai Hòa mệt ? Nếu mỏi chân thì cứ dừng nghỉ một lát nhé.”