Bảy bưu kiện, bảy phong thư, to , nhỏ . Chiếc lớn nhất cũng chẳng thua kém gì bưu kiện của Khương Thư Âm, chiếc nhỏ nhất thì chỉ bằng cái túi xách tay.
Khương Thư Âm thể ngờ tất cả đều gửi cho Khương Mật, cô tức đến nghiến chặt răng. Sao nhiều gửi đồ cho Khương Mật như ? Lại còn đến cùng một lúc thế ?
Khương Mật vội vàng cảm ơn đưa thư, cầm lấy vài viên kẹo cứng cho ăn.
Người đưa thư đón lấy một viên, : "Thư từ kinh thành tới, cũng từ Tân Thành, cả từ Chu thị nữa. là trùng hợp, mà đến cùng một đợt trong hai ngày qua."
Sau khi những thứ đến bưu điện, ai nấy đều tò mò. Đây là bảy bưu kiện! Trong đó một bưu kiện bên ngoài vương vãi chút dầu mỡ, chắc hẳn là đồ hộp thịt hoặc thịt khô, những bưu kiện còn cũng vẻ là đồ ăn.
Cô gái nhỏ đúng là cưng chiều quá đỗi, đến đây thanh niên trí thức mà ở nhà vẫn quên gửi gắm, chăm sóc.
Các đội viên khác cũng xúm xít xem, thấy bên cạnh Khương Mật bày một đống đồ đạc, cũng tròn mắt kinh ngạc, há hốc mồm.
Mèo Dịch Truyện
là con nhà điều kiện, yêu thương hết mực, chẳng bên trong đều thứ gì quý giá.
Nhân viên bưu điện đạp xe , nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm hẳn, mấy bưu kiện cộng , cũng nặng.
Khương Mật xách theo bưu kiện nhỏ, những kiện hàng lớn hơn thì Hà Chiêu Đệ và giúp đỡ mang trong. Khương Thư Âm ở phía , tự xách cái bọc của , trong lòng lửa giận bốc cao ngùn ngụt.
Cô hận Khương Mật đến tận xương tủy, nhưng cô dám động thủ, chẳng dám bày mưu tính kế gì.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-488.html.]
Cô hít sâu một , nhiệm vụ chính chủ yếu nhất của cô hiện tại là cưa đổ nam chính. Chờ về cô thành vợ chính thức của nam chính, cô nhất định sẽ hung hăng chà đạp Khương Mật gót giày.
Khương Mật đến phòng thanh niên trí thức, tiên là thư, là thư của cùng gửi đến.
Ba phong thư từ kinh thành tới, theo thứ tự là Liễu Liễu, Cụ Tề và các thầy gửi tới. Ba phong thư Tân Thành là , Từ Nhạc Ninh và Trần Cao Lĩnh gửi tới. Phong thư cuối cùng là của trai Khương Yến gửi tới.
Cô mở thư của cả .
"Mật Mật, chữ như thấy mặt, mở thư như gặp .
Sau khi em xuống nông thôn, lòng cứ thấp thỏm yên, sợ em ăn uống kham khổ, hợp, việc đồng áng vất vả ngày qua ngày khác, em chịu nổi ?...
Chữ của Khương Yến , một phong thư dài, thể hiện sự quan tâm sâu sắc của dành cho Khương Mật. Anh quên nhắc nhở Khương Mật những điều cần lưu ý khi ở nông thôn, đồng thời dặn dò cô nhất định giữ gìn sức khỏe, tuyệt đối vì lao động vất vả mà vội vàng tìm một tấm chồng qua loa.
Anh còn mùa đông ở tỉnh Bắc lạnh, hai đôi găng tay lông thú, một đôi đưa cho Khương Mật, một đôi đưa cho Khương Dung. Ngoài , còn cẩn thận nhét mười đồng trong đôi găng tay, bảo Khương Mật thiếu thốn thứ gì thì cứ dùng để mua sắm.
Bưu kiện nhỏ nhất là Khương Yến gửi tới, bên trong là một đôi găng tay lông thú, bên trong găng tay giấu một phong tiền, tổng cộng vặn mười đồng.
Khương Mật cảm thấy món quà thật nặng tình, cả và chị cả đều dư dả tiền bạc, tiền ít ỏi bọn họ dành dụm liền gửi hết về Tân Thành. Cuộc sống ở nhà đây vốn gian nan. Mười đồng , phỏng chừng là bộ tiền tiết kiệm của cả.
Trong lòng Khương Mật trào dâng một cảm giác ấm áp, cô cẩn thận cất tiền túi, ướm thử đôi găng tay. Hơi rộng một chút, nhưng đeo thì ấm vô cùng, đủ để cô chống chọi với cái lạnh cắt da cắt thịt của mùa đông . Chắc hẳn cả hiện giờ vẫn chuyện của chị cả. Nơi đây cách nhà quá xa, thông tin đều dựa thư từ nên sự chậm trễ lớn.
Hứa Niệm Nhi thốt lên: "Đôi găng tay ấm thật đấy, đợi đến mùa đông, tay chị chắc chắn sẽ còn khô nứt nữa ."