Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh - Chương 595:---

Cập nhật lúc: 2025-09-02 13:00:58
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/40SymCNlPk

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh việc tỉ mỉ, trực tiếp đào một khoảnh đất, dọn sạch cỏ dại, tưới nước bón phân cẩn thận. Cuối cùng, bảo Khương Mật gieo hạt dưa hấu xuống, nhẹ nhàng vùi một lớp đất mỏng, tưới thêm chút nước, mà nước đó chính là "nước gian".

Tô Văn Thần thầm nghĩ, nếu cứ thế mà hạt dưa hấu cũng nảy mầm thì đúng là tài tình thật.

Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng kêu gào, đòi uống nước. Khương Mật xoa xoa đầu chúng, đưa chút nước còn cho chúng uống.

Thật sợ chúng nó uống nhiều nước gian quá mà "thành tinh" mất. Hai đứa thấy xông ruộng dưa hấu bới đất, Khương Mật vội túm lấy gáy chúng, lôi ngoài, nghiêm giọng phê bình chúng bới đất ở đây. Tô Văn Thần liền dỡ hàng rào cũ, chuyển đến rào chắn khoảnh đất , kẻo Tiểu Bạch và Heo Sữa Nướng bới tung lên mất.

Tổng cộng gieo mười mấy hạt dưa hấu, còn chỉ là chờ nảy mầm, thường xuyên tưới nước là .

Bận rộn xong xuôi những thứ , trời cũng qua quá nửa buổi trưa. Khương Mật ngả lưng chiếc xích đu, còn Tô Văn Thần thì tìm một bãi cỏ mà ngủ .

Gần đến giờ tan tầm, ba Hứa Niệm Nhi trở . Kỷ Oánh Oánh đưa cho Khương Mật một chiếc đùi gà lớn bọc bằng lá cây, đồng thời cũng quên để cho Tô Văn Thần một miếng thịt xương to bằng bàn tay, dù cũng là thịt.

Khương Mật nhận lấy chiếc đùi gà, vẫn còn nóng hổi, mùi thơm ngào ngạt. "Mấy bắt gà rừng núi ?" Cô cắn một miếng, xuýt xoa: "Thơm quá! Cảm ơn , ngon thật đấy!"

Để thể giật một chiếc đùi gà từ trong tay Hứa Niệm Nhi và Hà Chiêu Đệ, thật sự là một việc cực kỳ khó khăn.

Có thể thấy hai họ thành ý với Khương Mật .

phần của Tô Văn Thần xem, xương là xương, thịt thì chẳng bao nhiêu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-595.html.]

Hứa Niệm Nhi giục: "Mau ăn . Nếu để Oánh Oánh cầm, thật sự kìm lòng mất." Khương Mật vội vàng: "Vậy ăn nhanh một chút đây."

Hứa Niệm Nhi bắt đầu kể về những gì các cô phát hiện hôm nay núi. Ban đầu chỉ là hái nấm thôi, ngờ tình cờ bắt gặp Dương Mạn Lệ đang đào bới khắp nơi núi, chỗ một nhát, chỗ một nhát, miệng ngừng lẩm bẩm: "Đồ ở cơ chứ?"

Các cô cứ ngỡ thể phát hiện thứ gì ho nên theo hơn một giờ đồng hồ. Dương Mạn Lệ kiên trì lạ lùng, đào bao nhiêu là hố to, cuối cùng mệt mỏi đến nỗi phịch xuống gốc cây nghỉ ngơi. Hứa Niệm Nhi nhịn nổi, phá lên, cảm thấy Dương Mạn Lệ trông chẳng khác gì một kẻ ngốc nghếch.

Mèo Dịch Truyện

Dương Mạn Lệ phát hiện theo , tức giận tím mặt, quăng cái xẻng nhỏ xuống đất đuổi theo tính đánh cho ba Hứa Niệm Nhi một trận.

Hà Chiêu Đệ và Kỷ Oánh Oánh giật thon thót, chỉ chạy mà dám chống trả.

Hứa Niệm Nhi đuổi một hồi, thấy Dương Mạn Lệ cứ bám riết buông, tính khí cô cũng bốc lên: "Đây nhà cô mà cấm? tình cờ gặp cô núi đào bới, lẽ nào phép theo ?"

Dương Mạn Lệ giận sôi gan, chủ yếu cũng là vì Khương Thư Âm và Hứa Niệm Nhi theo dõi, giờ đây Chu Hoài Lẫm chẳng thèm đoái hoài gì tới cô . Cô dùng lời lẽ về những món "của quý" núi để dụ dỗ , cũng vô dụng, thậm chí còn tặng Viên Đại Đầu cho một nửa nhưng Chu Hoài Lẫm trực tiếp từ chối! Anh còn thẳng thừng đuổi cô , dặn nếu cô còn dám tìm , sẽ trực tiếp gặp đại đội trưởng để tố cáo cô tội quấy rầy .

Oán cũ thù mới chất chồng, cô liền xông đánh với Hứa Niệm Nhi. Đánh qua đánh , hai lộn nhào một đám cỏ trũng rộng, đồng thời la hoảng lên một tiếng, ngã đến choáng váng hoa mắt. Kết quả là còn thứ khác kêu thét theo.

Hai dậy , thế mà đập c.h.ế.t hai con gà rừng!

Nhanh tay thoăn thoắt, mỗi một con. Dương Mạn Lệ cầm gà rừng chửi rủa bỏ . Hứa Niệm Nhi ôm gà rừng, mừng rỡ khôn xiết, cũng chẳng thèm để tâm tới Dương Mạn Lệ nữa.

Ba Hứa Niệm Nhi tìm một nơi gần nguồn nước, trực tiếp nướng gà rừng. Họ để cho Khương Mật một chiếc đùi gà rừng, và tiện tay để cho Tô Văn Thân một miếng thịt gà.

Loading...