Từ bên ngoài , quả thực nhà họ trông vẻ ơn. Thế nhưng cô gái bé nhỏ chỉ giúp Oánh Oánh, mà còn giúp con bé giải quyết triệt để hậu họa về .
Những giọt nước mắt của Kỷ Oánh Oánh cứ thế tuôn rơi ngớt. Khương Mật tựa như một vầng sáng rực rỡ, chiếu rọi cuộc đời tối tăm, thắp lên hy vọng cho thế giới của cô.
Khương Mật bật , nhẹ giọng an ủi: “Khóc lóc gì chứ? Chẳng qua là kẻ bụng khó lường cắn một miếng thôi mà. Từ giờ về , em cứ ngẩng cao đầu mà bước tới, hãy sống một cuộc đời phát đạt, rực rỡ, để những kẻ sống trong bóng tối ghen tị đến bạc đầu.” Kỷ Oánh Oánh rưng rưng nước mắt, líu ríu : “Đồng chí Khương Mật, em cảm ơn chị! Cả đời em bao giờ quên ơn chị!”
Khương Mật vỗ nhẹ vai Oánh Oánh: “Thôi , về nhà . Sau nếu ai dám sự trong sạch của em, cứ đến thẳng cục công an mà báo án! Biết thật sự liên quan đến nhà họ Cao thì ? Em hiểu rõ những kẻ trong nhà họ Cao , chúng xa đến mức nào . Đến lúc đó, nhất định cung cấp đầy đủ manh mối cho cơ quan điều tra đấy.”
Kỷ Oánh Oánh Kỷ dìu , cứ ba bước đầu Khương Mật. Mẹ Kỷ nhỏ giọng thủ thỉ: “Sau chúng chẳng cần lo lắng về bà Hoàng Thúy Họa nữa con. Ngày mai sẽ đưa con đến Dương Gia Câu để đích cảm ơn cô .”
Kỷ Oánh Oánh ngẩng phắt đầu lên, đôi mắt ngấn lệ: “Thật ạ?”
Mẹ Kỷ rưng rưng hiền: “Thật mà con.”
Người nhà họ Kỷ rời , bà Hoàng Thúy Họa khi phê bình một trận, trong lòng liền hận đến phát điên, hận thể xé xác Khương Mật từng mảnh. Lại là con nhỏ ! Nếu nó, con trai bà xử bắn.
Ánh mắt bà đầy vẻ oán độc, đầu lướt nhanh qua Khương Mật.
Khương Mật đắc tội với Tiếu Khai Dương, nó nhất định chết!
Và khi chết, nó còn chịu đựng một kết cục thảm khốc nữa cơ!
Khương Mật nhoẻn bà , nhẹ giọng nhắc nhở: “Thím ơi, nếu như thím nhớ bất cứ mối quan hệ nào với nhà họ Cao, thì nhớ tự thú sớm nhé.” Bà Hoàng Thúy Họa kìm nữa, vội vàng bước nhanh rời .
Đàm Trang ha hả, khen ngợi: “Con bé , cô quả là thông minh thật đấy!”
Khương Mật khẽ đáp: “Cũng thường thôi, chú cần bận lòng quá.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-426.html.]
Đàm Trang xoay bỏ . Cục trưởng Phương Minh nhíu chặt mày, nghiêm giọng : “Mật Mật, cháu nên về Tân Thành ngay .”
Chuyện xảy hôm nay, e rằng sẽ trực tiếp đẩy cháu chỗ c.h.ế.t mất.
Mèo Dịch Truyện
Việc Tiếu Nhã An đưa đến nông trường tận ngoài huyện chọc giận Tiếu Khai Dương. Ông chắc chắn sẽ từ thủ đoạn nào để trực tiếp trừ khử Khương Mật cho bằng .
Hôm nay ông tay ngay tại huyện lỵ, thể sẽ là ở nông thôn. E rằng khó mà phòng .
Rời khỏi đây bây giờ chính là cách an nhất.
Cục trưởng Phương Minh tự trách vô cùng, cảm thấy quá đỗi bất lực khi thể nắm nhược điểm của Tiếu Khai Dương.
Khương Mật vẫn ý định rời lúc . Cô chỉ từ nay về sẽ càng cảnh giác hơn, liền lắc đầu : “Chú Phương, con cái nhà chú gần đây cũng nên cẩn thận một chút. Ông hận cháu, chắc chắn cũng hận luôn cả chú đấy.” Cô cẩn thận kể những gì gặp hôm nay: “Nhất định hết sức đề phòng. Đừng đường đêm, và tuyệt đối tránh xa những nơi vắng vẻ, ít qua .”
Cục trưởng Phương Minh trịnh trọng gật đầu tỏ vẻ hiểu.
Khương Mật tiếp lời: “Chú Phương, chú thể cho điều tra hồ sơ của La Quân một chút ạ?”
Dương Giai Hòa liền kể: “ từng thấy La Quân ở chợ đen. Anh chuyên mối, đưa mua và bán với .”
Xem Tiếu Khai Dương liên quan đến chợ đen. Cô nhíu chặt đôi mày, trầm ngâm suy nghĩ: “Thế thì chợ đen và cái ngọn núi của Đại đội Hạnh Hoa mối liên hệ gì đây nhỉ?”
Khương Mật rốt cuộc ngọn núi của Đại đội Hạnh Hoa đó ẩn chứa điều gì. Cô nhất định tự xem xét cho rõ. Giờ đây Tiếu Khai Dương uy h.i.ế.p trực tiếp đến tính mạng của cô, cô thể một kẻ đào binh hèn nhát ?
Có lẽ “Giọt Nước Nhỏ” thể phát hiện điều gì đó chăng. Nếu thực sự thể tìm manh mối, thì đành tay từ chính phận Chủ nhiệm Ủy ban Cách mạng của ông .
Cục trưởng Phương Minh thở dài: “Chợ đen phức tạp vô cùng, cục công an dễ dàng tay bắt bớ. Dù bắt , cũng chắc tóm Tiếu Khai Dương, trái còn thể đánh rắn động cỏ nữa.”
Công an huyện thường quá ráo riết kiểm tra chợ đen. Đời sống bà con vốn khó khăn, việc mua bán chui lủi cũng chỉ là để mưu sinh qua ngày.