Dương Mạn Lệ và Chu Hà Hoa cứ đeo bám Định An Khang, giờ còn như nữa. Dương Mạn Lệ thì chạy theo Chu Hoài Lẫm, còn Chu Hà Hoa gần đây cũng chẳng thèm thơ, giúp việc, và cũng biếu quả trứng gà nào.
Định An Khang chẳng thể hiểu nổi, rốt cuộc điểm nào thua kém Chu Hoài Lẫm chứ? Chẳng qua quả thực ưa Dương Mạn Lệ, con bé đó quá mạnh mẽ, bạo dạn! Dẫu , trong lòng vẫn chút cam tâm.
Anh trai như , tài như , còn là trong thành.
Hai tính toán sẽ thu hút ít cô gái trong thôn. Với phong thái như thế của họ, bóng hồng nào dịu dàng lòng chứ?
Trình Ngọc Trạch hôm nay đối với Khương Thư Âm cũng còn để tâm như . Bị Định An Khang khích bác, giờ cũng thích những cô gái thùy mị, dịu dàng.
Mấy Khương Mật ở cửa khu thanh niên trí thức lắng . là , trầm bổng du dương, giọng điệu cũng dễ . Giọng của Định An Khang cứ như giọng của phát thanh viên đài .
Kỷ Oánh Oánh cảm thấy thể tưởng tượng nổi: "Hai bọn họ mỗi ngày đều như ?"
Hà Chiêu Đệ đáp: "Trước thì họ trong sân. Hôm nay thấy hai họ bàn bạc to nhỏ một hồi lâu, đoán chừng là lấy lòng mấy cô gái trẻ trong đại đội đấy."
Khương Mật bật : “Mấy cô gái trẻ đến thì , nhưng mà các bà thím đến đông đủ đây .”
Các bà, các thím ở gần đó đang ăn cơm, tiếng động bên liền kéo đến xem. Nghe hai thơ, họ xúm xít vây quanh. Một lát , kéo đến ít nữa.
Họ khen Định An Khang và Trình Ngọc Trạch .
Sắc mặt Trình Ngọc Trạch càng lúc càng sầm , chỉ chuồn . các thím ngăn , náo loạn đòi tiếp. Các bà còn bảo, chuyện cũng ho phết.
Một bác gái : "Mấy đứa con gái trẻ trong đại đội thích thì thôi, nhưng mà chúng thì thích đấy. Đừng thấy các bác lớn tuổi , nhưng tâm hồn vẫn còn xuân lắm. Các cháu cứ tiếp ."
Mèo Dịch Truyện
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-522.html.]
Một thím khác cũng thêm: "Sau mỗi tối các cháu đây cho chúng một lát nhé. Ngày nào ăn cơm xong cũng chẳng việc gì , thế là cũng món giải trí ."
Mấy cô gái trẻ đến xem cũng đều các bác, các thím xua đuổi về. "Mấy đứa con gái, gì mà xem náo nhiệt thế!".
Định An Khang và Trình Ngọc Trạch:...
Dương Giai Hòa tới, tay còn xách thùng gỗ đựng mồi và cái móc câu, dẫn Khương Mật câu lươn. Khương Mật chỉnh trang quần áo, cũng chẳng ở đây hóng chuyện nữa, liền cùng Dương Giai Hòa rời khỏi.
Ánh mắt Hà Chiêu Đệ sáng bừng: "Hai khi nào đang tìm hiểu nhỉ?"
Trần Tích: ...
"Cô lo nghĩ xa xôi quá . Mật Mật gì, chúng cũng đừng bận tâm."
Hà Chiêu Đệ bĩu môi, cô chắc chắn sẽ chịu , Khương Mật chính là vận may của cô mà. Cô kéo Kỷ Oánh Oánh : "Khu thanh niên trí thức thú vị hả! Suốt ngày náo nhiệt thôi. Mỗi ngày đều hệt như xem chiếu bóng . Lần Khương Thư Âm và Dương Mạn Lệ đánh tưng bừng lắm, hôm nay đánh nữa nhỉ."
Kỷ Oánh Oánh gật đầu thật mạnh: "Thú vị lắm luôn!"
Còn mong chờ đánh .
Khương Mật lẽo đẽo theo Dương Giai Hòa câu lươn, địa điểm họ chọn là bên hồ nước tàng liễu ở cửa thôn.
Anh đưa cho Khương Mật chiếc ly ống trúc. Trên đó, tỉ mẩn khắc chữ, chỉ là một chữ 'Hòa' đơn thuần, mà bên những lá trúc, còn tỉ mỉ khắc thêm một chữ 'Hòa' khác, mang vẻ bí ẩn, tựa như đường vân lá.
Khương Mật cẩn thận ngắm , thấy ngay chữ "Hòa" khắc bên . Cô vô cùng thích, ngón tay khẽ lướt nét chữ. Cuối cùng, cô cầm cả chiếc ly trong lòng bàn tay, ngước , hỏi: "Nước quýt ngọt ?"