Những thứ lặt vặt , hai cũng phân chia đại khái cho xong.
Quả thực là một ngày phất lên nhanh chóng đến ngờ.
Vui thì vui , Khương Mật : "Lần , nhất định em sẽ mời bát canh thịt dê thật ngon!"
"Canh thì uống ." Dương Giai Hòa . "Nhờ lây của cô mà tiền kiếm gần đây, bằng cả tiền thấy trong mấy năm trời gộp đấy."
"Sau em sẽ dẫn cùng phát tài." Khương Mật ném hết đá trong túi xách , bỏ hết tiền , cảm thấy túi nhẹ bỗng! Chờ hai trở về đại đội, trời nhập nhoạng tối. Cô và Dương Giai Hòa cùng ghé qua nhà đại đội trưởng một chuyến. Đại đội trưởng nhà, dì Thôi Hội Anh đang ở nhà chuẩn bữa tối. Khương Mật xách một cân bánh ga tô cho ba em Hổ Tử cầm về ăn, với dì Thôi Hội Anh rằng ngày mai cô xin nghỉ việc.
Dì Thôi Hội Anh chằm chằm hai . "Hai đứa cùng xin nghỉ ?" Bà càng càng thấy khó hiểu, chút sững sờ. "Hai cháu xin nghỉ để gì cơ chứ?"
Chẳng lẽ hai đứa đến với ?
Nói cũng , đúng là trai khôi ngô gái xinh . Tướng mạo đẽ đến thế , sinh con sẽ tướng mạo thế nào nhỉ?
Nghĩ đến , dì Thôi Hội Anh chợt giật . Khương Mật là thanh niên trí thức, còn trở về thành phố mà.
Dương Giai Hòa đáp: "Chúng cháu đến huyện một chuyến ạ."
Dì Thôi Hội Anh còn định hỏi thêm nữa, nhưng Dương Giai Hòa kéo tay Khương Mật thẳng một mạch. "Dì cả ơi, dì cứ với đại đội trưởng giúp cháu một tiếng nhé."
Bởi vì Khương Mật mua khá nhiều đồ, Dương Giai Hòa đạp xe đưa cô về khu nhà thanh niên trí thức. Khương Mật tay xách nách mang, vẻ mặt hớn hở bước . Khương Miểu đang tựa cằm ở cửa sân, trông thấy chị liền chạy ào đến. Cô bé ngẩng đầu gọi một tiếng: "Chị ơi!" Rồi ngoan ngoãn sang chào Dương Giai Hòa một tiếng " ơi", giơ tay nhận đồ trong tay Khương Mật, phụ chị xách nhà. Khương Mật nắm tay Miểu Miểu, ngoái đầu phía Dương Giai Hòa, vọng: "Chào nhé!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-433.html.]
Dương Giai Hòa hai chị em khuất dần trong, đoạn mới dợm chân đạp xe rời .
Khương Mật dẫn theo Khương Miểu nhà. Trước tiên, cô mở túi lấy những thứ mua hôm nay chia cho Khương Miểu, hỏi cô bé hôm nay thi cử .
Khương Miểu tỏ vẻ đề thi đơn giản, Khương Mật khen cô bé thông minh, đưa cho cô bé một chiếc bánh quẩy để ăn lót , cho Trần Tích một cái. Những khác đều mặt trong ký túc xá.
Trần Tích từ chối cần, nhường tới nhường lui. Khương Mật bèn : “Chị Tích, chị mau nhận . Nhường qua nhường một lát nữa Chiêu Đệ, Niệm Nhi về, em chia thêm hai cái nữa đấy.”
Trần Tích nhận lấy bánh quẩy, cắn một miếng, xuýt xoa: "Không bao lâu ăn bánh quẩy, đồ chiên rán ngon lành !”
Khương Mật thấy hai ăn ngon, cũng bẻ nửa cây ăn cùng.
Khương Miểu ăn bánh quẩy xong, thử giày. Đôi giày chân, còn rộng rãi một chút, cô bé ngửa mặt tít mắt: "Có chị thật là sướng nhất!"
Khương Mật lấy hai cân thịt heo: "Chị Tích, lát nữa em chọn món nhé?” Trần Tích kinh ngạc: "Em mua thịt heo ? Thứ đắt lắm, em thể tiêu tiền như , tằn tiện chứ. Bao nhiêu tiền, chị đưa cho em, coi như thanh niên trí thức chúng ăn một bữa thật ngon."
Mèo Dịch Truyện
Khương Mật: "Không cần chị. Cứ giữ tiền để khi thu hoạch chúng mua thịt ăn cho khu tập thể thanh niên trí thức bồi bổ."
Trần Tích: "Em ăn gì? Chỉ cần em , chị đều thể cho em. Không cũng thể học."
Khương Mật: "Em ăn thịt rang mặn!" Cô đưa hai cân thịt cho Trần Tích. Trần Tích : "Được thôi, chị cho em ngay đây."
Chờ khi Trần Tích mang theo hơn hai cân thịt heo bếp, Hứa Niệm Nhi đang nhóm lửa trong bếp giật : "Chỗ hơn hai cân thịt ? Cô mua đấy ?"