Khương Mật đan đồ vật trong tay, càng thêm cảnh giác. Cô thật sự tin dám cướp giật giữa ban ngày ngay đường phố.
Đây là cửa nhà hàng quốc doanh, cũng là khu trung tâm của huyện lỵ.
cô cũng thể cứ mãi đề phòng như thế. Cô đến huyện là để chơi, chứ đến để chịu tội.
Cô thể tìm Phương Minh để nhờ vả, nhưng sẽ khiến đối phương cảnh giác.
Còn cách nào khác nhỉ?
lúc , một đôi tay thoăn thoắt giật phăng chiếc túi lưới của Khương Mật. Khương Mật phản ứng cực nhanh, cô nắm chặt một bên còn , và đúng khoảnh khắc kẻ đó dùng sức, cô liền buông tay .
Tên đàn ông cầm lấy túi lưới, ba chân bốn cẳng chạy mất.
Người phụ nữ liền hô to: "Cháu gái, đồ của cháu trộm ! Cháu đó gì, mau đuổi theo chứ!"
Mấy ngang qua thì sửng sốt, như ong vỡ tổ xúm đuổi theo tên trộm.
Cô phụ nữ: "Thím, mau đuổi theo . Bắt tên trộm, tất cả đồ trong túi của cháu, cháu sẽ cho hết thím đấy!"
Người phụ nữ trực tiếp túm lấy tay Khương Mật, "Để thím dẫn cháu đuổi theo!" Rõ ràng là lôi kéo cô cùng bắt trộm.
Khương Mật trực tiếp kéo vê phía vài bước, cô giận tím mặt, giằng mấy cái vẫn thoát , bèn hô lớn: "Bọn cướp bắt cóc !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-421.html.]
Nhà hàng quốc doanh lúc mở cửa, một nhân viên phục vụ nhanh tay túm lấy Khương Mật, vỗ mạnh mu bàn tay phụ nữ , quát: "Bà gì thế?"
Mèo Dịch Truyện
Người phụ nữ : "Đồ đạc của cô trộm, cô còn đuổi theo."
Khương Mật rõ ràng: " chạy nhanh, đuổi kịp? Hơn nữa nhiều đồng chí nhiệt tình tay giúp đỡ như , ở đây chờ đợi là , nên gây thêm phiền phức. Bà cứ nhất quyết kéo , rốt cuộc là ý đồ gì? Bà ! Chúng từ từ chuyện. Mọi gần đây một chút, cứ lôi kéo , hoài nghi bà là kẻ bắt cóc, là đồng bọn với thằng ăn trộm ."
Người phụ nữ tức giận , "Cô dựa cái gì mà thế? lòng dẫn cô đuổi trộm, cô dám bắt cóc ư? Đồ đạc của cô mất hết mà cô còn sốt ruột, thật là lo toan, chỉ phí tiền trong nhà. giúp cô đuổi trộm đây! Cô mở to mắt mà cho kỹ, đừng oan uổng !"
Những khác vẻ do dự, lập tức bắt lấy phụ nữ . Người phụ nữ đó chạy nhanh về hướng tên trộm rời , Khương Mật cũng theo . Cô còn tiến thêm một bước về phía cửa nhà hàng quốc doanh, nép phía nhân viên phục vụ.
Mặc kệ mất thứ gì, đều quan trọng bằng an của cô.
Vừa lúc Dương Giai Hòa từ xa tới. Anh tiến lên vài bước, bắt cổ áo phụ nữ, kéo bà tới mặt Khương Mật. Anh khẽ nhíu mày: "Đáng lẽ nên rời cô nửa bước."
Người phụ nữ gào , sức giãy giụa, nhưng nhanh Dương Giai Hòa ghì chặt tay. Bà đánh cũng , chạy cũng thoát, đành gào lên: "Bắt nạt ! lòng giúp cô, cô còn tìm bắt !"
Người qua đường vây xem : "Cô gái, hai các cô bình tĩnh chút. Chị cũng lòng , sợ đồ của cô mất, bây giờ còn giúp cô đuổi trộm, cô đừng oan uổng khác, nguội lòng của họ."
Khương Mật đáp: "Hôm nay chỉ gặp chuyện . Một giờ , một cô bé cũng đưa trong ngõ. Thế nào, chuyện gì thể rõ đường cái, nhất định chạy trong ngõ hẻm ư?"
Nhân viên phục vụ nhà hàng quốc doanh : "Vừa nếu kéo nữ đồng chí , bà còn kéo cô ? Bà ý đồ trong sáng đúng ?"
Những khác về phía phụ nữ , ánh mắt cũng trở nên cảnh giác, "Bà thật sự là kẻ bắt cóc ư?"