Thập Niên 70: Cuộc Sống Hằng Ngày Của Thanh Niên Trí Thức Bị Mang Ra So Sánh - Chương 393:---

Cập nhật lúc: 2025-09-02 12:55:46
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Một đàn ông trẻ tuổi thêm: "Trước mặt nhiều trong đại đội như mà còn chèn ép đồng chí Khương Thư Âm, lưng còn những lời khó đến mức nào."

Hứa Niệm Nhi đáp trả: "Dương Mẫn Lâu, sai . , mặt ai cũng thế cả."

Dương Mẫn Lâu: ...

Đại đội trưởng hài lòng khi mấy cuộc cãi vã : "Minh Đức, cháu mau lái máy kéo, đưa Chu Đại Long đến công xã!"

Mèo Dịch Truyện

Nếu lái máy kéo, đường về sẽ lò dò bộ trong đêm tối.

Chu Đại Long gào ầm ĩ: "Tất cả là do Khương Thư Âm! Chính cô cho cách , nếu , chứ? Cô mới là kẻ !"

Sắc mặt Khương Thư Âm tái nhợt, cô hận c.h.ế.t cái tên ngu xuẩn . Khốn kiếp, tên ngu ngốc đầu độc giữa ban ngày ban mặt, đầu óc vấn đề ? Sao gã ném thuốc độc thẳng mặt Khương Mật luôn ... Bản ngu xuẩn đành, còn liên lụy đến cô .

May mắn là cô đổi nấm trong hệ thống, nếu thì cô thật sự thể thanh minh .

Khốn kiếp, càng nghĩ càng tức tối.

lao tới, tát cho Chu Đại Long một cái: "Chu Đại Long, mày độc ác như ? Mày mấy ba lượt quấy rối em họ tao, bây giờ còn theo dõi tao, lén tao chuyện!"

còn cố tình ám chỉ Chu Đại Long hãm hại Khương Mật.

Chu Đại Sơn quát khẽ: "Im !"

Bà Hà lão thái hoảng loạn vọt tới, bà mới về nhà vệ sinh, trở tin dữ . Bà lao tới ôm chầm lấy Chu Đại Long: "Không ai phép đưa Đại Long ! Không nó, sống đây?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/thap-nien-70-cuoc-song-hang-ngay-cua-thanh-nien-tri-thuc-bi-mang-ra-so-sanh/chuong-393.html.]

Đại đội trưởng nghiêm giọng: "Vậy thì cùng mang cả hai!"

Bà Hà lão thái thể tin nổi Đại đội trưởng: "Đại Sơn, cháu lớn lên, mà cháu đối xử với như ?"

Đại đội trưởng kiên quyết: "Thím Hà, chuyện hôm nay còn cách nào khác , đưa nó đến công xã thôi."

Thôi Lan Hương khi chuyện, liền chạy tới cầu xin cán bộ, nhưng lúc đây, bà ngay cả cửa cũng . Bà vội vàng chạy tới, gào lên: "Không ai phép đưa Đại Long ! Nó vẫn còn là đứa nhỏ, nó hiểu chuyện. Muốn trách thì trách đây, hãy để gánh tội!"

Đại đội trưởng đáp: "Vậy thì thím cũng theo. Để xem công xã thế nào, sẽ cố gắng hết sức, để lãnh đạo công xã đưa cả ba con thím đến cùng một nông trường cải tạo." Bà Hà lão thái nhất thời ngã sụp xuống đất.

Thôi Hội Anh : "Như . Phạm sai lầm nhỏ thì cầu xin ỉ ôi một chút, chuyện cũng sẽ cho qua. Chẳng lẽ phạm sai lầm lớn cũng thể cầu xin ? Chu Đại Long chuyện gì cũng dám , thể tiếp tục ở đại đội."

Những khác cũng đồng tình như .

Trong đó, một bà lão cất tiếng: "Nếu còn luyến tiếc, thì cứ theo mà xem. Đến nông trường , còn ai dung túng cho cái thói ăn của nó nữa !”

Chu Đại Long gào thét: "Bà nội, ơi, cứu con, cứu con, con nông trường." Hà lão thái dần dần buông Chu Đại Long . Với cái già yếu của bà, thật sự đến nông trường thì còn gì nữa. Bà lay lay Thôi Lan Hương: "Lan Hương, con theo nó đến nông trường, con chăm sóc Đại Long thật , đừng để nó việc nặng."

Chu Đại Long gào lên: “Mẹ ơi!”

Thôi Lan Hương nức nở ôm lấy Chu Đại Long: "Mẹ sẽ cùng con!”

Thừa lúc đại đội trưởng kịp dẫn Chu Đại Long , Khương Mật : "Thưa đại đội trưởng, đây cháu cứ nghĩ nuôi lợn chỉ cần lợn trắng trẻo, béo , nhiều thịt là thành công mỹ mãn. bây giờ xảy chuyện , cháu sợ lắm. Kẻ trộm thể rình rập ngàn ngày, giữ thể đề phòng ngàn ngày? Cháu gánh nổi trọng trách lớn như thế ạ."

Đại đội trưởng nhíu mày: "Sau ai cũng phép tới gần chuồng lợn. Cháu và Văn Thần cứ yên tâm nuôi lợn, chuyện gì, đại đội sẽ để ai chịu oan uổng." Ông về phía : “Ai dám chuyện như , nhất định sẽ xử lý giống như Chu Đại Long, tuyệt đối tha thứ.”

Loading...