Hà Chiêu Đệ: "Lần heo rừng đuổi theo Khương Thư Âm chạy, cô dẫn đầu xa xa, cho dù cứu cũng thể chạy đến chân núi, Niệm Nhi hẳn là chậm hơn Khương Thư Âm chạy thua heo rừng, cần sợ, lẽ còn thể dẫn heo rừng trong thôn.”
Đó chính là chuyện , trong đại đội thể g.i.ế.c c.h.ế.t heo rừng từng phút một.
Mọi :...
Trần Tích hiểu an tâm.
Khương Thư Âm và Hứa Niệm Nhi mặc dù là cô gái nhưng thật sự cô gái bình thường.
Nếu thật sự gặp cũng thể giày vò gần chết.
Đợi đến gần mười một giờ, Trần Tích gọi thanh niên trí thức cùng tìm.
Mọi mặc áo khoác, cầm đèn pin cùng cửa.
Mọi ngoài tới cửa thôn xa xa thấy xa xa tựa như chạy hướng bên .
Vừa chạy kêu to a a.
Mọi :! II
Trần Tích: "Là bọn Hứa Niệm Nhi!" Khương Thư Âm cũng chạy kêu cứu mạng.
Một đám chạy tới.
Hứa Niệm Nhi hô: "Ngao ngao ngao heo rừng, mau bắt heo rừng ở phía , đừng để nó chạy, mau bắt heo rừng. Khương Mật chạy nhanh ."
Khương Mật gần như chần chờ kéo Khương Miểu và Kỷ Oánh Oánh xoay bỏ chạy, Trần Tích cũng chạy theo, chạy hồ to: "Cứu mạng, heo rừng, ngoài đánh heo rừng.”
Đám Vu Đạt đều hưng phấn c.h.ế.t heo rừng = thịt heo.
Đại đội nhiều trẻ tuổi đều lợi hại, cũng miễn bàn cha và ông của bọn họ đều là lão thợ sẵn.
Mấy nam thanh niên trí thức đầu chạy về phía đám Dương Mạn Lệ, chỉ thấy ba khiêng một vèo vèo chạy về phía .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-525.html.]
Tốc độ đó thật sự chậm.
Mèo Dịch Truyện
Người khiêng là Chu Hoài Lẫm.
Chu Hoài Lẫm nghiêng, Khương Thư Âm khiêng vai , Hứa Niệm Nhi khiêng eo, Dương Mạn Lệ khiêng đùi, ba phụ nữ ôm một trưởng thành còn chạy nhanh như .
Dương Mạn Lệ thét chói tai: "Phía heo rừng, cứu mạng.” Vu Đạt và Tô Văn Thần nhanh chóng đón Chu Hoài Lẫm ba Khương Thư Âm tuyệt đối chần chờ ném Chu Hoài Lẫm cho hai cọ cọ chạy về phía .
Trực tiếp bỏ Vu Đạt và Tô Văn Thần ở phía .
[II Sao chạy nhanh như .
Người trong thôn heo rừng g.i.ế.c trong thôn, ít trực tiếp vai trần chạy ngoài.
Lao chặn heo rừng.
Cả nhà Dương Giai Hòa cũng chạy theo, Dương Giai Cộng chạy nhanh nhất.
Khương Mật dắt Khương Miểu và Kỷ Oánh Oánh chạy về phía Dương Giai Hòa, Dương Giai Hòa chạy tới đỡ lấy Khương Mật, duỗi tay giúp cô lau mồ hôi: "Không sợ, chúng xem."
Hiện nay nhiều như cần chạy.
Heo rừng thấy càng ngày càng nhiều dám tiếp tục đuổi theo, do dự trong chớp mắt xoay chạy.
Bị một đám ngăn cản đường lui, dùng mấy sợi dây thừng trực tiếp trói chặt bốn chân heo rừng, cũng dần dần buộc chặt, heo rừng thịch thịch một tiếng ngã mặt đất, nó dám gào thét ý đồ lên. Một lão thợ săn giơ s.ú.n.g săn b.ắ.n hai phát, heo rừng kêu thảm thiết dần dần động tĩnh.
Tất cả vây quanh ngoại trừ heo rừng còn đang Chu Hoài Lẫm.
Chu Hoài Lẫm lột áo rơi hôn mê.
Mẹ Chu Hoài Lẫm nhào tới kiểm tra vết thương của Chu Hoài Lẫm: "Hoài Lẫm, con đừng dọa . Con mau tỉnh mau tỉnh ."
Hứa Niệm Nhi: "Thím, là cháu cứu Chu Hoài Lẫm, đều ân cứu mạng lấy báo đáp. Chúng báo ân như là .”
Dương Mạn Lệ đẩy cô : "Thím, là cháu cứu Hoài Lẫm. Là cháu phát hiện Chu Hoài Lẫm té xỉu núi ."
Khương Thư Âm: "Thím, là cháu cứu Hoài Lẫm!"