Dương Giai Hòa: "Chua ngọt, uống ngon."
Rõ ràng chỉ là nước quýt bình thường, mà Dương Giai Hòa cảm thấy uống ngon, hơn nữa khi uống xong, tinh thần cũng sảng khoái hơn hẳn. Nước Khương Mật đưa, quả thực sức hút đến lạ lùng như . Dương Giai Hòa thầm nghĩ, chắc là do tâm lý cả thôi, cứ nghĩ đồ Khương Mật cho thì cái gì cũng .
Khương Mật vươn tay nắm lấy ngón tay Dương Giai Hòa: "Sau mỗi ngày em đều pha nước quýt cho nhé."
Dương Giai Hòa như thể say trong mơ, khẽ "Ừ" một tiếng. Anh bắt đầu câu lươn, câu lươn thật sự là dễ như trở bàn tay, cứ như chọc đúng ổ lươn . Chỉ chốc lát câu sáu con lươn.
Dương Giai Hòa:???
Khương Mật cho thêm nước gian mồi câu. Sức hấp dẫn với lươn quả thực quá lớn, móc đặt xuống, lươn ào khỏi hang để tranh ăn.
Mèo Dịch Truyện
Khương Mật: "Lươn em ăn chúng, nên mới thi chạy lên đây để nộp mạng đấy."
Chờ câu chừng mười con, hai liền câu nữa. Khương Mật nắm lấy ngón út của Dương Giai Hòa: "Chúng tìm Miểu Miểu, bọn trẻ dẫn theo Tiểu Bạch bắt thỏ ." Dương Giai Hòa liền cầm ngược bàn tay nhỏ của Khương Mật, siết chặt lấy.
Khương Mật chợt cảm thấy xung quanh mà quá đỗi an tĩnh, yên tĩnh đến mức thể rõ nhịp tim của đối phương, bên tai cũng chỉ còn văng vẳng tiếng tim đập của cả hai.
Cô ngẩng mặt .
Đôi mắt hạnh của Khương Mật tròn xoe, trong veo như suối nguồn. Khi cô ngẩng đầu ai đó, vẻ ngây thơ khiến khỏi động lòng. Đặc biệt, nốt ruồi son nhỏ khóe mắt càng điểm tô thêm nét quyến rũ, khiến cô trông dịu dàng khó cưỡng.
Khiến thể kìm lòng mà chạm khẽ, đặt lên đó một nụ hôn. Dương Giai Hòa cúi xuống.
Cảm giác tê dại từ nốt ruồi son lan tỏa khắp nơi, khiến Khương Mật cố nén từng thở. Cô để lộ sự bối rối, nhưng vẫn bất giác lùi một bước, trái tim đập thình thịch ngừng. Cô , nếu cứ tiếp tục, cô sẽ giữ sự điềm tĩnh của nữa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-523.html.]
"Chúng , núi tìm Khương Miểu."
Dương Giai Hòa nắm tay cô, về phía núi. Dọc đường , cả hai chẳng thêm lời nào, trái tim Khương Mật vẫn còn đập thình thịch thôi.
Dương Giai Hòa cất tiếng, giọng khẽ khàng: "Sính lễ cần bao nhiêu? Anh mau chóng tích cóp mới ..."
Khương Mật khẽ : "Tùy ."
Dương Giai Hòa khẽ: "Vậy chuẩn thật nhiều chút."
Xuống đến chân núi, họ bắt gặp đám Cẩu Đản và mấy đứa nhỏ khác. Mấy đứa trẻ dễ tìm lắm, cứ thấy khói lửa bay lên là ngay bọn chúng đang ở .
Mấy đứa trẻ đang bận rộn. Tiểu Bạch đánh thấy một hang thỏ, liền vây chặt cửa hang, châm lửa dùng khói hun.
Cái trò hun khói bắt thỏ , đám trẻ con làng nào mà chẳng rành.
Chẳng mấy chốc, một con thỏ từ vọt khỏi một cái hang mà đó cả đám hề để ý. Tiểu Bạch nhanh như cắt lao tới, nhưng bước chân ngắn ngủn của nó thể tóm kịp.
Dương Giai Hòa dùng đá đập trúng thỏ, con thỏ trực tiếp đánh cho bất tỉnh. Khương Miểu chạy tới nhấc lỗ tai thỏ lên, con thỏ nặng trịch, đến bốn, năm cân, đúng là một nồi thịt kho to sụ chứ chẳng chơi.
Miệng đám trẻ con đứa nào đứa nấy toe toét đến mang tai.
Những đứa nhỏ khác vội chia , hai đứa một nhóm, chặn những hang thỏ khác.
Người thỏ khôn ba hang, mà chúng mới chỉ tìm ba cái lỗ. Chắc chắn bên vẫn còn một hang nữa.
Con thỏ xám thứ hai chạy từ cửa hang. Tiểu Bạch nhào tới cắn chân thỏ. Đám Hổ Tử nhanh chóng nắm lấy tai thỏ. Thỏ giãy giụa loạn xạ, Cẩu Đản dùng dây thừng trói chặt chân, ném phịch xuống đất.