Một chị dâu thở dài: "Cũng đúng đấy chứ. Vừa suýt chút nữa tin mấy lời xằng bậy của cô, còn nghĩ bụng cục trưởng công an là xứng đáng với vị trí của ."
Phương Nhạc Vinh xì xào chỉ trỏ, sắc mặt cô tái mét, khó coi vô cùng. Giá như Khương Mật, chuyện !
Hai nữ sinh theo Phương Nhạc Vinh vì hổ quá nên lén lút chuồn . Ba nam thanh niên cũng thể vững nữa, định bỏ trốn thì Phương Minh quát lớn: "Đàm Hưng Quốc!"
Nam thanh niên mặc áo sơ mi trắng khựng , còn tiếp tục thì Phương Minh túm lấy quần áo: "Cậu ở đây cái gì?"
Khương Mật nhíu mày: "Cậu quan hệ gì với Đàm Trang mà cùng Phương Nhạc Vinh?"
Phương Minh đẩy Đàm Hưng Quốc trở : "Cậu là con trai thứ hai của nhà Đàm Trang."
Khương Mật bỗng nhiên cảm thấy Phương Minh thật đáng thương. Con gái đầu tiên thì dây dưa với con trai Tào Cao Nghĩa, giờ đây qua với con trai Đàm Trang.
Cái "trình độ" kết giao bạn bè , thật đúng là "độc nhất vô nhị". Cứ như thể chỗ nào cặn bã là mò đến đấy .
Chẳng lẽ là Đàm Hưng Quốc xúi giục Phương Nhạc Vinh? Phương Minh chằm chằm Phương Nhạc Vinh, trong lòng càng thêm vài phần bất lực: "Các đây gì? Là con rủ rê Đàm Hưng Quốc chơi? Hay là Đàm Hưng Quốc xúi giục con?"
Phương Nhạc Vinh nức nở: "Hưng Quốc hẹn chúng con ngoài chơi, tình cờ gặp Khương Mật ở đây thôi ạ."
Phương Minh tức giận, đầu óc đau như búa bổ.
Khương Mật thản nhiên : "Đàm Hưng Quốc, về mà mách ba . Nếu ông cứ chằm chằm như , cũng thể đáp ông bằng ánh mắt 'quan tâm' hơn. Nhớ mà kẹp chặt cái đuôi , đừng để lộ sơ hở nào cho nắm thóp đấy!"
Đàm Hưng Quốc trừng mắt: "Cô!"
Khương Mật sang Phương Minh: "Chú Phương, chuyện ở đây cũng coi như xong. Chúng cháu xin phép về đại đội ạ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-557.html.]
Phương Minh thở dài thườn thượt: "Mật Mật, chuyện đều do chú quản giáo nghiêm. Sau chú nhất định sẽ quản lý lũ trẻ cho ."
Khương Mật thẳng thắn : " là quản. Ngốc một chút thì , nhưng ngốc mà còn bia đỡ đạn cho dùng thì chút nào ạ."
Phương Nhạc Vinh nước mắt lưng tròng, còn chuyện thì Phương Minh cảnh cáo: "Trước khi con định mở miệng gì, hãy suy nghĩ cho kỹ !"
Phương Nhạc Vinh dám lên tiếng nữa.
Khương Mật chào tạm biệt các bác, các chú, các dì, các thím đang vây xem, đó theo mấy Dương Giai Hòa rời khỏi bãi đất trống.
Sau màn náo loạn như thế, tâm trạng Khương Mật cũng chẳng khá hơn là bao. Cô suy nghĩ về chuyện của Đàm Trang, đến nước mà ông vẫn còn dùng thủ đoạn để đối phó cô, thật sự là sợ cô tay với ông ?
Đàm Trang cũng cẩn thận, cho nên Phương Minh mới cách nào với ông .
Vẫn là tay từ phía Tiếu Khai Dương. Năng lực bản Phương Minh vẫn , cho ông biện pháp, Phương Minh hẳn là thể thăm dò vấn đề .
Chờ khỏi bãi đất trống, Khương Miểu và Khương Mật phía . Sau khi Dương Giai Dân lên yên xe đạp, Dương Giai Hòa liền đạp xe chạy về phía Dương Gia Câu.
Khương Mật thầm nghĩ: "Thật đúng là loại ngu dốt gây chuyện, phiền phức nhất là hạng như . Vẫn học theo Chiêu Đệ, Niệm Nhi, đối phó như thế , lý lẽ lọt tai, chi bằng đánh cho vài trận, thế giới liền bình yên."
Dương Giai Hòa xoa xoa đầu cô: "Sau , cần quá nể mặt cục trưởng Phương. Thế là đủ ."
Khương Mật ngẫm nghĩ cũng thấy thoải mái hơn: "Vâng."
Khi sắp đến đại đội, Dương Giai Hòa hỏi Khương Mật: "Có xuống xe ?"
Mèo Dịch Truyện
Khương Mật đưa tay kéo kéo vạt áo của Dương Giai Hòa: "Đã là đối tượng của , lẽ nào ngang xe ?"
Dương Giai Hòa khẽ : "Được chứ." Rồi trực tiếp đưa Khương Mật đến tận cửa khu nhà thanh niên trí thức.