Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh - Chương 52

Cập nhật lúc: 2025-09-02 12:47:38
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Mật khỏi đưa tay vuốt đầu cô một cái, : "Mất mặt gì chứ. Chờ qua hôm nay, cô sẽ trở thành thấy việc nghĩa hăng hái . Đã cùng bọn buôn đấu trí, thanh danh của cô thể lan truyền khắp Tân Thành, cục công an còn khen thưởng cho cô nữa. Lúc bắt nạt , cũng chỉ là do kẻ khác lợi dụng, rõ lòng loạn theo mà thôi."

"Hơn nữa, đứa nhỏ ăn mặc tươm tất, hẳn con nhà bình thường ."

"Thật ? Vậy nên cô mới để ôm đứa bé ?" Từ Nhạc Ninh thốt lên: "Sao cô tinh ý đến thế?"

Khương Mật: "Cảm ơn lời khích lệ. Còn về chuyện để cô ôm đứa nhỏ, là bởi nghĩ ngoại trừ cô thì ai thể ôm . còn bận ôm cháu trai của nữa, lỡ kẻ thừa cơ hỗn loạn mà bắt trộm thằng bé mất, lúc đó chẳng tìm ai mà đây."

Từ Nhạc Ninh: "Cảm ơn cô. Miệng lưỡi cô tuy sắc sảo, nhưng cảm thấy cô ."

Khương Mật lắc đầu cảm thán: "Thời buổi , ngay cả cũng dám ."

Từ Nhạc Ninh tức giận giậm chân.

Ba một vòng dọc theo con đường, nhưng chẳng tìm thấy năm con cá , ngay cả rau dại cửa hàng giải khát cũng thấy tăm . Khương Mật đau lòng: " đau xót vì mất cá và rau dại, ngay cả cái xẻng đào rau dại duy nhất của nhà cũng đánh mất ."

Đây quả thực là nỗi đau xót thật sự.

Từ Nhạc Ninh an ủi: "Cô đừng đau lòng, nhà tôm tươi, cô cứ theo về nhà, sẽ tặng cô một túi."

là nhà giàu nứt đố đổ vách! Khương Mật thầm ghen tị.

Tiểu Tương Bao: "Cô ơi, đừng buồn nữa. Ăn thịt kho tàu nhé."

Cậu bé hiểu đơn giản, ăn sủi cảo rau dại thì ăn thịt kho tàu cũng thôi.

Khương Mật lập tức an ủi, chỉ cảm thấy bụng đang trống rỗng, vô cùng đói.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-52.html.]

Mặt trời lặn, ba chuẩn về nhà. Bác chủ cửa hàng hối hả chạy : "Cháu gái nhỏ, đừng vội! Đồ của các cháu, chú giữ cho các cháu đây ." Không những , bác còn tặng cả ba mỗi đứa một cây kem que, còn khen hai cô gái quá đỗi dũng cảm.

Từ Nhạc Ninh khen đến hai má ửng hồng, liền đó là việc nên , bất cứ ai phát hiện bọn buôn cũng sẽ hành động như thôi.

Khương Mật cũng cảm ơn bác chủ cửa hàng tấm lòng bụng giúp họ trông giữ đồ đạc.

Đoạn đường kế tiếp, ba vui vẻ ăn kem que, ngon tuyệt! Đến lúc chia đồ, Khương Mật đưa cho Từ Nhạc Ninh hai con cá và hai bó rau dại, đủ để một bữa rau dại trộn.

Từ Nhạc Ninh ngại ngần đáp: "Thứ ... còn phần của ?"

Khương Mật: "Đây là thành quả lao động của chính cô. Trên đường cô cẩn thận một chút, đừng đến nơi vắng . Nếu gặp kẻ thì cứ hét to 'Mẹ ơi!' giữa đám đông, đảm bảo sẽ thu hút sự chú ý của phụ nữ đường. Lại thêm cái bộ dạng như thể sắp phát giải thưởng lớn , đảm bảo sẽ bụng xuất hiện cứu cô."

Từ Nhạc Ninh: "Sao gọi ?"

Khương Mật: "Cô cứ hô một tiếng mà xem, bao nhiêu sẽ đầu ." Từ Nhạc Ninh thật sự theo, hô một tiếng. Quả nhiên, tất cả những phụ nữ đều đầu , trong đó một phụ nữ mặc chiếc váy dài màu vàng nhạt trông thanh lịch, tay xách đồ tới.

Mèo Dịch Truyện

Đó chính là của Từ Nhạc Ninh!

Từ Nhạc Ninh vẫy tay với bà , gọi một tiếng: "Mẹ!"

Mẹ Từ tới, mấy lời dặn dò, lấy hai viên kẹo trong túi đưa cho Tiểu Tương Bao.

Thái độ của bà đối với Khương Mật lắm, lạnh nhạt, thờ ơ. Hôm nay ở đơn vị, bà về chuyện Khương Mật cảm ơn hai đồng chí ở phân xưởng tuyên truyền của xưởng dệt, còn gửi thư cảm ơn và cờ thưởng, gây xôn xao cả một thời gian. Ánh mắt của các đồng nghiệp đầy phức tạp, ai nấy đều ngấm ngầm đoán rằng trong những đứa trẻ hư hỏng bắt nạt Khương Mật, cả con gái bà là Từ Nhạc Ninh.

Danh tiếng của Nhạc Ninh quả thực cực kỳ tệ .

Mẹ của Từ Nhạc Ninh đoán rằng, chẳng bao lâu nữa, nửa cái Tân Thành cũng sẽ tin...

Loading...