Hoàng Vĩnh Tấn tức đến sôi máu, thể nuốt trôi cục tức . Anh nghĩ tới nông nỗi . Anh cho rằng bọn họ sẽ vì cuộc sống hơn mà lựa chọn ở phía đối lập với đại đội trưởng, cùng lên tiếng tố cáo, vạch mặt đại đội trưởng.
Đặc biệt là Đinh An Khang, cái thằng vẫn thường xuyên hành hạ.
Còn Hà Chiêu Đệ và Hứa Niệm Nhi, hai rõ ràng là những kẻ chỉ nghĩ đến bản . Thế nhưng, cả hai đều chọn tiếp tục canh tác.
Hoàng Vĩnh Tấn đưa mu bàn tay quệt vết m.á.u bên mép, gằn giọng: " tố cáo đại đội trưởng! Ông là Hán gian, ông là đặc vụ của địch! Nhà bọn họ sùng bái Địa Tàng Bồ Tát. tận mắt thấy đại đội trưởng lén lút quỳ lạy Địa Tàng Bồ Tát, lẩm bẩm những lời hiểu."
Dân làng đều ngớ .
Một cán sự của Ủy ban cách mạng lập tức nổi nóng: “Thì Chu Đại Sơn thật sự là đặc vụ, là một tên Hán gian khốn kiếp khác ngoài Phong gia!"
Thôi Hội Phương giận đến nghẹn lời: "Lời các cũng tin ? Đại đội trưởng của Dương gia Câu chúng nào vấn đề gì! Anh là nông dân sinh và lớn lên ở đây, từng quen Phong gia. Không bằng chứng mà các há miệng là bừa. còn thể là đặc vụ, cha đều là đặc vụ chứ!"
Một cụ già bên cạnh bĩu môi châm chọc: "Khó trách luôn cảm thấy Hoàng Vĩnh Tấn dáng vẻ khó coi, hóa là đặc vụ thật. Đại đội trưởng của chúng thì dáng vẻ chất phác, thật thà, đó mới là nông dân đúng nghĩa!"
Hoàng Vĩnh Tấn gào lên: " chứng cứ! thấy đại đội trưởng cất giấu tượng Địa Tàng Bồ Tát. Ông tưởng chỗ giấu bí mật, nhưng một ngày, ở cây hái trứng chim, vặn thấy!"
Phó chủ nhiệm Tào lạnh giọng hỏi: "Ở ?"
Hoàng Vĩnh Tấn đáp lời: "Ở nhà đại đội trưởng."
Phó chủ nhiệm Tào lệnh: "Cậu phía dẫn đường, lập tức lục soát cho !"
Sắc mặt Thôi Hội Anh bỗng biến đổi kinh hoàng, giọng của bà cũng run rẩy: "Thằng khốn kiếp Hoàng Vĩnh Tấn, mày hổ ? Hôm qua mày mượn nhà xí của nhà tao, đó lén chôn đồ ở trong đó ư?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-443.html.]
Hoàng Vĩnh Tấn bĩu môi: "Bà dám vu oan cho , đồ đó là của đặt ? từng đến nhà bà!"
Phó chủ nhiệm Tào thét lớn: "Không ai phép nhúc nhích! Ai dám nhúc nhích, đó chính là đồng bọn của Chu Đại Sơn!"
Dương Giai Hòa khẽ nhạt: “Dám nghĩ việc đặt tín vật mê tín trong nhà xí, quả là một thứ nhân tài!" Dĩ nhiên hôm nay thể để bọn chúng tùy tiện lục soát. Anh hiệu cho Dương Giai Cộng và Chu Minh Đức mau chóng tìm .
Các đội viên khác cũng nhao nhao xông lên, chắn ở phía , cho Phó chủ nhiệm Tào dẫn tìm.
Dẫu ngày thường xích mích , thì lúc , thể đại đội đều đồng lòng về phía đại đội trưởng.
Hoàng Vĩnh Tấn hét toáng lên: "Dương Giai Cộng và Chu Minh Đức vắng mặt ở đây, chắc chắn là đang thủ tiêu chứng cứ trong nhà xí ! Chúng mau !"
Phó chủ nhiệm Tào lập tức giơ s.ú.n.g lên, quát: "Tránh !"
Mấy tiểu hồng binh cũng chĩa s.ú.n.g chỉ đội viên.
Mèo Dịch Truyện
Khương Mật nghiêm nghị hô lớn: "Súng trong tay các là dùng để đối phó với quân thù, chứ đối đãi với quần chúng nhân dân lương thiện, chất phác !"
Hứa Niệm Nhi cũng vội vàng tiếp lời: "Người của Ủy ban cách mạng sắp sửa nổ s.ú.n.g g.i.ế.c c.h.ế.t quần chúng nhân dân chúng !"
Phó chủ nhiệm Tào cản , tài nào tiến lên . Ông giơ s.ú.n.g hướng Khương Mật, hận thể nổ s.ú.n.g b.ắ.n cô ngay lập tức: "Tránh ! Nếu , sẽ coi cô là đồng bọn của Chu Đại Sơn mà bắn!"
Khương Mật ngẩng đầu, khẽ khẩy, giơ cuốn Sách Đỏ thuộc lên ngực: "Chà, chứng cứ còn tìm , vội vàng kết tội cho ?"
Phó chủ nhiệm Tào tức giận đến tím mặt, song cũng dám nổ s.ú.n.g thật. Hai cán sự cạnh liền xông tới đẩy Khương Mật . Khương Mật lảo đảo suýt ngã, may mà Trân Tích kịp thời đỡ lấy. Tên cán sự đó sang đẩy Niệm Nhi. Đẩy đến hai mà hề nhúc nhích.
Hứa Niệm Nhi:???