Trương Xuân Miêu đang xếp hàng phía , cất giọng trêu chọc: “Thiệt tình nghĩ tới, Dương Mạn Lệ và Khương Thư Âm còn bản lĩnh đó nha! Cãi đánh mà thể dẫn dụ heo rừng về. Sau , cứ để Mạn Lệ và Thư Âm lên núi cãi đánh , đến lúc đó chúng cử mấy theo bảo vệ hai cô , về đại đội khỏi lo thiếu thịt nữa !”
Mấy thím, mấy bác gái xong đều đồng tình mặt: “ đó! Đợi lúc nào thịt, chúng kéo bắt heo rừng!”
“Cháu trai nhỏ của dạo ăn đến nỗi má phúng phính . Thịt heo rừng đợt còn kịp ăn hết, giờ thịt heo rừng về, chờ tới vụ thu hoạch còn thêm một con heo nữa. Thịt thà thế , nhà chúng chẳng thèm giữ gì, cứ giữa trưa hầm ăn hết, ăn đến là mê!”
Khương Mật khỏi bật vui vẻ. Chuyện , lẽ là cái “bàn tay vàng” của mấy xuyên trong truyện đó ?
Hứa Niệm Nhi nhận tổng cộng mười tám cân thịt heo. Cô và Khương Thư Âm mỗi thưởng riêng năm cân, còn tám cân còn tính dựa công điểm. Với chừng đó thịt, Hứa Niệm Nhi trở thành tâm điểm hâm mộ của , cô nàng vênh váo bưng chậu gỗ rời .
Vừa lĩnh thịt xong, Hứa Niệm Nhi liền nhét ngay chậu thịt tay Trần Tích, định chạy vội sang nhà Chu Hoài Lẫm đòi tiền thưởng.
Khương Mật thấy , vội kéo Hứa Niệm Nhi , giật kêu lên: “Ây, cô đừng tự chạy sang lấy vội! Cứ chờ ở khu nhà thanh niên trí thức . Cô cứ đợi Chu Hoài Lẫm tới, chuyện mà vội chứ. Hơn nữa, cái niềm vui khi chủ động đòi tiền, chắc chắn sẽ khác hẳn so với việc động nhận lấy.”
Hứa Niệm Nhi chớp mắt: “Chẳng lẽ họ cho ?”
Hà Chiêu Đệ trấn an: “Cô cứ lời Mật Mật . Hơn nữa, hòa thượng thì chạy chứ miếu thì mà chạy ?”
Mèo Dịch Truyện
Hứa Niệm Nhi liền vội vàng về khu nhà thanh niên trí thức, sợ Chu Hoài Lẫm mất mà hụt mất phần .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-534.html.]
Đợi khi trở khu nhà thanh niên trí thức, cô liền thấy cả nhà Chu Hoài Lẫm chờ sẵn ở cửa, bên cạnh còn đại đội trưởng và kế toán.
Từ Thu Hà tươi với Hứa Niệm Nhi: “Hôm qua may mà cháu cứu Hoài Lẫm nhà thím.” Bà đưa cho cô một con gà mái tơ và sáu mươi đồng tiền mặt: “Hôm qua cháu vất vả nhiều . Con gà đẻ trứng, cháu thể để nó đẻ trứng ăn, hoặc là hầm thịt bồi bổ cũng . Sáu mươi đồng tiền , cháu cũng cứ nhận lấy, mua chút đồ ăn ngon mà tẩm bổ.”
Mặt Hứa Niệm Nhi tươi như hoa, miệng thì khách sáo: “Thế thật sự ạ, tiền nhiều lắm !”
Trong lòng Từ Thu Hà quả thật đang rỉ máu, nhưng so với mạng sống của con trai , thì những thứ chẳng đáng là bao. Bà đẩy tiền tay cô: “Cháu cứ nhận . Sau chuyện gì cần giúp, chúng nhất định sẽ hết lòng giúp đỡ.” Bà nhưng cũng khéo léo ám chỉ, ngoại trừ chuyện hôn nhân .
Ngón tay Hứa Niệm Nhi run rẩy vì kích động: “Thím ơi, thím và gia đình thật nhiệt tình quá! Thím cứ yên tâm, đời cháu thành gái lỡ thì, cũng sẽ dám bám víu nhà thím ạ.”
Chu Hoài Lẫm cũng cất lời: “Đồng chí Hứa, chuyện ngày hôm qua, cảm ơn cô nhiều.”
Hứa Niệm Nhi vội xua tay: “Không gì , gì ạ! Đều là việc cháu nên mà.”
Khương Thư Âm thấy động tĩnh bên ngoài, bèn khoác lên một chiếc váy hoa, tóc cũng búi cao gọn gàng, trông thật tươi tắn và đáng yêu. Cô vội chạy tới, ngọt ngào hỏi: “Anh Hoài Lẫm, tới tìm em ?”
Chu Hoài Lẫm lạnh nhạt đáp: “Đồng chí Khương, hai chúng hề bất cứ quan hệ gì. Gia đình tới đây là để cảm ơn đồng chí Hứa. Đại đội trưởng và kế toán đều mặt ở đây, mong cô hãy giữ thể diện cho .”
Đại đội trưởng cũng nghiêm giọng thêm: “Ở đại đội chúng , bất kể là nam nữ, cũng tùy tiện quấy rầy khác giới. Nếu phát hiện ai ý đồ ám ảnh theo đuổi khác, đội viên của đại đội sẽ đưa lên công xã xử lý, còn thanh niên trí thức thì sẽ đưa đến văn phòng thanh niên trí thức huyện để kỷ luật!”
Sắc mặt Khương Thư Âm trong nháy mắt trở nên trắng bệch, khó coi vô cùng. Cô nước mắt lưng tròng Chu Hoài Lẫm, trong lòng hận đến nghiến răng, thề rằng nhất định sẽ bỏ qua cho !